Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 818: Ba Người Tầm Bảo (1)

Mắt tối sầm lại, sáng lên.
Giang Bắc Nhiên đi tới một chỗ trong dãy núi.
'Hô... Bị một lão nam nhân dùng thần thức nhìn chằm chằm thật sự là nổi da gà a.' Giang Bắc Nhiên thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ.
Dù đại gia tộc không thiếu tiền nhưng cũng không làm từ thiện.
Vì Kim Đỉnh đảo có sức dụ hoặc thật sự quá lớn nên để phòng ngừa có đệ tử lên Kim Đỉnh đảo không lấy được tài bảo nên trước khi lên đảo, mỗi người đều nhận được một Càn Khôn giới rất tốt.
Ví dụ Càn Khôn giới Thi gia cho Giang Bắc Nhiên chẳng hạn.
Sau khi rời khỏi Kim Đỉnh đảo, người Thi gia sẽ kiểm tra Càn Khôn giới theo thứ tự, trừ những thứ phải đưa cho người bên ngoài ra thì còn lại đều phải nộp lên cho Thi gia.
Vừa rồi trước khi qua cửa, đám Thi Dương Hi dùng thần thức kiểm tra họ một lần là để đảm bảo họ không mang theo Càn Khôn giới ngoài định mức rời khỏi đảo.
Không phải do Giang Bắc Nhiên là người ngoài nên Thi gia làm thế, mà bất kỳ tông môn gia tộc nào cũng làm vậy cả. Dù là dòng chính hay chi thứ đều phải tuân theo quy củ này.
Bằng không vị đệ tử lấy được pháp bảo Địa cấp năm ngoái nào chịu ngoan ngoãn nộp lên chứ.
Giữa người và người phải có tín nhiệm?
Quên chuyện đó đi.
Giang Bắc Nhiên vừa suy nghĩ xong thì các thành viên còn lại của tiểu đội cũng lần lượt xuất hiện phía sau lưng hắn.
Giang Bắc Nhiên quan sát bốn phía, dù không biết đây là đâu nhưng dựa vào sự phân bố linh khí vào địa lý thì khá giống Huyền Long đại lục, sơ bộ có thể phán định có lẽ họ không bị truyền tống tới thế giới khác.
"Đi thôi."
Giang Bắc Nhiên không dừng lại quá nhiều lâu liền dẫn tiểu đội đi tới chỗ càng sâu hơn.
'Xem ra nơi này thật sự không có thứ gì có thể uy hiếp được người hoặc chuyện của ta.' Giang Bắc Nhiên mất nửa ngày đi qua dãy núi, trong khoảng thời gian đó hệ thống không xuất hiện dù chỉ một lần, đủ để chứng minh trong khoảng thời gian gần sắp tới sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.
Xác định không có gì uy hiếp xong, Giang Bắc Nhiên cũng không chạy loạn khắp nơi mà bố trí một đại trận cách âm rồi nói với Thi Gia Mộ:
"Làm theo kế hoạch đi."
"Ở đây?"
Thi Gia Mộ chỉ vào ngọn núi cao trước mắt rồi hỏi.
"Ừm."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu.
"Đã rõ."
Nói xong, Thi Gia Mộ bỗng đánh một quyền vào trên vách núi đá.
Tiếp đó, một tiếng vang thật lớn phát ra, cả ngọn núi bị đánh thủng, lộ ra một lối đi nhỏ dài.
‘Khống chế sức mạnh tinh chuẩn như thế, không hổ là thiên tài.' "Ngươi dẫn bọn hắn vào trước đi."
"Được."
Thi Gia Mộ đáp một tiếng rồi dẫn thành viên tiểu đội vào trong lòng núi.
Thi Phượng Lan thì ở lại bên cạnh Giang Bắc Nhiên, hỏi:
"Tiểu Bắc Nhiên, có gì cần ta hỗ trợ không?"
"Ta cần ngươi đi theo bọn họ là được."
"A ! ".
Thi Phượng Lan bĩu môi rồi đuổi theo tiểu đội đi vào trong ngọn núi.
Chờ cho đến khi tất cả mọi người rời đi, Giang Bắc Nhiên mới bày ra địa linh trận có thể phát hiện có người tiến vào phạm vi hoạch định cùng với các loại trận pháp ẩn tang cùng phòng ngự công kích các loại.
Không sai, Giang Bắc Nhiên đã xem ngọn núi này như đại bản doanh để dùng.
Phải biết, Giang Bắc Nhiên không chỉ muốn đoạt giải nhất mà còn phải tìm hiểu về đại trận thủ hộ hòn đảo này. Cho nên tìm một đại bản doanh có đầy đủ các loại công năng là vô cùng quan trọng.
Giang Bắc Nhiên bố trí tốt trận pháp xong thì quay đi vào lòng núi. Lúc này hắn phát hiện nơi đây đã được quét dọn lại.
Thấy Giang Bắc Nhiên đi tới, Thi Gia Mộ đang lơ lửng ở giữa không trung, tự hỏi còn có thể mở rộng cái động không rơi xuống mặt đất hỏi:
"Đại thúc, thế này đã đủ dùng chưa?"
"Tạm thời đã đủ."
Nói xong Giang Bắc Nhiên quát lên:
"Tập hợp."
Một giây sau, thành viên tiểu đội còn đang nghỉ ngơi lập tức tập hợp trước mặt Giang Bắc Nhiên.
"Đinh Nguyên Chính, Kế Tử Thạch, Nghê Quan Ngọc, ra khỏi hàng."
"Vâng!"
Ba người lên tiếng rồi tiến về trước một bước.
"Lần đầu tìm kiếm do ba người các ngươi phụ trách."
Ba người khẽ giật mình, nhưng rất nhanh đã tiếp nhận hiện thực, đáp lời:
“Vâng!”
Ba người này, một người am hiểu tìm kiếm khoáng thạch, một người am hiểu tìm kiếm thảo dược, một người am hiểu tìm kiếm trùng ổ.
Với địa đồ Sơn Nhạc này, khoáng thạch là có nhiều nhất, trùng ổ cũng có khắp nơi, dù dược liệu không nhiều nhưng đều là cực phẩm.
Để ba người này dẫn đầu trong lần tìm kiếm này là thích hợp nhất.
Chỉ định người xong, Giang Bắc Nhiên lấy ba kiện Mẫn Nhiên Sáo Trang ra cho họ mặc vào.
Dù lúc trước hắn từng nói với Thi Nguy Dịch mấy bộ y phục này là do sư phụ hắn tặng, sẽ không có kiện thứ hai, mà hắn chỉ mang theo vật liệu chế tác Mẫn Nhiên Sáo Trang thôi, không có thành phẩm.
Về phần những đội viên này có để lộ chuyện Giang Bắc Nhiên không chỉ có một Mẫn Nhiên Sáo Trang không thì hắn chẳng lo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận