Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 737: Ngọc Thạch (1)

"A, nói đến Tương Linh Chủ thì ta phải xin lỗi rồi. Vừa nãy nàng kêu ta đợi nàng nhà ăn, nhưng vì gặp được Thi đường chủ nên ta quen bén việc này.” Mặc dù vẫn không biết Linh Chủ là có ý gì nhưng hùa theo hiếm khi sai.
"Quên mất?"
Thi Hoằng Phương nhìn Giang Bắc Nhiên bằng ánh mắt hồ nghi, bất quá cũng không nghĩ ra lý do Giang Bắc Nhiên nói dối chuyện này nên thôi.
"Cho nên lúc này vẫn Tương Linh Chủ vấn đang tìm ngươi khắp nơi?"
Giang Bắc Nhiên bỗng vỗ đầu một cái rồi nói:
"Là vãn bối sai lầm, hiện tại ta đi tìm Tương Linh Chủ giải thích dây."
Thi Hoằng Phương giữ chặt Giang Bắc Nhiên đang quay người muốn đi, mở miệng nói:
"Thôi, phía bên Tương Linh Chủ ta sẽ nói giúp ngươi."
Nghe Thi Hoằng Phương trả lời, Giang Bắc Nhiên phát hiện hai điểm.
Một là tuy thân phận Linh Chủ trông thì rất cao đó nhưng Thi Hoằng Phương không để nàng vào mắt, tùy ý xử lý mà thôi.
Hai là tựa hồ Thi gia không lệnh bài tùy thân như Lâm gia.
Giang Bắc Nhiên vốn tưởng đại gia tộc và cường tông ở Trung Nguyên nào cũng có chứ. Xem ra đó là đồ vật độc hữu của Lâm gia rồi, bằng không đến cấp độ như Thi gia sáo có thể không có được.
Kết hợp với việc Lâm gia am hiểu Càn Khôn Thuật, trên cơ bản Giang Bắc Nhiên có thể xác định, muốn làm ra được lệnh bài như thế, Càn Khôn Thuật là phần trọng yếu nhất.
Giang Bắc Nhiên tiếp tục đi theo Thi Hoằng Phương về phía trước, hắn bỗng thấy được một lượng lớn kiến trúc có tạo hình kỳ lạ, có mấy loại thực vật được bao bọc trong tinh thạch, còn được bố trí nhiều tầng trận pháp bên ngoài.
Tóm lại mỗi một kiến trúc đều có đặc sắc riêng.
"Bái kiến Thi phủ chủ."
Đứng trước cửa khu kiến trúc, hai người ăn mặc như thủ vệ hành lễ với Thi Hoằng Phương.
Thi Hoằng Phương nhìn hai người họ gật đầu, dẫn Giang Bắc Nhiên đi vào.
Chờ hai người đi xa, một thủ vệ trong đó mới nhỏ giọng nói:
"Này, ngươi biết người vừa đi theo phủ chủ vào sao? Trong mặt hơi lạ a."
"Xác thực chưa thấy qua bao giờ."
Một thủ vệ khác lắc đầu:
"Bất quá có thể được dẫn tới đây chứng tỏ quan hệ của hắn và phủ chủ không phải bình thường, hay nhớ mặt hắn đi, về sau đừng để đắc tội với người ta."
"Đó là đương nhiên, người được dẫn vào đây há có thể đơn giản. Huống chi hắn còn rất trẻ lại lạ mặt. Đây là lần đầu đấy, trước kia chỉ có đệ tử dòng chính mới được nói..... Này, ngươi nói xem, có khi nào hắn là... . của vị trưởng lão nào đó không.” "Im miệng!"
Thủ vệ còn lại tranh thủ che miệng hắn lại:
"Loại chuyện này mà ngươi cũng dám nói, không muốn sống nữa à!"
Dường như tên thủ vệ kia cũng nhận ra mình đã phạm sai lầm lớn thế nào, hắn đổ mồ hôi lạnh, liên tục cảm tạ người vừa nhắc mình.
Trong lúc hai thủ vệ suy đoán thân phận của Giang Bắc Nhiên thì Giang Bắc Nhiên đã đi theo Thi Hoằng Phương tới tòa pháp lầu có tầng tầng trận pháp.
Hai thủ vệ vừa thấy được Thi Hoằng Phương đã lập tức hành lễ:
"Hoan nghênh Thi phủ chủ đại giá quang lâm, để tiểu nhân gọi quán trưởng tới."
"Không cần, ta chỉ dẫn hắn vào tham quan thôi, không cần quấy nhiễu quán trưởng."
"Vâng!"
Hai thủ vệ thi lễ với Thi Hoằng Phương xong thì nhìn về phía Giang Bắc Nhiên, ánh mắt không khác gì hai thủ vệ ban đầu là bao, mang theo mấy phần kinh ngạc cùng nghi hoặc.
"Vào đi."
Thi Hoằng Phương đi vào, vẫy tay gọi Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên cảm nhận được sự kinh ngạc từ ánh mắt hai tên thủ vệ thì đau hết cả trứng.
Nhìn trạm gác liên tục thế này thấy rõ đây là trọng địa của Thi gia, trong nháy mắt hắn liền hiểu không cần bố trí phòng vệ mà lão đầu kia nói là gì.
Tuy người ta để hắn tiến vào loại trọng địa này là xem trọng hắn nhưng Giang Bắc Nhiên thật sự không muốn được xem trọng thế này. Dù sao có nhiều thứ có được phải trả cái giá rất đắt.
Một khắc bước vào đây, về ít về nhiều trên người hắn đã gắn mác người Thi gia.
Bất quá vì hệ thống không nhắc nhở nên Giang Bắc Nhiên cũng không dám cưỡng ép khiến Thi Hoằng Phương mất mặt.
Nếu đã không cách nào phản kháng, vậy cứ thỏa thích hưởng thụ đi.
Giang Bắc Nhiên chắp tay với Thi Hoằng Phương rồi cùng đi vào trong lầu các.
Ngọc... Ngọc... Ngọc...
Đủ loại ngọc thạch quý hiếm sáng lóng lánh đập vào mắt Giang Bắc Nhiên.
Mẹ nó... có tiền thật.
U Huyễn Ngọc, Bảo Sa Quỳnh, Bí Phách Anh Lung...
Mỗi một khối ngọc đều là thượng phẩm, tác dụng lại không giống nhau.
Dù ngọc giản vừa cường đại lại dễ dùng nhưng bản chất nó vẫn là ngọc.
Giống khối hộ thân phù làm từ hồng ngọc Giang Bắc Nhiên cho Lâm Du Nhạn vậy.
Cái câu gọi là người nuôi ngọc ba năm, ngọc nuôi người một đời.
Trong thế giới huyền học, linh khí ẩn chứa trong ngọc rất có lợi cho người tu luyện.
Nhất là khối Hồng Hộc Giang Bắc Nhiên vừa lấy được cách đây không lâu, càng là cực phẩm trong cực phẩm, cực kỳ thích hợp để dùng vào bảo ngọc hộ thân.
Ở chỗ này, màu sắc ngọc thạch khác nhau, công hiệu cũng khác nhau.
Tỷ như bạch ngọc có hiệu quả an thần, thanh ngọc có công năng trừ tà, tụ nham có thể trợ giúp đả thông kinh mạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận