Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 272: Tiên Thiên Bích Lân Thể

Thế là hắn tiến lên trước hỏi Giang Bắc Nhiên:
"Ta có thể giúp đỡ được gì không?"
Giang Bắc Nhiên nhìn đối phương một cái rồi gật đầu nói:
"Cung nhân thảo ba tiền, cây xa cúc hai tiền, ý dĩ nửa tiền, Nguyệt Kiến Thảo một phần. Bốn vị đun bằng lửa lớn trước rồi dùng lửa nhỏ hầm. Nhớ chọn loại tốt, lọc đi bình tố hinh, ma cao, tạp chất các loại là được.”
"Được, ta lập tức đi sắc thuốc."
Cuối cùng, hai người họ bận rộn ba ngày mới khống chế cơ bản được ôn dịch. Mà bệnh nhân trong khu cách ly cũng dần được trở về tốt và về nhà.
Trong lúc đó, Giang Bắc Nhiên ngày càng có thiện cảm với Lạc Văn Chu, đối phương chăm chỉ, hiếu học, không sợ bẩn cũng không sợ khổ. Bất luận mệt mỏi ra sao cũng có thể tươi cười trấn an bệnh nhân.
Chỉ có chút tật xấu khiến Giang Bắc Nhiên cạn lời là con hàng này ai đến cũng chẳng cự tuyệt.
Lạc Văn Chu bẩm sinh có một “túi da” tốt, Giang Bắc Nhiên tới Huyền Long đại lục lâu như vậy, đây là lần đầu hắn thấy có người có giá trị nhan sắc có thể ganh đua với hắn.
Bề ngoài ngọc thụ lâm phong cộng thêm tính cách hoàn mỹ, cứu người một thôn khiến hoàng hoa khuê nữ đều xem hắn như tình nhân trong mộng, bất chấp sự nguy hiểm từ ôn dịch cũng muốn bưng trà đưa nước cho con hàng này.
Lạc Văn Chu chẳng những không cự tuyệt ai mà còn cực kỳ quang minh chính chấp nhận hết. Hắn sẽ ở trước mặt cô nương này yêu thương cô nương khác, không giấu giếm, không lừa gạt. Chỉ thiếu nói với tất cả các cô nương, ta yêu thương hết các ngươi.
Tuy nói trong xã hội một chồng nhiều vợ này cũng không thể gọi hắn là tra nam, nhưng Giang Bắc Nhiên vẫn cảm thấy con hàng này quá hoa tâm.
Bất quá người ta ngươi tình ta nguyện, Giang Bắc Nhiên cũng không có gì để nói, bằng không lại thành quá vô duyên.
Đến ngày thứ năm, thái y mà triều đình phái mới chậm chạp tới, Giang Bắc Nhiên chỉ biết thầm mắng cái hiệu suất làm việc heo lười này. Nếu chờ tên thái y này tới, chắc người cả thôn này đã sớm đứt hơi.
Kỳ thật Giang Bắc Nhiên hiểu, triều đình cũng rất coi trọng ôn dịch, trên pháp luật cũng có quy định ghi rõ nơi nào có dịch, quan viên nơi đó một khi phát hiện phải báo ngay. Dù sao một khi ôn dịch lan trường, người chết không ít.
Đáng tiếc phía trên coi trọng, không có nghĩa là phía dưới cũng coi trọng theo, chuyện quan viên địa phương giấu giếm tình hình bệnh dịch hắn nhìn mãi thành quen.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, là vì chiến tích, quan viên sợ vừa báo lên lập tức bị đồng liêu vạch tội, nói một quận lớn như vậy, sao chỉ có huyện các ngươi là có ôn dịch a? Nhất định là ngươi quản lý quá tệ, sau một phen công kích, dù vận khí quan viên tốt, có thể bảo trụ mũ ô sa nhưng con đường quan lộ coi như hủy.
Bất quá nếu người của triều đình đã tới, Giang Bắc Nhiên cũng không tính ở lại, hắn còn có chuyện cần làm.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên chuẩn bị rời đi, Lạc Văn Chu bước nhanh đuổi theo, trực tiếp quỳ trên mặt cầu Giang Bắc Nhiên dạy hắn y thuật.
Giang Bắc Nhiên không ngờ Lạc Văn Chu sẽ trực tiếp hành đại lễ, nhưng cũng hiểu rõ đối phương có tâm hành y tế thế.
Suy nghĩ một lát, Giang Bắc Nhiên quyết định cho người trẻ tuổi lưu lại ấn tượng tốt cho mình một cơ hội, nhưng phải xem đối phương có biết gì về dược liệu không đã. Chỉ là Lạc Văn Chu cho Giang Bắc Nhiên đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác, chẳng những hiểu rõ dược liệu còn biết luyện đan.
Theo Lạc Văn Chu nói, đối phương mới học luyện đan có mấy tháng đã luyện chế ra được đan dược nhất phẩm.
Nghe thì không có gì nhưng người mới học mà luyện được một viên đan dược không chết người cũng cần ít nhất hai tới ba năm, phải nắm vững cơ sở trước đã. Cho nên người như Lạc Văn Chu rất hiếm, có thể nói là thiên phú dị bẩm, xưng là quỷ tài cũng không ngao.
Hơn nữa Giang Bắc Nhiên còn phát hiện đối phương luyện dược phẩm có phẩm chất phi thường cao. Đan dược tân thủ bình thường luyện ra không chỉ nhiều tạp chất mà độc chất cực cao. Chỉ là đan dược qua tay Lạc Văn Chu lại khác, có thể nói đây là một người được sinh ra để làm Luyện Đan sư.
Vì thế Lạc Văn Chu đã gợi lên lòng hiếu kỳ của Giang Bắc Nhiên, hắn bắt đầu cẩn thận quan sát toàn bộ quá trình luyện dược của Lạc Văn Chu, nhưng vô luận là khống hỏa hay chiết xuất, Lạc Văn Chu cũng không có thủ pháp kinh diễn gì. Vậy mà đan dược luyện ra lại có phẩm chất không tệ.
Quái sự...
Giang Bắc Nhiên cảm khái xong thì cầm Phục Thương đan mà Lạc Văn Chu vừa luyện chế xong ra xem. Vào lúc hắn không thấy có gì đặc biệt thì mũi Giang Bắc Nhiên run lên, một mùi hương đặc thù cực nhạt truyền tới.
Trong nháy mắt, năm chữ xuất hiện trong đầu của hắn.
Tiên Thiên Bích Lân Thể.
Đây là kiến thức Giang Bắc Nhiên đột nhiên có được khi có thêm điểm luyện đan. Có thể nói đây là loại thể chất đặc thù, huyền khí của người có thân thể này dùng để luyện đan rất tốt, có thể giảm độc tố trong đan dược xuống, là một loại thể chất cực kỳ hiếm có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận