Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 814: Lại Trả Nợ

"Ha ha ha, Hồng Vân huynh, ta biết hắn nhất định chạy tới rêu rao với ngươi mà. Ngươi thấy khối Huyễn Mộng Phi Tinh của hắn chưa?"
Cổ Hoằng Bác vừa tới đã cười lớn.
"Hắn khoe khoang với ngươi rồi à?"
Thi Hồng Vân nói với Cổ Hoằng Bác.
"Bằng không sao ta biết, trông hắn vui như điên kìa."
"Tu luyện không lo tu luyện, một khối thủy tinh đã khiến hắn đắc ý như thế, đúng là khó thành đại khí, khó thành đại khí a."
"Xác thực là khó thành đại khí."
Nhìn hai người một ca một xướng xỉa xói mình, Quan Thừa Duẫn lại càng cao hứng.
"Xem các ngươi ghen ghét ta như thế, ta an tâm rồi. Thật vui a!”
Giờ khắc này, Giang Bắc Nhiên đứng ngoài quan sát đột nhiên hiểu rõ thứ gì đó.
'Thì ra những Huyền Thánh này đều là lão bằng hữu ư! ? Khó trách có thể đánh hơn một năm, nguyên lai đều là luận bàn chiêu thức!' Đương nhiên, cũng không bài trừ khả năng cái loại bằng hữu bên ngoài rồi lại lén lút vụng trộm hạ tử thủ.
Bất quá nhìn đám người này chung đụng hài hòa như thế, khó trách đến nay lục quốc vẫn chưa thống nhất, xem chừng đều là đánh tới mức đánh ra tình cảm luôn rồi.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên cảm thấy hình tượng Huyền Thánh mình tưởng tượng trước giờ đã trôi theo dòng nước thì một bóng người đáp xuống.
'Hả? Người này ta chưa từng thấy qua bao giờ.' Nhìn người trung niên có tướng mạo thật thà, Giang Bắc Nhiên nhớ lại thì phát hiện khi ấy đối phương tuyệt đối chưa từng xuất hiện trên chiến trường Huyền Thánh.
Người trung niên thật thà chất phác nhìn xung quanh một vòng, thấy ba vị Huyền Thánh thì cười nói:
"Các ngươi trò chuyện thật vui vẻ nhỉ, tới Kim Đỉnh đảo không thử phá giải trận pháp trước đi còn bày đặt đứng đây trò chuyện."
Không đợi ba người nói tiếp, người trung niên chất phác híp mắt lại nhìn về phía Giang Bắc Nhiên.
Trong nháy mắt đó, Giang Bắc Nhiên bỗng phát hiện mình từng gặp người này rồi. Đây chính là Vô Tượng Tôn Giả!
Vì đó là lần đầu tiên Giang Bắc Nhiên bị một vị Huyền Thánh dò xét nên nhớ khá rõ.
Thi Hồng Vân thấy Vô Tượng Tôn Giả dò xét Giang Bắc Nhiên thì cười to nói:
"Ai, ta không đâu có gạt ngươi đúng khôn, đây chính là tiểu bối nhà ta mà."
Vô Tượng Tôn Giả nghe xong thì đi ánh mắt đi nơi khác:
"Cho nên lần này hắn đại biểu Thi gia các ngươi lên đảo?"
"Không sai."
Thi Hồng Vân gật gật đầu.
"Thú vị đấy."
Lúc này, Quan Thừa Duẫn bị ngó lơ đột nhiên hô:
"Ta nói này, các ngươi đang chơi trò bí hiểm gì vậy hả?"
"Không liên quan gì tới ngươi, cầm viên thủy tinh của ngươi tự chơi một mình đi.”
Thi Hồng Vân vung tay nói.
Cùng lúc đó, thân hình Vô Tượng Tôn Giả đột nhiên khẽ động, xuất hiện trước mặt Giang Bắc Nhiên. Đồng thời, khuôn mặt cũng đổi thành dung mạo nữ nhân khuynh thiên.
"Ừng ực..."
Trong nháy mắt, Giang Bắc Nhiên nghe được tiếng nuốt nước bọt không ngừng vang lên sau lưng.
'Ta nói này, định lực của đám Huyền Tôn các ngươi chỉ có ngần ấy ư?' Giang Bắc Nhiên thầm mắng xong thì cũng tận lực khắc chế sự khẩn trương.
“Lúc đó ngươi nên đi theo ta mới đúng.”
Vô Tượng Tôn Giả dùng thanh âm như ca nói.
Giang Bắc Nhiên chắp tay đáp:
"Tộc thánh không cho phép, vãn bối không tránh được."
Vô Tượng Tôn Giả nghe xong thì nhếch miệng mỉm cười.
Sau nụ cười này, Giang Bắc Nhiên lại nghe tiếng nuốt nước bọt lần nữa vang lên.
'Các ngươi cẩn thận một chút đi!' Vô Tượng Tôn Giả cúi đầu, nhìn Giang Bắc Nhiên bằng cặp mắt đào hoa, hỏi:
"Nếu cho ngươi thêm một cơ hội nữa, ngươi nguyện ý đi theo ta không?"
Lựa chọn một:
"Nguyện ý."
Ban thưởng: Thanh Đào Tiên Điển , Địa cấp trung phẩm.
Lựa chọn hai:
"Không nguyện ý."
Ban thưởng: Vạn Tượng Bá Vũ , Địa cấp hạ phẩm.
Lựa chọn ba: Nhìn về phía Thi Hồng Vân.
Ban thưởng: Cộng một điểm điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
'Khá lắm, trả lời thế nào cũng mất mạng a...'.
Chọn số ba, Giang Bắc Nhiên lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Thi Hồng Vân.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm Tinh thần.
'Tiểu tử này...' Thi Hồng Vân cười một tiếng, bay đến bên cạnh Vô Tượng Tôn Giả.
"Ta nói này, ngươi tưởng ta là người chết à? Ngay trước mặt ta, đào tộc nhân của ta?"
Vô Tượng Tôn Giả nhìn sâu vào mắt Giang Bắc Nhiên rồi nhìn về phía Thi Hồng Vân nói:
"Ha ha, việc này không xong đâu, hảo hảo nghĩ cách đền đáp phần ân tình này của ta đi."
"Yên tâm, từ trước tới giờ bổn quân không thiếu đồ của ai cả."
Thi Hồng Vân nói xong thì quay đầu lại nhìn về phía Giang Bắc Nhiên một chút, phảng phất như nói: Ngươi nhìn đi, người ta tăng giá ngươi rồi, xem ngươi xử lý thế nào.
Giang Bắc Nhiên còn có thể nói gì nữa? Chỉ có thể chắp tay với Thi Hồng Vân một cái, ngỏ ý cảm ơn.
Về phần trả nợ thì về sau lại nói.
Dù sao tạm thời thì hiện tại cũng thoát không được Thi gia, cứ từ từ chờ cơ hội vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận