Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 498: Sư Huynh Tài Giỏi (2)

Nói xong, Liễu Tử Câm đi ra giữa, giơ hai tay nói:
"Về sau, bao gồm cả hoàng thượng, tất cả xe ngựa đều chỉ có thể rộng sáu thước theo đúng quy cách đã định."
"A !"
Ba tỷ muội Ngu gia há to mồm nhẹ gật đầu, cảm thấy thật sự rất lợi hại.
Nhưng Ngu Quỷ Thủy không hiểu việc này lợi hại thế nào, lần nữa hiếu kỳ hỏi:
"Vì sao?"
"Vì độ rộng của xe đồng dạng thì trục xe, xa luân và tất cả các loại phối kiện khác cũng sẽ giống nhau, nếu hư cũng dễ thay đổi, mặt khác ngươi nhìn chỗ này đi."
Liễu Tử Câm nói xong thì ngồi xổm xuống, chỉ vào dấu bánh xe:
"Vì xe đều giống nhau nên đường đi cũng sẽ giống nhau, thuận lợi cho mọi người di chuyển, không còn như lúc trước, to nhỏ khác nhau, khiến xe dễ bị kẹt.” Liễu Tử Câm đứng lên, tiếp tục nói:
"Vì trừ đại gia tộc ra, đa phần xe ngựa đều dùng để đưa hàng, cho nên xa đồng quỹ sẽ giúp tăng hiệu suất của thương đội, đồ vật được vận chuyển tới các nơi cũng nhiều hơn.” Ba tỷ muội Ngu gia nghe xong không khỏi vỗ tay:
"Không hổ là sư huynh, có thể nghĩ ra chủ ý lợi hại như vậy."
"Thật tốt."
Phương Thu Dao ở bên cạnh cảm khái.
"Đúng vậy a, nghe nói sư huynh đã tập trung mọi thứ tới quận Lư Lâm để thực hiện kế hoạch, ra tay rất mạnh.” "Ai, không biết lúc nào chúng ta mới có thể giúp đỡ sư huynh..."
Phương Thu Dao bĩu môi tự lẩm bẩm.
Trong hoàng cung, Giang Bắc Nhiên ngồi trong thư phòng nhìn các loại sổ con được đưa vào cung từ quận Lư Lâm. Từ sổ con mà xem, kế hoạch ở quận Lư Lâm được tiến hành khá thuận lợi, các phương diện đều tiến triển không tệ.
"Rất tốt, rất tốt a."
Giang Bắc Nhiên bỏ một cuốn sổ con xuống, tưởng tượng tương lai tốt đẹp, trong lòng nhất thời tràn đầy cảm giác thành tựu.
Phê duyệt tấu chương xong, Giang Bắc Nhiên lấy một bức thư ra, đây là thư của Thai Anh Tung gửi tới, nói là vừa khui một hầm rượu ngon, mời hắn tới cùng thưởng thức.
Giang Bắc Nhiên tự nhiên không tin Thai Anh Tung chỉ mời hắn tới uống rượu, dù sao tình hữu nghị giữa hai người cũng không thâm hậu đến mức đó.
Hẳn không phải vì muốn ta giúp phân địa bàn chứ...
Bất quá vì hệ thống không nhảy ra nên chắc không sao.
Không nghĩ nhiều, thấy canh giờ không sai biệt lắm, Giang Bắc Nhiên ngồi Tường Vân bay đến Yểm Nguyệt tông.
Giang Bắc Nhiên được đệ tử thủ vệ dẫn tới phòng hội nghị, hắn đi vào bái kiến mấy vị cao tầng Yểm Nguyệt tông nhưng không thấy Quan Thập An đâu.
Hay bế quan rồi...
Dường như phát giác Giang Bắc Nhiên đang tìm cái gì. Thai Anh Tung đứng dậy:
"Tông chủ bế quan chưa ra, lần này mời hoàng thượng tới là để thưởng rượu với ta."
Lần nữa, Giang Bắc Nhiên chắp tay với Thai Anh Tung:
"Sớm đã nghe nói rượu Vạn Niên Xuân của Yểm Nguyệt tông hương thơm không gì sánh được, lần này thật sự cảm tạ Thai tả tướng đã mời trẫm đến."
"Khách khí rồi, mời ngồi."
Vào tiệc, rất nhanh, rượu ngon đã được thị nữ dâng lên.
"Xin mời."
Giang Bắc Nhiên cầm bầu rượu, tự rót cho mình một chén, dù vừa rồi Giang Bắc Nhiên khen rượu chủ yếu chỉ để lấy lòng, nhưng Vạn Niên Xuân thật sự là linh tửu khó có được của Thịnh quốc, không chỉ thuần hương mà uống vào còn có thể tẩm bổ kinh mạch trong cơ thể, khiến người uống thoải mái không gì sánh được.
"Rượu ngon."
Giang Bắc Nhiên chậm rãi để ly xuống.
"Hoàng thượng thích là được."
Thai Anh Tung nói xong cũng uống thêm chén nữa.
Thai Anh Tung nhắm mắt thưởng thức một lúc mới mở mắt ra, nói với Giang Bắc Nhiên:
"Biến hóa ở quận Lư Lâm, ta đã tận mắt thấy, rất thú vị, thật sự rất phù hợp với những gì ngươi từng nói. Cho nên lần này mời ngươi tới phẩm rượu, chủ yếu là hy vọng quận Dương Sùng chúng ta cũng được thi hành kế hoạch cải tạo đó."
Nguyên lai là việc này.
Giang Bắc Nhiên đã sớm đoán được lần này Thai Anh Tung mời hắn tới không chỉ đơn thuần là uống rượu, cho nên đối với yêu cầu Thai Anh Tung đột nhiên đưa ra, Giang Bắc Nhiên không bất ngờ.
"Đương nhiên không có vấn đề."
Giang Bắc Nhiên mỉm cười gật đầu.
Dương Sùng quận là thành trấn nổi nhất Phong Châu, nếu hắn có thể cải cách thành công, đối với bố cục về sau của toàn bộ Phong Châu mà nói là chuyện cực kỳ tốt.
"Được, rất sảng khoái."
Thai Anh Tung vỗ tay một cái:
"Vậy bọn ta sẽ an bài các đại tộc trưởng của quận Dương Sùng tới gặp ngươi."
Giang Bắc Nhiên chắp tay một cái, đáp lại:
"Vẫn Thai tả tướng phái một tên người có thể chấn nhiếp những tộc trưởng kia đàm phán cùng ta."
"Ha ha ha, vẫn là ngươi nghĩ chu đáo. Không có vấn đề gì, chờ một lúc ta sẽ an bài cho ngươi. Đến, uống rượu!"
Giang Bắc Nhiên nâng chén rượu lên, uống sạch rượu trong chén.
Theo cuộc trò chuyện ngày càng nhiều, Thai Anh Tung bỗng đi ra ngoài, lúc về không khỏi lắc đầu nói:
"Bắc Nhiên a, ngươi có biết có một đám thiếu niên anh tài đang gây phiền phức cho các tông môn và ma giáo trong Phong Châu không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận