Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 526: Kết Cục (3)

Mạnh Tư Bội bỗng cảm thấy mất mát vô cùng, nàng biết tiền bối khẳng định đã không từ mà biệt.
Nói một tiếng cũng không được hả..... Ta đâu có nhiều lời đâu.
Mạnh Tư Bội cảm thấy mất mát, trong não đột nhiên hiện lên thân ảnh trong sơn động lúc ấy. Lúc rời đi, đối phương cũng không nhiều lời.
Tác phong làm việc của những cao nhân này đều như thế sao... Không đúng không đúng, hiện tại ta không nên nghĩ tới hắn! Nhưng... Nhưng hắn đã cứu mạng ta a.
Trong lúc nhất thời, Mạnh Tư Bội xoắn xuýt, cảm thấy bản thân vừa lâm vào gút mắc tình cảm.
Mặt khác, Ân Giang Hồng vừa rời khỏi kết giới đã theo ký ức bay về nơi Giang Bắc Nhiên bị lạc mất. Dù trong lòng không ôm hi vọng gì, nhưng hắn vẫn phải đi tìm thử!
Theo thời gian dần trôi, chướng khí từ từ tán đi, cường giả dị tộc cũng dần chạy tan tác, trốn thì trốn, chết thì chết.
"Khục... Khụ khụ khụ!"
Trong lúc Ân Giang Hồng đang tìm kiếm Giang Bắc Nhiên khắp thì tiếng ho khan đột nhiên vang lên từ dưới một đống đá vụn.
Nghe được tiếng ho khan, Ân Giang Hồng vui mừng quá đỗi, vội đánh một chưởng văng hết đống đá, lôi Giang Bắc Nhiên suy yếu không gì sánh được ra ngoài.
"Tiểu tử ngươi vẫn chưa chết a!"
Ân Giang Hồng ôm Giang Bắc Nhiên hô.
Vì ban đầu là hắn dẫn Giang Bắc Nhiên vào chướng khí này, cũng là hắn cam đoan sẽ bảo vệ hắn ta thật chu toàn, nếu Giang Bắc Nhiên chết ở đây, hắn sẽ rất áy náy.
"Ân... Ân giáo chủ? Ta không chết ư?"
Khi nói chuyện, trên mặt Giang Bắc Nhiên biểu lộ hai phần kinh ngạc, ba phần suy yếu, năm phần mừng rỡ sau khi sống sót.
"Đúng thế, tiểu tử ngươi không chết! Bất quá sao tiểu tử ngươi lại không chết chứ! ?"
Ân Giang Hồng vừa nói vừa bắt mạch cho Giang Bắc Nhiên, hắn phát hiện dù ngũ tạng lục phủ của Giang Bắc Nhiên rất yếu, nhưng vẫn tốt.
"Nước, có... Có nước không?" Giang Bắc Nhiên đưa tay nói.
"Có, đương nhiên có."
Ân Giang Hồng nói xong thì đưa một túi nước cho Giang Bắc Nhiên.
"Ừng ực... Ừng ực... Ừng ực..."
Giang Bắc Nhiên uống xong, lúc này mới thở dài một hơi:
"Lúc ấy, trẫm cùng Ân giáo chủ ngài tách ra, vốn tưởng chết chắc, nhưng đột nhiên gặp được một vị cao nhân tương trợ, hắn cho trẫm cho ăn một viên đan dược rồi ta ở đây, ta cứ thế kéo dài hơi tàn."
"Cao nhân? Vị cao nhân nào, phải tạ ơn người ta thật tốt đó."
Ân Giang Hồng nói ra.
"Cái này... Trẫm cũng không biết, cao nhân kia che mặt, không rõ mặt."
"Che mặt! ?"
Trong lúc nhất biểu lộ Ân Giang Hồng có chút đặc sắc.
Ai ! giả vờ ngủ thật cực a.
Vì sau đó có nhiều chuyện cần xử lý nên Ân Giang Hồng chỉ hỏi thăm Giang Bắc Nhiên sơ lược về người bịt mặt, sau đó dẫn hắn về doanh địa nghỉ ngơi.
Mà Giang Bắc Nhiên cũng chỉ có thể giả vờ ngủ, vừa nghĩ tới kết giới bản tâm, vừa nghĩ khi nào thức dậy là hợp lý nhất.
Giả bộ một lúc đã tới chạng vạng tối , đợi khi doanh địa dần ồn ào tiếng nghị luận, Giang Bắc Nhiên mới dừng thổ nạp, "gian nan" mở hai mắt ra.
Nhưng không đợi Giang Bắc Nhiên kêu muốn nước uống, một bóng người đã chậm rãi đi vào lều vải:
"Tỉnh rồi, hoàng đế bệ hạ."
Giang Bắc Nhiên nghiêng đầu nhìn thì thấy người tới là ma đầu Lan Châu, nghịch đồ Ân Giang Hồng, Quý Thanh Lâm.
"Gặp qua Quý giáo chủ."
Đôi môi trắng bệch hé mở.
"Giả y như thật."
Quý Thanh Lâm hơi nhếch khóe môi lên, sau đó mới nói nhẹ bên tai Giang Bắc Nhiên:
"Ta biết bí mật của ngươi."
Hử! ?
Đáy lòng Giang Bắc Nhiên thầm kêu lộp bộp, nhưng biểu hiện bên ngoài vẫn không thay đổi chút nào:
"Không biết Quý giáo chủ nói bí mật gì?"
"Chậc chậc."
Chậc lưỡi hai cái, Quý Thanh Lâm đi đến bên cạnh bàn nhỏ, ngồi xuống:
"Không cần giả bộ với ta, chúng ta là cùng một loại người."
Giang Bắc Nhiên càng nghe càng thấy không đúng, nếu Quý Thanh Lâm có thể nhìn thấu thực lực của hắn, hệ thống đã sớm nhảy ra mới đúng. Vậy mà bây giờ hệ thống vẫn chậm chạp không xuất hiện... Ý là hắn không có uy hiếp gì?
Giang Bắc Nhiên ý vậy, ba lựa chọn liền nhảy ra.
Lựa chọn một: Hỏi Quý Thanh Lâm làm sao biết.
Ban thưởng: Vô Lượng Kiếm Trục (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Trầm mặc không nói.
Ban thưởng: Tơ bông yêu xét (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba:
"Không biết Quý giáo chủ đang nói cái gì?"
ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Quả nhiên không phải người tốt a.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên mở miệng hỏi:
"Không biết Quý giáo chủ đang nói cái gì?"
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
“Được rồi, ngươi đã muốn giả bộ thì ta bồi ngươi chơi đùa."
Quý Thanh Lâm nói xong thì dùng ngón tay chỉ ra ngoài:
"Ân giáo chủ là sư phụ ta, chuyện này ngươi đã biết, tin rằng ngươi cũng nhìn ra, lão nhân gia ông không quá chào đón ta."
Đối với câu trả lời này, Giang Bắc Nhiên không đáp lại, chỉ lẳng lặng nghe.
Thấy Giang Bắc Nhiên không đáp, Quý Thanh Lâm hạ giọng:
"Cho nên, ta muốn xin ngươi giúp ta một việc."
"Quý giáo chủ, mời nói."
Bạn cần đăng nhập để bình luận