Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 932: Đan Dược Bát Phẩm (1)

‘Sao có thể! ?' Trong tuyệt vọng, Huyền Vương áo xanh không ngừng ngã xuống đất. Đồng thời, một đạo lôi điện màu xanh hung hăng bổ xuống hắn.
Vào lúc Huyền Vương áo xanh mất đi chiến lực thì ba người khác cũng chẳng tốt hơn là bao. Họ đều bị nhiều loại ám khí công phá, phảng phất như mỗi loại ám khí đều được tạo nên để tấn công vào điểm yếu của họ.
'Quả nhiên trăm nghe không bằng một thấy, dù vẫn luôn nghe nói thực lực Ngô Chấp đường siêu tuyệt nhưng không ngờ lại mạnh đến tình trạng này.' Trong nháy mắt khi Ngô Thanh Sách phá vỡ Lạc Thủy trận, Mộc Cửu Nhật lập tức chỉ huy tất cả mọi người đuổi theo kịp, nhưng họ vừa tiến vào thôn trang đã thấy một màn Ngô Thanh Sách thuấn sát bốn Huyền Vương.
Việc này khiến đệ tử Huyền Linh thậm chí là Đại Huyền Sư vô cùng rung động.
Kẻ địch là bốn Huyền Vương đó, chẳng lẽ Ngô Thanh Sách đánh lén sao.
Bằng không sao Huyền Linh cảnh như Ngô chấp sự lại nhẹ nhàng chế ngự được họ chứ, thực lực này có thể nói khiến người ta nhìn mà than thở.
Ngô Thanh Sách huy động Vạn Quân, lắc người một cái bay tới trước mặt Câu Cao Minh rồi hỏi:
"Cho ngươi cơ hội cuối, có hàng hay không?"
Câu Cao Minh vốn còn tính phối hợp cùng bốn người kia vây công Ngô Thanh Sách, cơ mà lúc này đã sợ vỡ mật, hắn liên tục gật đầu:
"Hàng... Chúng ta hàng."
"Sớm phối hợp như vậy thì tốt rồi."
Ngô Thanh Sách nói xong thì lấy một sợi dây thừng từ trong Càn Khôn giới ra, trói Câu Cao Minh lại.
Lúc này, Mộc Cửu Nhật đáp xuống bên cạnh Ngô Thanh Sách:
"Hôm nay sao ngươi vội vậy? Không phải đã nói tận lực thuyết phục họ cố gắng quy hàng sao?"
"Ta có việc gấp."
Ngô Thanh Sách nói xong thì lấy ba nhánh dây thừng ra, ném về Mộc Cửu Nhật:
"Ba người còn lại giao cho ngươi, ta đi trước một bước."
Ngô Thanh Sách nói xong đằng không mà đi.
"Này!"
Mộc Cửu Nhật vừa hô lên một tiếng đã phát hiện Ngô Thanh Sách dùng tốc độ cực nhanh biến mất trong tầm nhìn.
‘...' 'Đến cùng là chuyện gì lại khiến hắn vội như vậy?' ...
Mặt khác, trong kết giới bản tâm, Giang Bắc Nhiên vừa luyện xong nhóm nguyên đan đầu tiên.
Đây là lần đầu tiên Giang Bắc Nhiên dùng Kim Ô Đỉnh để luyện đan, hiệu quả so với hắn tưởng còn tốt hơn nhiều. Cái đỉnh kia không chỉ có thể sinh ra nhiệt độ cực cao mà người tu luyện còn có thể tùy tâm điều chỉnh.
Đơn giản chẳng khác gì so với bếp ga cả!
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên càng thêm cảm thấy như nhặt được chí bảo, rốt cục cũng có cơ hội đại triển thân thủ.
Trước kia hắn cũng biết điều này có thể giúp người ta nhanh chóng hấp thụ linh khí để luyện nguyên đan nhưng không cách nào tìm được dược liệu và dược đỉnh tốt.
Lần này thì hay rồi, dược liệu thượng phẩm và dược đỉnh cực phẩm đều có đủ.
Rốt cục một bụng tri thức đan dược của Giang Bắc Nhiên cũng có đất dụng võ.
'Đã nghiền, thật sự đã nghiền a!' Giang Bắc Nhiên ngửi được mùi thơm phát ra từ chỗ nguyên đan thì cảm thấy bản thân như hài tử tìm được món đồ chơi mới, phấn khởi tới mức không kiềm chế được.
'Lại thêm một lò nữa đi!' Lần đầu tiên Giang Bắc Nhiên cảm nhận được sự khoái hoạt khi sử dụng dược đỉnh đỉnh cấp, sướng tới mức không dừng lại được, lại ném thêm hai thanh lệ viêm vào dược đỉnh nữa.
Giang Bắc Nhiên cứ thế chơi đùa vui vẻ đến trưa thì hưng phấn trong lòng mới giảm bớt một chút.
Vì hắn vừa không cẩn thận luyện hỏng một lò Đại Diễn Đan.
'Bành trướng, bành trướng a...' Giang Bắc Nhiên vốn tưởng lấy trình độ của hắn, lại có được Huyền Băng bát giác thảo và công cụ đỉnh cấp như Kim Ô Đỉnh thì hẳn chuyện luyện thành đan dược bát phẩm phải như hạ bút thành văn chứ?
Vậy mà vả mặt lại quá nhanh, Giang Bắc Nhiên mới luyện tới lô thứ ba đã xảy ra chuyện, Đại Diễn Đan ra lò nhưng linh khí không đủ, chứng tỏ tác dụng cũng đã giảm bớt.
'Xem ra coi như cũng hiểu lý luận, thực tế thao tác vẫn sẽ có khả năng lật xe a.' Có kinh nghiệm một lần lật xe, luyện tiếp lò đan dược tiếp theo thì Giang Bắc Nhiên cẩn thận hơn rất nhiều, nhưng cũng đau trứng đó chứ, luyện ra được Cửu Khúc Linh Đan bị hư.
'Móa nó!' Giang Bắc Nhiên nhịn không được thầm chửi tục một câu.
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên không đi ra là vì Hạ Linh Đang đang đứng cách đó không xa nhìn hắn.
Hắn nhìn Cửu Khúc Linh Đan đã hóa thành tro bụi trong dược đỉnh, Giang Bắc Nhiên có chút đau lòng.
Dù Giang Bắc Nhiên đã thu hoạch được rất nhiều dược liệu hiếm có dùng để luyện chế đan dược bát phẩm trên Kim Đỉnh đảo nhưng hắn vẫn muốn tự chửi mình là bại gia tử.
'Tỉnh táo lên... Phải lãnh tĩnh hơn, nhất định đã có bước nào đó xảy ra vấn đề, chỉ cần tìm ra được là tốt rồi.’ Nhưng dù đã phân tích ra vấn đề, Giang Bắc Nhiên vẫn đã làm hư hết ba lò đan dược, lúc này hắn đã bắt đầu sụp đổ.
‘Sao thứ đồ chơi này khó luyện vậy chứ? !’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận