Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 583: Lên Đường

Vì Kỳ quốc thật sự quá khác biệt, dù Cố Thanh Hoan làm việc thỏa đáng nhưng Giang Bắc Nhiên cũng không dám cho hắn tìm hiểu quá sâu, cho nên trừ người địa phương như Lâm Du Nhạn ra, lần này Giang Bắc Nhiên phải tự thu thập tình báo rồi.
"Vâng."
Lâm Du Nhạn cười ngớ ngẩn gật đầu, thầm cảm khái.
A ! dáng vẻ nhai bánh của sư huynh thật sự bá đạo.
Giang Bắc Nhiên ăn hết nửa khối bánh dày còn lại rồi đứng lên:
"Nếu thế, chúng ta lên đường thôi."
"Sư huynh vẫn chưa ăn gì mà?"
Lâm Du Nhạn nói xong đẩy một dĩa bánh tới trước mặt Giang Bắc Nhiên:
"Bánh hồ này rất thơm, sư huynh nếm thử đi."
"Chính sự quan trọng hơn."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đi ra khỏi đình nghỉ mát, thổi ra một đóa tường vân.
A ! bộ dáng cự tuyệt ta cũng đẹp trai như vậy.
Lâm Du Nhạn cười ngớ ngẩn, nhìn bóng lưng sư huynh suy nghĩ.
"Vào đi."
Giang Bắc Nhiên đứng cạnh mây nói với Lâm Du Nhạn.
"Ai ! tới đây !" đem Lâm Du Nhạn bỏ đồ ăn còn sót lại trên bàn vào Càn Khôn Giới rồi chạy tới chỗ tường vân.
Lâm Du Nhạn bước vào trong đám mây, ngồi đối diện với sư huynh, nàng cảm thấy mình sắp ngây tới nơi rồi.
Đây... Đây là đêm tân hôn sao, sống chung một phòng có cảm giác này à. Sư huynh... Sư huynh, ngài cứ thỏa thích muốn làm gì thì làm Nhạn Nhi đi... Nhạn Nhi nhất định sẽ phối hợp ngài...
Trong Lâm Du Nhạn tưởng tượng bản thân nên dùng tư thế gì hầu hạ sư huynh thì Giang Bắc Nhiên đột nhiên nói:
"Bình thường ngươi về Kỳ quốc bằng cách nào?"
"Ừng ực..."
Lâm Du Nhạn nuốt nước bọt, lấy khối lệnh bài kia ra rồi nói:
"Xin sư huynh yên tâm, có khối lệnh bài này, chúng ta có thể đi khắp Huyền Long đại lục."
Thanh danh Lâm gia hiển hách như thế à...
Bất quá Giang Bắc Nhiên ngẫm lại cũng hiểu, Trung Nguyên và các quốc gia trong đó không giống thứ đồ chơi ở biên giới như Thịnh quốc. Giống như một thương nghiệp tinh anh sẽ không quan tâm tới hiệu trưởng nhà trẻ vậy. Cho nên Thịnh quốc chưa từng nghe tới Lâm gia cũng rất bình thường.
Bất quá có dạng hộ thân phù này, Giang Bắc Nhiên cũng không lo chuyện "hắc hộ khẩu". Dù sao mặctuy Quyển Vân Đồng là pháp bảo Hoàng cấp, Ân Giang Hồng cũng vỗ ngực cam đoan nó có tác dụng ẩn tàng khí tức rất mạnh nhưng dù sao cũng chỉ ở Thịnh quốc mà thôi, tới Trung Nguyên rồi, chỉ pháp bảo Hoàng cấp chẳng là gì.
Trong lúc Lâm Du Nhạn lần nữa tự đắm chìm trong ảo tưởng của mình, tường vân đã bay qua biên cảnh Thịnh quốc, tới Đường quốc.
Lựa chọn một: Bay về hướng đông nam.
Ban thưởng: Thần Chậm Kiếm Đồ (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Bay về hướng tây bắc.
Ban thưởng: Thiên Hạt Mị Đồ (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn ba: Bay về phía nam.
Ban thưởng: Thiên Điểu Quỷ Trận Đồ (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn bốn: Bay về phía đông bắc.
Ban thưởng: Cộng một điểm điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Khá lắm... Bây giờ đã bắt đầu rồi?
Mới ra khỏi biên cảnh Thịnh quốc, Giang Bắc Nhiên như quay lại sáu năm trước, từng bước khó khăn.
Quả nhiên, dù có khối lệnh bài của Lâm gia làm giấy thông hành thì cũng chẳng ảnh hưởng tới việc Thiên Đạo nghĩ cách chơi ta.
Chọn số bốn xong, Giang Bắc Nhiên điều khiển tường vân bay về phía đông bắc.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm huyễn âm.
Quả nhiên, điểm kỹ nghệ cũng đổi mới.
Nhìn điểm huyễn âm mới xuất, Giang Bắc Nhiên không khỏi cong khóe miệng. Theo huyền môn thập lục nghệ Lâm Du Nhạn nói, huyễn âm này hẳn thuộc về Huyền Nhạc sư.
Không biết về sau có thay thế cho điểm âm luật không nữa.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang tự hỏi vấn đề này thì bốn lựa chọn nhảy ra, nội dung không quá khác cái trước.
Lần nữa chọn số bốn, Giang Bắc Nhiên điểu khiển tường bay về phía tây.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm linh thư.
Linh Thư?
Nhìn thông báo, Giang Bắc Nhiên không khỏi rơi vào trầm tư, không khỏi suy đoán đây là điểm gì.
Không đợi Giang Bắc Nhiên suy nghĩ xong, bốn lựa chọn lần nữa nhảy ra ngoài.
...
Sau nửa canh giờ, Giang Bắc Nhiên điều khiển tường vân đáp xuống một đỉnh núi, nói với Lâm Du Nhạn:
"Hôm nay chúng ta hạ trại ở đây, ngày mai đi tiếp."
Dù Lâm Du Nhạn không hiểu vì sao sư huynh bỗng dưng lại, nếu bay thẳng thì trong đêm nhất định có thể trở lại Kỳ quốc.
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ sư huynh muốn ở bên ta nhiều thêm?!
Lâm Du Nhạn rời khỏi đám mây, nhìn rừng núi hoang vắng xung quanh, gương mặt không khỏi ửng hồng.
Thì ra sư huynh thích dạng này...
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên đáp xuống sớm như vậy là vì trong lúc bay có quá nhiều lựa chọn, nếu bay nữa, chỉ sợ ngày mai hệ thống sẽ bãi công.
Dựng doanh trướng xong, Giang Bắc Nhiên lấy gỗ từ trong Càn Khôn giới ra, bắt đầu nhóm lửa.
"Sư huynh, để ta làm cho."
Lâm Du Nhạn ngồi xổm trước đống lửa.
"Ngươi ngồi đó là được rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận