Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 633: Người Nhà

Ngay sau đó, Vô Tượng Tôn Giả như quỷ mị đột nhiên xuất hiện trước người Giang Bắc Nhiên trước người, đặt tay lên ngực hắn.
"Thật đúng là hai mươi mốt! ?"
Vô Tượng Tôn Giả là cường giả đỉnh cấp trên mảnh đại lục này, từng thấy vô số quỷ tài quái tài, nhưng người như Giang Bắc Nhiên thì đây là lần đầu tiên nàng gặp.
Chỉ 21 tuổi đã có thể bố trí được tam trọng đại trận, mỗi tầng đều là đại trận đỉnh cấp.
Bằng không cũng không thể tránh dưới mí mắt các nàng lâu như vậy.
Mặt khác...
Hắn vậy mà có thể sống sót sau chiêu vừa rồi.
Chiêu vừa rồi của Vô Tượng Tôn Giả có tên là Hỗn Nguyên Thánh Ngâm, là chiêu thức nàng vừa mới đốn ngộ, cho nên mới thử dùng xem sao.
Vì là lần đầu nên có hơi mất khống chế, dù nàng đã cố giảm tác động của vụ nổ những đáng tiếc vẫn chẳng được như mong muốn.
Mà vị trí của đám Giang Bắc Nhiên chắc chắn nằm trong vụ nổ, có thể còn sống chứ tỏ bản lĩnh của hắn đủ lớn.
Vô Lượng Thiên Tôn đánh giá Giang Bắc Nhiên lại lần nữa, kinh ngạc trên mặt lại càng tăng thêm.
"Tu vi của ngươi chỉ có Luyện Khí ngũ giai?"
"Để tiền bối chê cười rồi."
Giang Bắc Nhiên chắp tay.
"Thú vị."
Vô Tượng Tôn Giả thu tay lại:
"Sư phụ của ngươi là ai?"
Nhưng không đợi Giang Bắc Nhiên trả lời, Vô Tượng Tôn Giả đã khoát tay:
"Thôi, không quan trọng, từ hôm nay trở đi ngươi chính là đồ nhi của ta."
"!?"
Vô Tượng Tôn Giả nói xong, mọi người đều giật mình.
Bá đạo như vậy sao?
Giang Bắc Nhiên vừa cảm thán xong thì hệ thống nhảy lên.
Lựa chọn một: Thuận thế trở thành đồ đệ của Vô Tượng Tôn Giả.
Ban thưởng: Yên La Kiếm Lục (Địa cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Cảm tạ hảo ý của Vô Tượng Tôn Giả, cũng nói mình đã có sư phụ.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Tê...
Giang Bắc Nhiên hít một hơi sâu, lựa chọn hai không thể nghi ngờ là hoàn toàn vả mặt vị Tôn Giả này, bị đối phương tiện tay tiêu diệt là chuyện rất bình thường.
Bất quá Giang Bắc Nhiên từng gặp chuyện này nhiều rồi, cho nên rất nhanh đã chọn số hai:
"Đa tạ Tôn Giả cất nhắc, nguyện thu vãn bối làm đồ đệ, chỉ là vãn bối đã sớm có sư tôn, thật sự không thể đầu nhập làm môn hạ của người khác.”
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
"! ?"
Nghe Giang Bắc Nhiên trả lời, tất cả mọi người đều giật mình.
Hắn vậy mà từ chối Huyền Thánh! ?'.
Nhưng rất nhanh Lâm Du Nhạn đã lộ ra ánh mắt si mê.
Không hổ là nam nhân ta nhìn trúng, bất phàm như thế.
Vô Tượng Tôn Giả cũng nghẹn họng, nàng vốn cao cao tại thượng đã lâu, thật lâu chưa cảm nhận loại cảm giác bị từ chối này.
"Biết ta là ai còn dám cự tuyệt ta, đúng là can đảm thật."
Vô Tượng Tôn Giả khẽ cười nói.
"Vãn bối sao dám cự tuyệt Tôn Giả, chỉ là quy củ của gia sư nghiêm ngặt, không cho phép..."
Không đợi Giang Bắc Nhiên nói xong, Vô Tượng Tôn Giả nói thẳng:
"Sư phụ ngươi là ai?"
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang nghĩ nên trả lời thế nào thì vị lão giả thần bí kia đột nhiên lên tiếng:
"Người ta không muốn làm đồ đệ của ngươi thì thôi, cần gì hùng hổ dọa người như vậy?"
Vô Tượng Tôn Giả nhìn thoáng qua lão giả thần bí, trừng mắt liếc hắn một cái:
"Liên quan gì tới ngươi? Không lẽ ngươi muốn đoạt đồ nhi với bản tôn?"
"Không có à."
Lão giả thần bí lắc đầu rồi kéo Giang Bắc Nhiên ra sau lưng:
"Chỉ là muốn bán cho tiên tử chút mặt mũi, thuận theo tâm ý của hắn đi."
Lần nữa đám người lại càng thêm ngơ ngác, sao hôm nay mọi chuyện đều không theo lẽ thường vậy?
Vô Tượng Tôn Giả thu hồi kinh ngạc, nhìn lão giả thần bí nói:
"Ngươi biết tiểu tử này?"
"Ừm, xem như người nhà đi."
"Người nhà?"
Vô Tượng Tôn Giả nhíu mày, vừa muốn hỏi nhưng cảm thấy đối phương hẳn không vì chút chuyện vặt này mà nói dối nên thôi.
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì càng thêm ngơ ngác.
Ngài là ai a! ?
Giang Bắc Nhiên rất xác định mình tuyệt đối chưa từng gặp qua vị này lão giả thần bí, chớ nói chi là cái gì người một nhà.
Đám Huyền Thánh này bình thường đều như thế à?
Vô Tượng Tôn Giả quan sát Giang Bắc Nhiên thêm một lần rồi quay lại dáng vẻ lão giả mặc đạo bào:
"Nếu đã thế, ta sẽ không tốn nhiều nước miếng nữa."
Tiếp đó nhìn về phía lão giả thần bí:
"Ngươi thiếu ta một phần nhân tình."
"Tất nhiên."
Lão giả thần bí gật gật đầu.
Lần nữa nhìn về phá Giang Bắc Nhiên, Vô Tượng Tôn Giả tới gần hắn rồi nói:
"Mặc dù không biết đến cùng ngươi là tiểu yêu quái phương nào, nhưng ngươi đã thú vị như vậy, ta tin chúng ta sẽ còn gặp lại, khi đó hy vọng ngươi sẽ giúp ta làm vài chuyện.”
Dù không quá hiểu về logic của Vô Tượng Tôn Giả nhưng dưới tình huống hệ thống không nhắc nhở, Giang Bắc Nhiên tự nhiên cũng chẳng đi vả mặt Huyền Thánh làm gì.
Thế là hắn lập tức chắp tay:
"Vãn bối xin tuân mệnh."
"Được rồi, nếu ngươi đã hứa hẹn, vậy bản tôn cũng không hơn thua với ngươi nữa, đi đây."
Vô Tượng Tôn Giả nói xong, trong nháy mắt đã biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận