Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 763: Thi Gia Mộ (1)

'Quả nhiên là thế giới to lớn, không thiếu thứ gì kỳ lạ cả.' "Đọc thì đọc."
Thi Gia Mộc cầm lấy tấm da dê trong tay Giang Bắc Nhiên, đọc lên.
"Chắp tay xã làm cho Dương Lôi quân, phân hình ngũ phương đất bột thần, ruổi ngựa... Đây là cái quái gì vậy?"
Thi Gia Mộ càng đọc càng thấy kỳ quái nên ngẩng đầu hỏi Giang Bắc Nhiên.
"Tùy Tâm Chú, đọc xong ta sẽ làm một tờ giấy đưa cho ngươi. Một khi ngươi vi phạm lời thề, ta có thể dùng kim châm dâm lên người giấy nhỏ, khiến ngươi nói không ra lời."
"Thôi đi, ta không tin."
Thi Gia Mộ khinh thường nói.
"Vậy ngươi đọc đi."
"Đọc thì đọc!"
"Khu Mã Thần Cổ vang đều là ứng, hạ xuống chân khí nhập thân ta."
"Phàm ở triệu chỗ lập cảm ứng, trăm dặm cảm giác âm thanh đều nghe."
"Đọc xong rồi."
Thi Gia Mộ đưa tấm da dê lại cho Giang Bắc Nhiên và nói.
"Mặt sau còn nữa."
"Mặt sau?"
Thi Gia Mộ cau mày, lật tấm da dê ra sau, nhìn chữ lít nha lít nhít trên đó:
"Làm sao nhiều chữ quá vậy!"
"Ngại nhiều có thể không đọc."
"Ta cứ muốn đọc thì sao? Ta muốn biết đến cùng ngươi có bí mật gì mà muốn giấu kín như thế."
Tuy nói đây là một suy nghĩ nguy hiểm, nhưng Giang Bắc Nhiên không quan tâm, chỉ cần Thi Gia Mộ đọc xong lời thề này, Thi Gia Mộc sẽ hoàn toàn thuộc quyền quản lý của hắn, dù biết một chút bí mật của hắn cũng không sao.
Ròng rã nửa nén nhang, rốt cục Thi Gia Mộ cũng đọc xong lời chú.
"Hiện tại ta có thể vào chứ?"
Thi Gia Mộ trả tấm da dê lại cho Giang Bắc Nhiên.
"Được rồi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì nhường ra một lối đi.
Nhìn Thi Gia Mộ nghênh ngang đi vào trong phòng Giang Bắc Nhiên, Thi Phượng Lan cũng bước theo, nhỏ giọng nói:
"Lời thề kia có thật không?” Giang Bắc Nhiên mỉm cười, móc một người giấy từ trong ngực ra, huơ huơ trước mặt Thi Phượng Lan:
"Từ trước tới giờ ta không bao giờ nói dối."
"Nàng vẫn còn là con nít đó."
"Cho nên lại càng nguy hiểm hơn."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì thuận tay đóng cửa lại.
Sau khi phòng nhỏ của Giang Bắc Nhiên, Thi Gia Mộ cũng không quan sát vốn phía, chỉ tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
"Đại thúc."
Thi Gia Mộ nhìn Giang Bắc Nhiên và hô.
"Nói đi."
"Hiện tại tính mạng của ta đã hoàn toàn nằm trong tay ngươi đúng không?"
"Không sai."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
"Vậy bây giờ ngươi có thể nói ta biết, đến cùng ngươi có bao nhiêu lợi hại không?"
Giang Bắc Nhiên nghe xong liền cười.
"Dùng mạng để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình?"
"Cũng không phải."
Thi Gia Mộ nói xong thì nhìn về phía Thi Phượng Lan, rồi lần nữa nhìn về phía Giang Bắc Nhiên:
"Chẳng qua cảm thấy ngươi không giống người xấu, cho nên bây giờ ngươi có thể nói cho ta biết, đến cùng ngươi có bao nhiêu lợi hại không?"
Trong lúc bất chợt, Giang Bắc Nhiên bỗng có chút hứng thú với tiểu nữ hài này.
Dù sao tiểu hài tử thú vị thế này, đây là lần đầu tiên hắn đụng phải.
Giang Bắc Nhiên ngồi đối diện Thi Gia Mộ rồi hỏi:
"Ngươi có thể đoán thử."
"Đại thúc, mạng của ta đã nằm trong tay ngươi, ngươi vẫn không chịu nói sao?"
"Cái này gọi là sự ổn trọng của người trưởng thành."
"Vậy ta không đoán, chờ tới ngày nào ngươi cảm thấy có thể nói thì nói cũng được.” Thi Gia Mộ nói xong thì chống hai tay lên bàn, nhìn Giang Bắc Nhiên và nói:
"Nghe tiểu di mụ ta nói, ngươi có một trò các cược rất thú vị, có thể cho ta nhìn thử một chút không?"
Biết Thi Phượng Lan nói ra chuyện trò chơi, Giang Bắc Nhiên cũng không so đo, hắn bèn lấy truyền thuyết Huyền Long ra.
Đẩy đống thẻ bài tới trước mặt Thi Gia Mộ, sau đó nói qua một lần quy tắc cho nàng.
"Loại cá cược này vừa chơi vừa giải thích sẽ dễ hiểu hơn, trước tiên ngươi có thể chọn một thẻ bài của mình.” Thi Gia Mộ như có điều suy nghĩ rồi gật đầu, sau đó cầm một tấm thẻ lên.
"Ai nha, tấm thẻ này rất lợi hại đó, ngươi nghe tiểu di mụ đi! Ta là dựa vào tấm thẻ này mà thắng khá nhiều lần."
"Phí tổn quá cao, điều kiện phát động thiên phú lại hà khắc, muốn dựa vào tấm thẻ này mà thắng đa phần đều dựa vào vận khí, quá bất ổn, ta không thích."
"Cái kia... Vậy tấm này đi, Hồ Phỉ dùng cũng rất tốt, có đôi khi một hiệp có thể giết được mấy người đó."
"Thiên phú thì ổn đó, nhưng dựa theo quy tắc của đại thúc, tấm thẻ này cần đi qua rất nhiều cửa hàng mới có thể khởi động, tương đối khô khan, nếu lộ ra sẽ rất bị động."
Nghe hai người đối thoại, nếu không phải vững tin Thi Phượng Lan khẳng định không nói qua về truyền thuyết Huyền Long, Giang Bắc Nhiên tuyệt đối sẽ cho rằng con bé này là một lão thủ.
‘Chỉ mới nghe qua quy tắc, đọc thông tin trên thẻ đã có được nhận thức bậc này..... Không đơn giản a.' Sau thời gian một chén trà, Thi Gia Mộ đã lựa được tấm thẻ, lần nữa ngồi đối diện Giang Bắc Nhiên.
"Xin chỉ giáo nhiều hơn."
"Tới đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận