Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 685: Chuyện Xưa (1)

Vào một tòa miếu đường, Lệ Phục Thành vội vàng quét dọn một phen, vừa quét dọn vừa nói với Giang Bắc Nhiên:
"Bệ hạ thứ tội, ngày thường đây là nơi chúng ta họp, vì che giấu tai mắt người ngoài nên không dọn dẹp, ngài đợi chút ta sẽ dọn xong ngay.” "Không cần."
Giang Bắc Nhiên nói xong rồi trực tiếp ngồi lên một cái ghế tràn đầy tro bụi "Muốn hưởng thụ thì tới khách sạn, ta tới đây là để nói chuyện chính sự."
"Vâng, vậy xin bệ hạ chờ một chốc, Quy Xán sẽ dẫn Hoắc Chí Thượng tới ngay, khi đó là có thể nói chuyện chính sự rồi."
"Hoắc Chí Thượng?"
Giang Bắc Nhiên biết người này, hắn từng tìm con cho đối phương, mà Tiền Tiểu Đông hiện tại... Không đúng, hiện tại phải gọi là Hoắc Văn Khang mới đúng.
Vì khi ấy nhìn ra Hoắc Văn Khang có hào quang nhân vật chính nên Giang Bắc Nhiên đã để lại cho hắn một cuốn sách chế tác bùa Thiên Hải Di Kinh, bây giờ thời gian đã qua lâu như vậy, cũng không biết hắn có thể hiện ra tiềm lực nhân vật chính chưa.
Thấy Vương đại ca lâm vào suy nghĩ, Lệ Phục Thành mới đáp:
"Đúng rồi, chính Hoắc Chí Thượng từng nhờ ngài tìm con đó, cũng vì hắn nên lần này ta mới mời ngài tới."
"Là hắn có việc hay đứa con trai vừa tìm được của hắn có việc?"
"Cả hai, nếu nói trắng ra thì liên quan tới con trai hắn nhiều hơn chút, với lại...” "Bái kiến ân nhân!"
Lệ Phục Thành mới nói được phân nửa đã thấy Hoắc Chí Thượng với dáng người khôi ngô bước nhanh vọt vào trong miếu đường, vui mừng kích động quỳ gối trước mặt Giang Bắc Nhiên.
"Không cần làm đại lễ, đứng lên đi."
Giang Bắc Nhiên giơ tay lên và nói.
Bất quá Hoắc Chí Thượng cũng không đứng lên, hắn vẫn dán đầu xuống đất, tiếp tục nói:
"Bệ hạ, đại ân của ngài tại hạ suốt đời khó quên, trong hai năm qua ta..."
"Ta thật xa chạy tới đây không phải nghe ngươi nói những lời khách sáo này, nghe Phục Thành nói, chuyện lần này có liên quan với ngươi?"
"Hồi bệ hạ, đúng vậy, thật sự tại hạ đã gặp một chuyện lớn, bất đắc dĩ lắm mới phiền ngài chạy tới đây một chuyến, vẫn xin bệ hạ thứ tội."
"Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?"
"Việc này có chút dài, xin bệ hạ nghe ta nói xong."
Sau đó Hoắc Chí Thượng ngẩng đầu lên, nhìn Giang Bắc Nhiên và nói:
"Trước khi nói, ta có một chuyện muốn thỉnh tội với bệ hạ."
Nói xong hắn lại dập đầu xuống đất.
"Chuyện gì?"
"Hồi bẩm bệ hạ, lần trước ta tới cầu ngài trợ giúp có nói Hoắc Văn Khang chính là nhi tử của ta, kỳ thật cũng không phải... Văn Khang là nhi tử của đại ca ta."
Hả?
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì hơi nhướng mày, dần cảm thấy mọi chuyện có chút không đúng.
Nhìn Giang Bắc Nhiên cau mày, Hoắc Chí Thượng lần nữa dập đầu nói:
"Tại hạ biết khi quân là tội lớn, nếu bệ hạ muốn phạt, ta tuyệt không có bất kỳ dị nghị gì."
Giang Bắc Nhiên khoát khoát tay rồi trả lời:
"Nói thẳng đi, vì sao ngươi phải giấu giếm việc này."
"Tuân chỉ!"
Hoắc Chí Thượng lần nữa ngẩng đầu lên kể lại:
"Tại hạ vốn là người Lương quốc..."
Khá lắm...
Nghe Hoắc Chí Thượng nói xong câu này, Giang Bắc Nhiên như hiểu ra.
Lại là bố cục của hệ thống!
Phía dưới, Hoắc Chí Thượng vẫn đang nói.
"Hoắc gia gia vốn là đại tộc ở Quý Nam quận, nhưng vào một ngày lại xảy ra chuyện lớn...” Hoắc Chí Thượng nắm chặt nắm đấm, khắp mặt là vẻ thống khổ:
"Hôm đó trưởng nữ Đàm Nhuế Hoan của Đàm gia đến Quý Nam quận làm việc, Hoắc gia ta làm chủ nhà tự nhiên sẽ hảo hảo chiêu đãi nhưng không ngờ nữ ma đầu kia lại thèm khát đại ca nhà ta."
Phốc!
Nghe tới đây, Giang Bắc Nhiên thiếu chút nữa bị sặc nước miếng của chính mình.
Thèm khát đại ca nhà ngươi.
Dù Giang Bắc Nhiên cảm thấy không đúng lắm nhưng vẫn nhịn được lòng hiếu kỳ, tiếp tục lẳng lặng lắng nghe.
"Nhưng đại ca nhà ta sớm đã thành thân, cho nên đã từ chối nhã nhặn nữ ma đầu kia, nhưng không ngờ nữ ma đầu kia vậy mà nói thẳng, chỉ cho đại ca của ta hai con đường, một là bỏ vợ cả ở cùng với nàng, bằng không nàng sẽ trực tiếp diệt Hoắc gia."
Khá lắm...
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì sửng sốt một chút, không khỏi không cảm khái dân phong Lương quốc quả nhiên bưu hãn, ngay cả nữ nhân đoạt người có vợ cũng bá đạo như vậy.
"Vì cái gọi là cường long không ép nổi địa đầu xà, dù Đàm gia có năng lực nhưng Hoắc gia ta đương cũng không phải dễ bắt nạt, thế là đại ca của ta đã nhục mạ ma nữ kia một phen. Ma nữ nghe xong thì cười ha ha rồi dẫn người về.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận