Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 420: Đại Phu Giang Hồ

Hôm sau, giờ Dậu, Tiền Tiểu Đông như ngày thường cõng một cái sọt lớn về thôn. Trên đường đi, thôn dân nào gặp hắn cũng chào hỏi, sau đó Tiền Tiểu Đông chạy vào căn nhà lá của mình.
"Gia gia! Ta về..."
Tiền Tiểu Đông đang thét bỗng sửng sốt, vì hắn thấy một nam tử mặc đồ lang trung giang hồ đang ngồi trước giường, cắm châm vào lưng gia gia hắn.
Tiền Tiểu Đông thấy gia gia bộ dáng hưởng thụ liền biết vị này là đại phu, đang châm cứu cho gia gia hắn.
"Chào ngài... Đại phu."
Tiền Tiểu Đông cẩn thận từng li từng tí thi lễ với Giang Bắc Nhiên, sợ quấy rầy đến quá trình trị liệu.
Giang Bắc Nhiên thi xong một châm thì quay đầu nhìn Tiền Tiểu Đông, nhẹ gật đầu.
Dù trong lòng Tiền Tiểu Đông có vô số nghi vấn nhưng hắn vẫn nhịn được, lặng lẽ rời khỏi gian phòng, tìm nãi nãi đang xào rau mà hỏi:
"Nãi nãi, vị đại phu kia từ đâu tới vậy?"
Nãi nãi buông nồi xuống, đầu tiên là nhìn vào phòng rồi nói với Tiền Tiểu Đông:
“Chiều nay hắn tới thôn, đầu tiên chữa trị cho Nhị Ngưu thúc của ngươi, tiếp đó lại tới Lam thẩm, tất cả đều không lấy tiền, vì vậy ta mới mời hắn tới bắt mạch cho gia gia nhà ngươi.” "Tốt như vậy?"
Dù ngoài miệng nói thế nhưng Tiền Tiểu Đông vẫn thầm cảnh giác. Hắn lăn lội bên ngoài ngần ấy năm, biết rõ không có cái bánh nướng nào từ trên trời rơi xuống. Bây giờ đột nhiên có người tốt, chắc chắn là đối phương có mưu đồ, không phải lừa gạt cũng là lợi dụng.
Nhưng nhà họ nghèo như thế..... có gì tốt để lừa gạt hay lợi dụng đây.....
Chẳng lẽ là nhắm vào ta! ?
Tiền Tiểu Đông có chút khẩn trương, hai năm nay, hắn vì mua thuốc cho gia gia, từng lừa gạt qua không ít tiểu trấn, có người tìm tới nhà hắn tính sổ cũng chẳng phải chuyện gì ngoài ý muốn.
Dưới sự khẩn trương, Tiền Tiểu Đông vội chạy tới bên giường gia gia, nhìn chằm chằm đại phu đang thi châm, nếu đối phương tới vì hắn thì ai làm nấy chịu, hắn tuyệt đối không làm liên lụy tới gia gia cùng nãi nãi.
Sau một nén nhang, Giang Bắc Nhiên rút cây châm cuối cùng ra, cất đồ cẩn thận rồi hỏi Tiền lão hán:
"Lão nhân gia, cảm giác tốt hơn chưa?"
Tiền lão hán dài nhẹ nhõm, mặt mũi tràn đầy dễ chịu:
"Dễ chịu, thoải mái hơn rồi. Đa tạ đại phu, hơn mười năm, thân thể này của lão đầu tử qua chưa từng thông thuận như thế."
"Vẫn phải chú ý điều trị, như vậy mới tốt hơn được.” "Điều... trị? Điều trị là sao? Đại phu."
"Chính là ăn ngon uống ngon, hôm nay đừng xuống đất làm việc nữa."
"A?"
Tiền lão hán kinh hô một tiếng:
"Đại phu, lão đầu tử và ngài thương lượng lại có được không, ban ngày ta phải ra ngoài cày ruộng, buổi chiều..."
"Gia gia, ngài cứ nghỉ ngơi cho thật tốt đi, việc trong nhà cứ giao cho ta là được."
Tiền Tiểu Đông đi tới vỗ bộ ngực bảo đảm.
"Cái tên nhóc con nhà ngươi ngay cả cuốc còn chẳng biết cách cầm cho đúng, bày đặt cái gì. Mau đi rót chén nước cho đại phu đi.” "Được."
Gật gật đầu xong, Tiền Tiểu Đông đi ra ngoài rót chén nước, cẩn thận từng li từng tí mời Giang Bắc Nhiên:
"Đại phu, mời uống nước."
"Tạ ơn."
Giang Bắc Nhiên nhận lấy cái bát, uống một hơi cạn sạch rồi lau lau miệng:
“Lão nhân gia, ngươi nghỉ ngơi đi, ta còn phải tới nhà khác."
Tiền lão hán nghe xong muốn đứng dậy nhưng lại bị Giang Bắc Nhiên ấn trở về:
"Ngài nghỉ ngơi đi."
"Đại phu, ngài thật sự là người tốt a! Nếu không ngài để lại tên, về sau chúng ta còn biết nên tới đâu tạ ơn ngài."
"Không cần, chăm sóc người bị thương vốn là phận sự của đại phu chúng ta."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì rời đi.
"Đại phu, đại phu! Ăn cơm đã rồi đi a!"
Nãi nãi đuổi theo hô.
Nhưng Giang Bắc Nhiên chỉ phất phất tay, tiếp tục đi về phía trước.
"Này nha, năm nay thực sự là... Hoàng đế tốt, đại phu cũng tốt, hy vọng mùa màng cũng vậy."
Nãi nãi cảm khái nói.
"Còn không phải sao."
Tiền lão hán nằm nhoài trên giường cũng gật đầu:
"Đều là người tốt a, cuối cùng dân chúng chúng ta cũng thấy được hi vọng."
Gia gia nói xong thì quay đầu nhìn về phía cháu trai, lại phát hiện đã không còn bóng người.
"Tiểu Đông đâu? Sao mất tiêu rồi?” Tiền lão hán kỳ quái hỏi.
Lúc này nãi nãi mới kịp phản ứng, nhìn quanh hai bên một vòng:
"Đứa nhỏ này... không thể nào ở yên ở nhà được sao.” ...
"Đại phu ! đại phu ! ".
Trong thôn, Giang Bắc Nhiên đi trên đường nhỏ đột nhiên nghe tiếng gọi, hắn quay đầu lại nhìn thì phát hiện là Tiền Tiểu Đông đuổi theo.
"Còn việc gì sao?"
Giang Bắc Nhiên nhìn Tiền Tiểu Đông hỏi.
"Đại phu, ngài tới từ đâu vậy?” Tiền Tiểu Đông ngẩng đầu nhìn Giang Bắc Nhiên.
"Bần đạo đến từ đâu quan trọng lắm sao?” "Không, không quan trọng chút nào."
Tiền Tiểu Đông lắc đầu:
"Ta chủ yếu muốn tạ ơn ngài vì đã chữa khỏi cho gia gia của ta thôi Ngài lợi hại quá, hai năm nay ta cố gắng bao nhiêu vẫn không khiến sức khỏe gia gia tốt hơn. Ngài vừa ra tay, sắc mặt gia gia đã hồng nhuận như vậy.” "Chút tài mọn thôi, mau trở về chăm sóc gia gia ngươi cho tốt đi. Hắn bị bệnh là do vất vả mà thành, khéo léo chăm sóc một thời gian là có thể xuống giường làm việc lại.” Thấy đại phu nói xong liền muốn quay người rời đi, Tiền Tiểu Đông vội đi lên chặm đường:
"Đại phu! Ngài còn thiếu học đồ không? Ta không kêu ngươi dạy ta không công đâu, ta có thể cung cấp dược liệu cho ngài, rất nhiều dược liệu a!"
Nếu nói vừa rồi Tiền Tiểu Đông còn hoài nghi đại phu là nhằm về phía mình, thì khi hắn thấy vẻ mặt hồng nhuận của gia gia, hắn đã thầm quyết định, dù đại phu trước mắt thật sự là giang hồ phiến tử thì hắn vẫn phải đi theo học hỏi đối phương! Dù là học trò lừa gạt cũng được.
Vì vị đại phu trước mắt này thật sự rất có bản lĩnh, đây là kỳ ngộ ngàn năm mới có của Tiền Tiểu Đồng!
Trong lúc Tiền Tiểu Đông thấp thỏm chờ câu trả lời thì nhiệm vụ được phát động.
Lựa chọn một: Đồng ý với Tiền Tiểu Đông.
Ban thưởng: Lưu Quang Thánh Điển (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Giữ Tiền Tiểu Đông bên người để quan sát một thời gian.
Ban thưởng: Bạch Hồng Bá Trận Đồ (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn ba: Định ra mục tiêu cho Tiền Tiểu Đông, kêu hắn hoàn thành.
Ban thưởng: Kinh Long Ma Chướng (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn bốn: Trực tiếp cự tuyệt Tiền Tiểu Đông.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Khá lắm... Quả nhiên nhiệm vụ Địa cấp lúc trước là vì tiểu tử này.
Bốn lựa chọn này xuất hiện, chứng tỏ đối phương là người có mệnh cách nhân vật chính.
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên muốn tiếp xúc thử với Tiền Tiểu Đông là để xác định liệu đây có phải là lý do nhiệm vụ Địa cấp được phát động không, mặt khác để xem tiểu tử này có chỗ đặc thù gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận