Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 612: Đại Ân Đại Đức Khó Quên

Bất quá so truyền thuyết chỉ cần tiến vào động phủ sẽ tấn thăng lên Huyền Tông, Huyền Tôn thì đỡ hơn nhiều.
Lâm Thi Uẩn nghe xong thì đánh giá lại Tiểu Thất, sau đó hỏi:
"Có lấy được bảo vật gì không?” Tiểu Thất lắc đầu:
"Mỗi ngày trong động phủ ta chỉ biết tu luyện, không phát hiện qua bất luận bảo vật gì cả."
"Cảnh ngộ này của ngươi... chênh lệch hơi xa so với trong truyền thuyết a."
Tiểu Thất nghe xong thì vội hành lễ với Giang Bắc Nhiên:
"Tiểu đệ nói câu nào cũng là thật, xin Vương đại ca..."
"Không cần giải thích."
Giang Bắc Nhiên khoát tay nói:
"Ta tin ngươi."
Trong lúc nhất thời, Tiểu Thất cảm giác sóng mũi chua chua, chắp tay nói:
"Đa tạ Vương đại ca!"
Giang Bắc Nhiên vươn tay đặt trước ngực Tiểu Thất cảm ứng một hồi rồi mở miệng:
"Xóa sạch độc tính của Ngũ Chi Bách Hoa Đan, động phủ này thật sự có chút thủ đoạn."
Nghe lời Vương đại ca nói xong, Tiểu Thất mới nhớ mình từng dùng độc.
"Nguyên lai... Cái kia thật là độc dược a?"
Tiểu Thất nuốt nước miếng một cái hỏi.
"Chứ ngươi tưởng ta chỉ hù dọa ngươi thôi à?"
Tiểu Thất gật gật đầu:
"Vâng.... Vậy ta cần uống lại không?"
"Không cần."
Giang Bắc Nhiên lại khoát tay nói:
"Cho nên bây giờ ngươi cũng không biết khi nào mới có thể trở lại động phủ kia?"
Tiểu Thất nhớ lại một lát rồi đáp:
"Cụ thể thì không biết, nhưng trước khi rời đi, thanh âm kia có kêu ta đợi cơ duyên tới, khi đó nó sẽ mở rộng cửa đón ta.” "Việc này thật đúng là kỳ quái..."
Lâm Thi Uẩn Ở bên cạnh cảm khái một câu:
"Chưa từng nghe tới loại tình huống này a."
Giang Bắc Nhiên nhìn nàng một cái rồi hỏi:
"Lâm gia các ngươi hẳn từng có không ít người tiến vào phúc địa động thiên a?"
"Cũng không nhiều, ca ca ta tìm được cửa vào thì nhiều đó, nhưng loại có thể gia tăng thực lực cá nhân thì không thấy qua mấy cái.” Tiếp đó Lâm Thi Uẩn bẻ bẻ mấy ngón tay một lát:
"Bao gồm cả ca ca ta, nhà chúng ta chỉ có bốn người từng tiến vào phúc địa động thiên mà thôi."
Bốn người à...
Câu trả lời này khiến Giang Bắc Nhiên có thể ý thức được động thiên phúc địa thưa thớt tới mức nào.
Đại gia tộc dựa vào Càn Khôn Thuật để làm giàu, lại am hiểu loại bí mật không gian này, vậy mà trong tộc chỉ vẻn vẹn có bốn người từng vào động thiên phúc địa.
"Từng nghe qua tình huống như hắn nói không?” Giang Bắc Nhiên nhìn Tiểu Thất.
"Xác thực chưa từng, bất quá..."
Lâm Thi Uẩn nhìn về phía Tiểu Thất:
"Ta chưa từng thấy người bình thường nào vào được bí cảnh nên cũng không biết rõ.” Suy tư một lát, Giang Bắc Nhiên nhìn về phía Tiểu Thất nói:
"Tiểu Thất, ngươi muốn đợi tiếp tại đây hay cùng chúng ta ra ngoài."
"Tiểu Thất tự nhiên đi theo Vương đại ca ngài a."
Tiểu Thất chắp tay nói.
Thấy thái độ Tiểu Thất với mình vẫn cung kính như cũ, Giang Bắc Nhiên hài lòng nhẹ gật đầu.
Không hổ là tiểu đệ hệ thống chọn cho ta, dù đột nhiên biến mất một năm, còn đụng phải kỳ ngộ nhưng vẫn không có tâm ý bành trướng, đáng tin cậy.
"Được, vậy ngươi cứ nghe lời thanh âm kia, ra ngoài lịch luyện một phen. Có lẽ chờ tu vi ngươi cao hơn một chút, quay về là vào lại được.” "Vâng."
Tiểu Thất chắp tay đáp lười.
Giang Bắc Nhiên quay đầu nhìn Lâm Du Nhạn, vỗ vỗ vai Tiểu Thất:
"Hắn ở Kỳ quốc hẳn sẽ tốt hơn nên ta không dẫn hắn theo. Lâm gia có thể sắp xếp cho hắn không?” "Đương nhiên không có vấn đề gì."
Lâm Du Nhạn lập tức đáp lời.
Lâm Thi Uẩn ở bên cạnh muốn nói chuyện này có thể để nàng xử lý. Bất quá nghĩ tới bây giờ mình vẫn chưa được Giang Bắc Nhiên tín nhiệm, nói ra bị từ chối còn quê xệ hơn nên thôi.
Bất quá nam nhân dường như rất hiểu về bí cảnh. Chẳng lẽ từng có tọa hóa nào rồi?
"Vương đại ca! Đại ân đại đức của ngài Tiểu Thất suốt đời khó quên, đợi ngài tới Kỳ quốc, chỉ cần một câu của ngài, dù..."
"Được rồi, ngươi biết ta không thích nghe những lời nói nhảm này mà."
Đứng trước cửa thành lâu, Tiểu Thất nước mắt rưng rưng tiễn biệt Vương đại ca.
Hiệu suất làm việc của Lâm Du Nhạn rất cao, chỉ vẻn vẹn một ngày đã giúp Tiểu Thất gia nhập tông môn là cấp dưới của Lâm gia, Khôn thiên tông. Nếu không phải Tiểu Thất cực lực cự tuyệt, Lâm Du Nhạn thậm chí còn tính trực tiếp để hắn tiến vào trung tầng nữa kìa.
Tiểu Thất lau nước mắt, dùng sức chắp tay với Giang Bắc Nhiên:
"Tiểu Thất mãi mãi cũng là đầy tớ của ngài!"
"Ừm, trở về đi, ta phải đi rồi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì quay người rời đi.
Tiểu Thất bái thật sâu, mãi tới khi bóng lưng Giang Bắc Nhiên hoàn toàn biến mất vẫn chưa đứng thẳng lại.
Đối với hắn mà nói, mấy ngày qua như một giấc mộng. Trong thời gian ngắn như vậy, hắn từ một thành viên của tiểu bang phái nhảy lên thành đệ tử Khôn thiên tông. Hơn nữa còn được đại tiểu thư Lâm gia đề bạt, có thể nói là hậu trường to lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận