Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 98: Có Người Giành Ăn?

"Ngươi là quả táo nhỏ của ta nha ! yêu ngươi làm sao cũng không hết a ! ".
Phía sau núi Quy Tâm tông, Giang Bắc Nhiên vùi tằng hạt giống Khổng Tước Thảo vào trong đất.
Khi hắn chuẩn bị tắc một ít Hắc Lân Phấn lên thì một bóng đen nho nhỏ đột nhiên bay tới chỗ hắn với tốc độ cực nhanh.
Giang Bắc Nhiên nghiêng đầu nhìn thoáng qua, duỗi ngón tay trỏ ra trước ngực.
Trong chớp mắt, một đầu Anh Phong Điểu màu xám bạc xuất hiện, đứng trên ngón trỏ của hắn.
Anh Phong Điểu thuần thục rút một cuộn giấy được giấu từ trong lông vũ của mình ra. Đây là giấy truyền tin của Ngô Thanh Sách đưa tới.
“Hoa Diệp Lâm bỗng có ba đầu dị thú xuất hiện.”
Ừ, thời gian cũng không sai biệt lắm.
"Giao, giao !"
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang đọc tờ giấy, Anh Phong Điểu không kịp chờ mà hé miệng liên tục kêu to.
"Biết, biết."
Giang Bắc Nhiên lên tiếng, bỏ tờ giấy vào Càn Khôn giới, lấy một khối thịt khô Khuê Xà ra, ném vào giữa không trung.
"Giao!"
Anh Phong Điểu kêu to một tiếng, dùng tốc độ sét đánh nháy mắt bay tới cắp miệng thịt.
Anh Phong Điểu ăn hai ngụm đã hết sạch thịt khô, sau đó nó lại bay tới trước mặt Giang Bắc Nhiên, nịnh nọt kêu lên hai tiếng.
"Mỗi lần chỉ có một khối thôi."
Giang Bắc Nhiên vừa nói vừa viết một dòng chữ lên tờ giấy nhỏ, nhét vào lông vũ của Anh Phong Điểu.
"Giao..."
Anh Phong Điểu kêu lên một tiếng thất lạc, biết Giang Bắc Nhiên nói không cho sẽ không cho nên nó bèn xoay người bay xuống núi.
Gần hoàng hôn, Giang Bắc Nhiên chuẩn bị đầy đủ rồi rời khỏi Quy Tâm tông. Sau một nén nhang, hắn đi tới một tiểu trấn bên ngoài Hoa Diệp Lâm.
"Ai ! khách quan, mời ngài vào trong, ngài muốn gọi món gì? Món đặc sắc nhất của bản điếm là Thanh Yên Thúy của Thanh Phong sơn trang bên cạnh. Vị trà nồng thuần sướng miệng, mùi thơm ngào ngạt hợp lòng người, bảo đảm ngài hài lòng."
Giang Bắc Nhiên đối mặt với sự nhiệt tình tiểu nhị thì gật đầu:
"Ta đang tìm bằng hữu, hắn họ Lưu."
"A !"
Tiểu nhị lập tức hiểu:
"Vị khách nhân đó đang ở trên lầu, ta dẫn ngài lên. Đi thôi, mặt đất bẩn, lúc đi ngài cẩn thận chút dưới chân."
Thấy tiểu nhị càng thêm ân cần, Giang Bắc Nhiên liền biết Ngô Thanh Sách chắc chắn đã kêu trà ngon hoặc cho tiền thưởng.
Giang Bắc Nhiên đi theo tiểu nhị lên lầu hai, rất nhanh đã thấy Ngô Thanh Sách ngồi cạnh cửa sổ.
"Cám ơn, ngươi đi mau đi."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì lấy hai đồng tiền từ trong túi ra đưa cho tiểu nhị.
"Tạ ơn gia, tạ ơn gia."
Tiểu nhị vui vẻ nhận lấy, cúi đầu đi xuống lầu.
Thấy Giang Bắc Nhiên đã tới, Ngô Thanh Sách mặc một thân áo đay lập tức đứng người lên hô:
"Vương ca, ngươi tới rồi, nhanh ngồi, nhanh ngồi."
Gật gật đầu, Giang Bắc Nhiên ngồi xuống đối diện Ngô Thanh Sách.
Giang Bắc Nhiên đang tính trả lời liền thấy ba lựa chọn nhảy ra trước mắt mình.
Lựa chọn một: Trực tiếp mở miệng hỏi chuyện dị thú.
Ban thưởng: Thất Tinh Cổ Nguyệt Đao (Huyền cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Nói về chuyện của Quy Tâm tông.
Ban thưởng: Bàn Long Ngân Giản (Hoàng cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: Nói về chuyện bình thường, tán gẫu vui vẻ.
Ban thưởng: Một điểm thuộc tính cơ bản ngẫu nhiên.
Có người theo dõi sao?
Giang Bắc Nhiên vốn tính hỏi Ngô Thanh Sách tổng cộng bao nhiêu dị thú. Cơ mà xem ra trong quán rượu này có “người hữu tâm” rồi.
Lựa số ba, Giang Bắc Nhiên mở miệng:
"Ngươi biết chưa, Hợp Đông thành bên kia gặp họa rồi."
Ngô Thanh Sách đầu tiên là sững sờ, nhưng rất nhanh đã kịp phản ứng:
"Chuyện gì a?"
"Nạn châu chấu, một số người chết, hy vọng chúng đừng bay về phía chúng ta.”
Trong lúc nói chuyện phiếm, Giang Bắc Nhiên dùng tinh thần lực quét hết quán trà một lần, hắn phát hiện ở lầu một có một Huyền Sư tứ giai đang ngồi.
Ấy, Huyền Sư này hẳn cũng phát hiện ra trong Hoa Diệp Lâm có bảo bối? Vô lý...
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang nghi ngờ và hàn huyên với Ngô Thanh Sách đại khái được chừng một chén trà thì âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm tốc độ.
Ngô Thanh Sách nháy mắt ra hiệu cho chuyển sang nơi khác trò chuyện, hai người cùng nhau đi xuống lầu một quán trà.
"Hai vị đi thong thả !"
Tiểu nhị đứng gần cửa ra vào ân cần phất tay hô.
Giang Bắc Nhiên đi vào đình nghỉ mát không người, kiểm tra bốn phía một lần, không thấy có người tu luyện thì mở miệng nói:
"Trong quán trà có một tên Huyền Sư, không biết có phải cũng tới Hoa Diệp Lâm không."
"Huyền Sư! ?"
Ngô Thanh Sách giật mình, dù sao tỷ lệ gặp được một Huyền Sư trong loại tiểu trấn này thật sự không lớn.
"Ừ, tóm lại vẫn nên chú ý một chút. Trước tiên nói ta biết tình hình hiện tại bên trong Hoa Diệp Lâm đi."
"Vâng."
Ngô Thanh Sách đáp:
"Trừ Lôi Văn Tranh nhị giai lúc trước ra còn có một Nghiệt Hoa nhị giai và một Huyết ảnh Thú nhị giai tiến vào.”
Rất tốt, cuối cùng quẻ tượng này cũng đúng một lần rồi.
Điểm bói toán củ Giang Bắc Nhiên không thấy, nhưng xác suất trúng không cao lắm. Cơ mà chỉ cần đoán đúng một lần hắn đã có thu hoạch không tệ rồi.
"Trước nghỉ một lát đi, giờ Hợi chúng ta vào rừng."
"Được!"
Ngô Thanh Sách nói xong thì lấy một cái bàn cờ trong Càn Khôn giới ra và hỏi:
"Cái kia... Sư huynh có thể đánh cờ cùng ta không?”
Thấy ánh mắt mong chờ của Ngô Thanh Sách, Giang Bắc Nhiên cười một tiếng:
"Được, vậy chấp ngươi quân trắng đi đầu."
"Đa tạ sư huynh!"
Lúc tìm được nhà trọ trời đã về khuya. Tuy thua một ván nhưng Ngô Thanh Sách vẫn rất vui vẻ. Cơ mà vừa đánh một con bắt đầu cho ván tiếp theo, Ngô Thành Sách cảm thấy cái trán hơi đau nói.
"Ôi."
Ngô Thanh Sách che trán ủy khuất nhìn Giang Bắc Nhiên, trong mắt tràn đầy mờ mịt.
"Ham chơi để lỡ chính sự, có đáng đánh không?"
Ngô Thanh Sách nghe xong thì như bừng tỉnh đại ngộ:
"Đã là giờ Hợi sao? Ta nhớ mõ vừa được gõ đây, một canh giờ đã qua rồi?”
Ngô Thanh Sách vừa nói xong thì nghe tiếng gõ vang lên.
"Đông! Đông!"
"Trời hanh vật khô ! cẩn thận củi lửa ! ".
"Sư huynh ngươi xem giờ còn chuẩn hơn người gõ mõ nữa..."
Ngô Thanh Sách bội phục, tranh thủ thu nhập bàn cờ vào Càn Khôn giới.
"Đi thôi."
Thừa dịp bóng đêm, Giang Bắc Nhiên dẫn Ngô Thanh Sách đi trên đường nhỏ đầy đá vụn rời khỏi tiểu trấn. Cả hai còn chưa đi được mấy bước, nhiệm vụ đã được phát động.
Lựa chọn một: Trực tiếp đến Hoa Diệp Lâm.
Ban thưởng: Long Hình Nhu Thân Thuật (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Giờ Sửu mới Hoa Diệp Lâm.
Ban thưởng: Tiêm Hỏa Kiếm (Hoàng cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: Để Ngô Thanh Sách tản ra huyền khí.
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ bản ngẫu nhiên.
Xem ra người vừa gặp ở quán trà có vấn đề nha...
Giang Bắc Nhiên cảm khái một câu rồi chọn số ba, quay đầu nói với Ngô Thanh Sách:
"Dùng huyền khí tăng tốc."
Dù không rõ dụng ý của sư huynh nhưng Ngô Thanh Sách vẫn đáp được, lập tức vận khí Quyển Vân Công, tập trung huyền khí xuống dưới chân.
"Đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận