Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 220: Nhất Định Phải Thắng

"Vương Ngôn Khanh thua?"
"Vâng."
Ngô Thanh Sách chắp tay đáp.
"Hai người so được mấy chiêu."
Trong tất cả các cuộc tỉ thí lúc trước, Mộc Cửu Nhật chỉ dùng một chiêu để chế địch, căn bản không có đệ tử chính phái đệ tử nào có thể chịu nổi một chiêu của hắn. Nhưng Vương Ngôn Khanh nói thế nào cũng là Huyền Sư tam giai, không đến mức thua thảm như vậy.
"Hai người giao chiến hơn 20 hiệp, cuối cùng Vương Ngôn Khanh..."
Ngô Thanh Sách nói đến đây thì dừng lại một chút mới nói tiếp:
"Cuối cùng bị Vương Ngôn Khanh dùng công pháp Hoàng cấp một chiêu đánh bại."
Công pháp Hoàng cấp công pháp!?
Giang Bắc Nhiên thầm thấy kinh ngạc.
Pháp bảo có phẩm giai thì công pháp cũng vậy. Đại đa số công pháp các đệ tử luyện đều chia thành nhất đến ngũ phẩm. Bất quá dù chỉ có năm phẩm nhưng kỳ thật chênh lệch giữa các phẩm không lớn. Vì thế khi chọn công pháp, đa phần các đệ tử sẽ chọn công pháp phù hợp với mình.
Bất quá một khi công pháp đột phá ngũ phẩm, đạt đến Hoàng cấp sẽ thay đổi.
Sự thay đổi này không chỉ thể hiện trên uy lực công pháp mà còn thể hiện trên thế công, giúp thế công có thêm hiệu ứng nhất định.
Muốn luyện được công pháp Hoàng cấp, chỉ có bối cảnh và gia thế thôi vẫn không đủ, nếu thiên phú không có, dù có người tặng công pháp Hoàng cấp cho ngươi, ngươi cũng chẳng thể nào luyện thành.
Cho nên tới tận bây giờ, rất ít khi Giang Bắc Nhiên thấy có người luyện được công pháp Hoàng cấp, không ngờ hôm nay trên Anh Kiệt Hội lại xuất hiện một người...
Đúng là thiên tài muốn làm gì thì làm mà...
"Là dạng công pháp Hoàng cấp gì?"
"Theo tông chủ nói, công pháp Mộc Cửu Nhật luyện gọi là Vạn Trọng Ảnh, là một bộ công pháp Hoàng cấp trung phẩm, mỗi lần hắn ra chiêu sẽ tạo ra vô số bóng chồng, khiến người ta căn bản không biết nên đề phòng cái nào."
Bóng chồng...
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì nhẹ gật đầu:
"Rất muốn thắng hắn?"
"Đúng vậy!"
Ngô Thanh Sách nhẹ gật đầu.
Giang Bắc Nhiên nghe xong cũng không nhiều lời nữa, lấy một viên đan dược tản mát huyền khí màu xanh từ trong Càn Khôn giới ra.
"Có nhớ Lôi Viêm Tôi Thể Đan có ba phần dược lực ta cho ngươi dùng lần trước không?” "Nhớ."
"Viên này có bảy thành dược lực, vốn muốn đợi ngươi đột phá thêm vài lần nữa mới cho ngươi, nhưng dường như ngươi đợi không kịp rồi.” "Đa tạ sư huynh!"
"Đừng vội tạ ơn, sở dĩ ta muốn đợi ngươi đột phá thêm vài lần đều sợ thân thể hiện tại của ngươi gánh không nổi dược lực của nó. Vì thế, nghe xong ngươi vẫn xác định... muốn dùng?” Kỳ thật khi lấy viên đan dược này ra, Giang Bắc Nhiên đã cân nhắc nhiều điểm, một là hắn không ngờ Mộc Cửu Nhật mới chỉ là Huyền Sư đã luyện thành công pháp Hoàng cấp. Này còn hơn cả bật hack nữa, hắn cũng không muốn trơ mắt nhìn tiểu đệ nhà mình bị một người chơi bật hack treo lên mà đánh.
Thứ hai, hắn cảm thấy dường như quan hệ giữa chính phái và ma giáo đã dần thay đổi. Khôi thủ của Anh Kiệt Thiếu Niên Hội lần này hẳn sẽ có nhiều phần thưởng hơn hắn nghĩ.
Cho nên, dù có chút phong hiểm nhưng với dục vọng cầu thắng mãnh liệt của Ngô Thanh Sách, Giang Bắc Nhiên quyết định cho hắn một cơ hội lựa chọn.
"Ta nguyện ý!"
Ngô Thanh Sách không chút do dự đáp.
Nghe được đáp án như trong dự liệu, Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Đi theo ta."
Giang Bắc Nhiên dẫn Ngô Thanh Sách đi lên một cái dốc cao, Giang Bắc Nhiên lấy tám khối Xích Dương Thạch đặt trên mặt đất, bày ra Bát Dương Trận, tiếp đó lại rải Mặc Vận Hoa cùng cánh hoa Thụy Hương đã được mài thành linh phấn lên.
Chờ đến khi Xích Dương Thạch bắt đầu ấm dần, Giang Bắc Nhiên lấy một bình Quỳnh Đường Tửu đổ xuống.
Theo tiếng xì vang lên, một cỗ huyền khí màu xám đầy mùi rượu bốc lên khỏi Bát Dương Trận.
Trong lúc huyền khí phiêu tán ra ngoài, Giang Bắc Nhiên cấm mấy lá cờ ở bốn vị trí Kỷ, Tân, Quý, Canh để khóa huyền khí trong trận.
Không biết khi nào ta mới có thể bày đại trận trôi chảy như sư huynh đây...
Nhìn thao tác nước chảy mây trôi của sư huynh, Ngô Thanh Sách học trận pháp được hai năm không khỏi lộ vẻ hâm mộ. Nỗi lần hắn bày trận lúc đều muốn lật bàn, số lần bố sai trận nhiều vô kể.
Nhưng lần nào sư huynh cũng có thể nhẹ nhàng tùy tiện bày xong đại trần.
Dù nhìn góc nào cũng thấy sư huynh rất lợi hại a...
Giang Bắc Nhiên bày trận xong thì đi tới vị trí mắt trận.
Trong trận pháp, bất luận bày đại trận gì, quan trọng nhất vẫn là trận nhãn. Đồ vật làm trận nhãn trước giờ không cố định. Theo sự khác nhau của mắt trận mà hiệu của từng đại trận cũng khác nhau.
Cho nên vĩnh viễn không có mắt trận tốt nhất, chỉ có mắt trận thích hợp.
Bát Dương Trận Giang Bắc Nhiên vừa bày xong có tác dụng cường hóa tinh khí thần của Ngô Thanh Sách, giúp gia tăng tỷ lệ hắn chống đỡ dược tính, cho nên dùng bảo vật tăng huyết khí làm mắt trận tốt nhất.
Xác của Diễm Đà Quy là lựa chọn tốt, bất quá ta không có đem theo...
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang nghĩ sẽ dùng vật gì thay thế thì một đạo linh quang xẹt qua não hắn.
Dưới ánh mắt tò mò của Ngô Thanh Sách, Giang Bắc Nhiên lấy Như Ý Thiêm Đồng ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận