Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 325: Phòng Bếp

Nàng xoay người thì thấy Tống lão bản mặc một thân trường sam cứ như vậy xuất hiện trước mặt nàng.
"Tống... Tống lão bản, ngươi từ đâu đến vậy?"
Hôm qua, Hồng Nhã Tuyền nghe Lâm Dục đại ca để Tống lão bản tới phủ mình, nàng còn tưởng rằng là loại bái phỏng bình thường, nhưng sau đó được Tống lão bản thông não, nàng mới biết đây là loại “bái phỏng” không đi cửa chính.
Bất quá dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng khi thấy Tống lão bản đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, Hồng Nhã Tuyền vẫn có chút hết hồn.
Cố Thanh Hoan có thể đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Hồng Nhã Tuyền là vì mặc Mẫn Nhiên. Sau lần trước, Giang Bắc Nhiên đã cải tiến trang phục này, lồng trận pháp và hạch tâm của nó thay vì chỉ bên ngoài.
Chờ cảm xúc Hồng Nhã Tuyền ổn định hơn, Cố Thanh Hoan mới mở miệng hỏi:
"Hồng tiểu thư, không biết bình thường quý phủ tiêu xài có phô trương lãng phí không?"
Phô trương lãng phí?
Dù Hồng Nhã Tuyền không rõ vì sao Tống lão bản lại đột nhiên hỏi thế, có điều nàng vẫn nghiêm túc đáp:
"Sẽ không... Ngày thường cha ta thường xuyên dạy huynh muội chúng ta không nên lãng phí lung tung, mà chính hắn cũng là người rất tiết kiệm."
"Vậy bình thường dùng bữa thế nào? Có thể dùng nhiều món không?"
"Dùng bữa?"
Hồng Nhã Tuyền cau mày suy tư một lát:
"Ta cũng không chú ý."
Nói xong, nàng đột nhiên nhớ tới gì đó, dựng ngón tay lên rồi nói:
"Đúng rồi, Thúy Dung khẳng định biết, để ta kêu nàng tới."
Rất nhanh, Hồng Nhã Tuyền đã dẫn Tần Thúy Dung tới.
"Chào Tống tiên sinh."
Tần Thúy Dung thấy Cố Thanh Hoan thì lễ phép hành lễ.
Cố Thanh Hoan đáp lễ lại:
"Làm phiền rồi."
Trên đường đi, Tần Thúy Dung đã nghe tiểu thư nhà mình kể lại, vì thế nhanh chóng lên tiếng.
"Thỉnh thoảng ta thường cùng Quế Hương... A, Quế Hương chính là nha hoàn phụ trách mua đồ ăn trong phủ. Khi ta và nàng cùng đi mua đồ ăn, nàng từng nói với ta, đồ ăn trong phủ đều phải chế biến khi còn tươi mới, mà lão gia lại không cho phép lãng phí nên bình thường ăn bao nhiêu sẽ mua bao nhiêu."
Cố Thanh Hoan nghe xong thì nhẹ gật đầu:
"Đa tạ."
Thấy Tống lão bản không chủ động hỏi chuyện, Hồng Nhã Tuyên nhịn không được mà thắc mắc:
"Không biết vì sao Tống lão bản lại không hỏi gì?” Cố Thanh Hoan hé miệng cười đáp:
"Hôm nay lúc các ngươi dùng cơm trưa, ta đã tới trù phòng xem thử, phát hiện trong phòng bếp có một ít canh thừa thịt nguội, có chút lãng phí."
"A?"
Hồng Nhã Tuyền nghe xong thì thấy có chút kỳ quái.
Không đợi Hồng Nhã Tuyền hỏi lại, Cố Thanh Hoan đã nhìn Tần Thúy Dung:
"Thúy Dung cô nương đúng không? Ta còn một chuyện muốn phiền ngươi."
"Mời ngài nói."
Tần Thúy Dung lập tức xoay người hành lễ.
"Bình thường ngươi sẽ hỗ trợ việc bếp núc?"
"Ừm, thỉnh thoảng sẽ đi."
Tần Thúy Dung gật gật đầu.
"Đã như thế, ngươi chỉ cần tự nhiên một chút, thay ta hỏi chút chuyện là đủ..."
Giờ Thân, Quế Hương mang theo một giỏ thức ăn trở tới trù phòng hô:
"Thái tướng quân, hôm nay ngoài chợ có bán tần ô, ta mua nhiều một chút, ngài tới xem thử đi.” Lạc Đông đang chế biến nghe vậy lập tức đứng dậy trả lời:
"Đây là đồ hiếm đó, đã lâu rồi không thấy ngươi mua được, sao hôm nay đột nhiên lại có?"
Vì không có tủ lạnh nên mấy loại đồ ăn theo mùa như tần ô bình thường phải tới tháng mới có ăn. Hơn nữa chỉ có những nhà khá giả mới mua được.
Quế Hương để giỏ thức ăn xuống, tranh công nói:
"Cổ bá lên núi đào được không ít."
"Hắc, lên núi hả? Lá gan hắn đủ lớn, gần nhất trên núi có không ít dã thú, nghe nói còn có dị thú thỉnh thoảng xuất hiện nữa."
"Chứ gì nữa, bất quá cũng nhờ vậy mà chúng ta mới có lộc ăn đấy.” Trong lúc hai người nói chuyện, Tần Thúy Dung nhảy nhảy nhót nhót tới, thấy tần ô trong giỏ thức ăn lập tức hô:
"A...! Hôm nay có tần ô ăn a."
Quế Hương nghe vậy thì cười nói:
"Mũi của ngươi linh thật, vừa có đồ ăn ngon đã đến."
"Nào có ! ta chẳng phải là nhớ ngươi à."
"Vậy sao không tới sớm chút, đợi ta mua đồ ăn về mới tới.” "Được rồi ! ngày mai ta nhất định sẽ sớm tới hơn."
Hàn huyên xong, Tần Thúy Dung nhìn về phía Lạc Đông:
"Thái tướng quân, hôm nay để ta ở lại giúp việc bếp núc đi."
Hồng gia hậu đãi hạ nhân, chủ nhà ăn gì thì hạ nhân cũng được chia một phần, nhất là người hỗ trợ phòng bếp, có thể ăn nhiều hơn chút.
Cho nên Lạc Đông là thấy Tần Thúy Dung muốn ăn tần ô mới kéo tới.
"Được rồi được rồi, vậy ngươi phải giúp nhiều chút đó.” Lạc Đông cười nói.
"Cứ để ta!"
Nửa canh giờ trôi qua, phòng bếp đã chuẩn bị xong. Tần Thúy Dung nhìn vỉ hấp trong tay Lạc Đông hỏi:
"Thái tướng quân, sao hôm nay làm nhiều màn thầu vậy? Nhiều hơn trước kia, a, ta biết rồi, có phải..."
"Không được nói lung tung!"
Lạc Đông vội nghiêm mặt:
"Đây đều là đại thiếu gia dặn dò, kêu mấy hôm nay ta làm nhiều màn thầu chút.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận