Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 596: Đại Tẩu (2)

"Ồ?"
Lâm Du Nhạn nhìn chòng chọc Tiểu Thất:
"Ngươi thật sự cảm thấy như vậy?"
Tiểu Thất bỗng cảm nhận một cỗ sát khí không ngừng nhắm vào mình thì cắn lưỡi gật đầu:
"Hai vị đúng là trời đất tạo nên, ai cũng sẽ cảm thấy như vậy, sao mà kêu ta nói dối được.” "Hì hì!"
Lâm Du Nhạn thẹn thùng cười một tiếng, hai tay ôm mặt.
Thì ra người ngoài nhìn vào đều thấy ta và sư huynh xứng đôi sao, thật khiến người ta ngại ngùng mà.
Tiểu Thất cảm nhận cỗ sát khí dần rút đi thì điên cuồng hít thở.
Quả nhiên người của đại gia đều không bình thường.
Tiểu Thất từng trà trộn vào nhiều nơi, gặp được không ít người tu hành, nhưng chưa bao giờ cảm thấy có ai tỏa ra khí tức quỷ dị thế này.
Chờ Tiểu Thất thở đầu lại thì thấy Lâm Du Nhạn xoay người nói:
"Đi thôi, mau hoàn thành nhiệm vụ sư huynh giao."
"Vâng."
Tiểu Thất đáp lại rồi hỏi:
"Tẩu tử tính làm sao tới Phượng Song thành? Hay để ta đi thuê xe nhé.” "Ngươi an bài quá chậm, đi theo ta đi, ta có phi xa."
Nghe được mấy chữ phi xa, Tiểu Thất liền biết mình không có cơ hội biểu hiện, phi ca đâu phải thứ tiểu hôi như hắn đụng vào được.
Ngồi lên phi xa, trong nháy mắt hai người đã tới Phượng Song thành.
Vào một gian tửu lâu, Tiểu Thất chắp tay nói với Lâm Du Nhạn:
"Tẩu tử, trước ngài vào nghỉ chân một chút đi, ta đi tìm người quen tìm hiểu chút tin tức."
"Nơi này cũng có người quen của ngươi?"
Lâm Du Nhạn hỏi.
"Này, với đám người phải lăn lộn kiếm ăn như chúng ta, quan hệ rất quan trọng, đi đâu cũng phải có quen biết, bằng không làm sao mà kiếm sống được.” "Cũng được, vậy ta chờ ngươi ở đây."
"Ai, đến rồi, mời tẩu tử vào trong, cẩn thận dưới chân."
Nhìn Tiểu Thất ân cần không gì sánh được, tiểu nhị trong tửu lâu bỗng có chút đứng đứng hình, hắn nhớ chưởng quỹ đâu có nói hôm nay có người mới tới.
Đi vào đại đường, Tiểu Thất nhìn tiểu nhị còn đang ngây người:
"Dẫn bọn ta vào phòng chữ Thu."
Lúc này tiểu nhị mới khôi phục tinh thần, vội đi lên hành lễ:
"Hai vị khách quan, trước cho tiểu nhân nói một tiếng, phòng chữ Thu của chúng ta..."
Không đợi tiểu nhị nói xong, Tiểu Thất trực tiếp ném một khối bạc vụn ra:
"Ta biết quy củ của các ngươi, tranh thủ thời gian dẫn đường đi."
Thấy đối phương xuất thủ xa hoa như vậy, tiểu nhị tự nhiên cũng không nói nhảm nữa, lập tức dùng tay làm dấu mời:
"Ai, mời hai vị mời tới bên này."
Vào phòng, không đợi tiểu nhị kịp lau ghế, Tiểu Thất đã rút khăn gấm bên hông ra lau bàn ghế rồi nói với Lâm Du Nhạn:
"Tẩu tử, mời ngài ngồi."
Lâm Du Nhạn khẽ gật đầu, ngồi xuống trước bàn.
Tiểu nhị trợn mắt hốc mồm một hồi, lúc này mới kịp phản ứng, tiến lên cung kính nói:
"Hai vị, nghe khẩu âm các ngươi hẳn là tới từ Khê An quận a?"
Tiểu Thất lập tức lắc đầu:
"Ta là Khê An quận, bất quá ta tẩu tử ta là người Trường Dương quận, có thực đơn gì thích hợp cứ việc báo lên."
Lâm gia cắm rễ ở Trường Dương quận, đây cơ hồ là thường thức với người của Kỳ quốc, Tiểu Thất cũng đã sớm nghe ra khẩu âm của Lâm Du Nhạn.
"A ! nguyên lai là quý khách từ Trường Dương quận, chúng ta có hấp cá quế hai đuôi, Ba Ngư Xuân, thịt kho tàu hải sâm, kết hợp ba món ăn rất ngon, vị đại tiểu thư này thấy thế nào?"
Nghe tiểu nhị cao giọng giới thiệu, Lâm Du Nhạn nhớ ra đã lâu mình không tới tửu lâu cao cấp. Tới Thịnh quốc rồi, dù nàng có tìm cũng không tìm được ‘hương vị quê nhà’.
"Được, cứ bưng hết lên đi."
Lâm Du Nhạn gật gật đầu.
"Được rồi."
Tiểu nhị đáp xong, vừa muốn pha trà cho hai người đã thấy tùy tùng của Đại tiểu thư pha xong rồi.
Đây không phải cướp việc làm ăn của người ta à.....
Thấy mình không có chuyện gì làm, tiểu nhị rời khỏi phòng.
Pha trà xong, Tiểu Thất lấy một cái bình ra:
"Tẩu tử, trong này có chút mứt hoa quả của Ngũ Vị đường, ngài nếm thử đi, nếu không hợp khẩu vị ta sẽ đi mua cái khác.” "Ngũ Vị đường?"
Hai mắt Lâm Du Nhạn sáng lên:
"Mứt hoa quả này không dễ mua? Ngươi ngược lại có chút bản lĩnh đấy.” "Hắc hắc."
Tiểu Thất ngượng ngùng cười một tiếng:
"Chỉ là ta có nhiều bằng hữu, đi cửa sau cũng tiện.” Lâm Du Nhạn bỏ mứt đào vào miệng, nhai hai cái hài lòng gật đầu:
"Khó trách sư huynh nhìn trúng ngươi, đúng là có chút bản sự, bây giờ ngươi đang làm gì?” "Bẩm đại tẩm, lăn lộn kiếm chút cháo trong một tiểu bang phái ạ.” "Ừm, làm tốt việc sư huynh giao, chỗ tốt nhất định không thiếu ngươi."
"Đa tạ tẩu tử, đa tạ tẩu tử, ta nhất định là làm tùy tùng, cúc cung tận tụy với đại ca."
Tiểu Thất liên tục hành lễ.
Lâm Du Nhạn bỏ thêm một khối mứt vào miệng rồi hỏi:
"Vừa rồi hình như tiểu nhị nói phòng chữ Thu này có quy củ gì đó?” "Ai."
Tiểu Thất gật đầu:
"Phòng chữ thu này dù là phòng thấp nhất cũng phải tốn một lượng bạc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận