Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 874: Biến Hóa To Lớn

Giang Bắc Nhiên nhận lấy bài phù, ngoài ý muốn hỏi:
"Phủ đệ?"
"Đương nhiên, ngươi là hiền bài do chính lão tổ tông khâm điểm, khai phủ là việc cơ bản nhất. Còn nữa, dù sao cũng phải cho ngươi một mảnh đất phong chứ?”
Nghe xong, Giang Bắc Nhiên đặt bài phù qua một bên, chắp tay với Thi Nguy Dịch:
"Đa tạ hảo ý của Thánh Hiền, chỉ là hiện tại vãn bối đã quen sống trong Vạn Hoa cốc, tạm thời không muốn đổi chỗ."
Giang Bắc Nhiên thật sự không thích làm những chuyện lộ mặt như khai phủ làm gì. Đối với loại chuyện dạng này, hắn chỉ muốn cách càng xa càng tốt. Này có khác này bắt người sợ xã hội phải đi làm việc ngoại giao đâu.
Dường như Thi Nguy Dịch cũng đoán được Giang Bắc Nhiên sẽ trả lời như vậy, hắn bèn cười nói:
"Được rồi, ta cũng chỉ là làm theo thông lệ thôi, có đi hay không là chuyện của ngươi, dù sao ta cũng báo rồi."
Thi Nguy Dịch nói xong thì nâng tay phải lên, phát lực, hút bài phù mà Giang Bắc Nhiên để xuống vào tay.
"Đa tạ Thánh Hiền thông cảm."
Thi Nguy Dịch lấy lại bài phù, gõ bàn một cái rồi cười nói:
"Để ta đoán thử nhé, lần này ngươi tới là vì Bát Giác Huyền Băng Thảo đúng không?"
Thấy Thi Nguy Dịch trực tiếp như vậy, Giang Bắc Nhiên cũng không giấu giếm gì, trực tiếp gật đầu:
"Đúng vậy, Bát Giác Huyền Băng Thảo có trợ giúp rất lớn với ta. Cho nên vãn bối nhận được xong liền muốn tới cảm ơn ngài."
"Ha ha ha, Bát Giác Huyền Băng Thảo này ta cũng đâu có cho không. Gần đây phụ thân của ta chuẩn bị bế quan, ta muốn cho hắn một viên Huyền Môn Đan bảo mệnh để tỏ chút hiếu tâm, không biết Bắc Nhiên có thể luyện chế một viên giúp ta không?"
Lựa chọn một:
"Năng lực vãn bối thấp, chỉ sợ không thể giúp Thánh Hiền bận bịu."
Ban thưởng: Kim quang mị điển , Địa cấp hạ phẩm.
Lựa chọn hai:
"Xin Thánh Hiền yên tâm, chuyện này cứ để ta.”
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
'Hả?' Nhìn lựa chọn đột nhiên nhảy ra, Giang Bắc Nhiên có hơi kinh ngạc.
'Không cần giấu giếm?' Trước mắt, Giang Bắc Nhiên chỉ biểu hiện hai loại huyền nghệ ở Linh Lung phường, một là luyện ngọc, hai là trận pháp.
Về phần luyện đan... Giang Bắc Nhiên vẫn luôn biểu thị bản thân chỉ biết chút sơ da lông.
Lúc Thi Nguy Dịch lên tiếng, Giang Bắc Nhiên đang nghĩ nên ứng phó thế nào với dạng thăm dò này thì hệ thống nhảy ra.
'Chẳng lẽ Thi Nguy Dịch đã phát hiện ta rất am hiểu luyện đan?' ‘Cũng có thể lắm...' Vì lần này khi lên Kim Đỉnh đảo, Giang Bắc Nhiên đã mang theo không ít dược liệu, tuy không phải hàng thượng đẳng gì, nhưng vẫn có thể đoán được một chút hắn biết luyện đan, bằng không đem dược liệu lên đảo làm gì? Để ăn sao?' Cộng với việc Thi Gia Mộ yêu cầu dược liệu cao phẩm sau khi nhận chức khôi thủ.....
‘Này có khác nào ta ám chỉ cho Thi Nguy Dịch biết ta biết luyện đan đâu? Hiểu lầm! Hiểu lầm a!' Nhưng từ hệ thống mà xem, hiểu lầm này rõ ràng không cởi được. Hiện tại rõ ràng Thi Nguy Dịch cảm thấy Giang Bắc Nhiên hướng về phía hắn, lấy lòng Thi gia, cũng chủ động bại lộ một ít năng lực của mình, có ý tức muốn tiếp tục hợp tác lâu dài.
Nếu lúc này hắn đột nhiên trở mặt không nhận nợ thì khác nào vả mặt Thi Nguy Dịch chứ.
'Hiểu lầm! Hiểu lầm tai hại a!' Nhưng hiểu lầm đã sinh ra, hệ thống cũng biểu thị hiểu lầm không lớn, vì thế Giang Bắc Nhiên lựa chọn vế hai:
“Xin Thánh Hiền yên tâm, chuyện này cứ để vãn bối lo."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm thể chất.
Thi Nguy Dịch nghe xong quả nhiên vô cùng cao hứng. Dù sao trước đó hắn chỉ đoán là Giang Bắc Nhiên đang ám chỉ đối phương rất am hiểu luyện đan thôi, suy đoán vẫn chỉ là suy đoán.
Nhưng lần này Giang Bắc Nhiên đáp ứng chẳng khác nào đang thừa nhận cả.
Phải biết, Huyền Môn Đan là linh đan Huyền cấp trung phẩm. Nếu Giang Bắc Nhiên đã biểu thị hắn luyện được loại đang này, chứng tỏ tài nghệ của hắn cũng đồng đẳng.
‘Đúng là một cái bảo tàng đào mãi không hết a...' Nhìn biểu lộ của Thi Nguy Dịch, Giang Bắc Nhiên biết mình đoán không sai.
'Ai, lần này quan hệ với Thi gia xem ra ngày càng chặt chẽ rồi.' Khác với cấp bậc ở Thịnh quốc, cấp bậc huyền nghệ ở lục khác hoàn toàn khác.
Linh đan cửu phẩm thuộc hàng cao cấp nhất ở Thịnh quốc chỉ là Hoàng cấp hạ phẩm ở lục quốc, xem như miễn cưỡng được xem là hảo thủ trong lĩnh vực luyện đan Những muốn trở thành đại sư Luyện Đan bát phẩm được người người kính ngưỡng ở lục quốc thì luyện chế ra đan dược Huyền cấp là năng lực cơ bản nhất.
Cho nên, lần này Giang Bắc Nhiên đáp ứng chẳng khác nào trực tiếp thừa nhận bản thân chính là Luyện Đan sư bát phẩm vậy.
Cao hơn cả người trấn giữ Linh Các của Linh Lung phường một cấp nữa.
Luyện Đan sư cao cấp nhất Thi gia mời chào được chỉ là thất phẩm mà thôi, đủ để thấy độ khan hiếm của Luyện Đan sư ở lục quốc.
‘Thi gia lựa chọn hợp tác với ta chứ không phải ép buộc, xem ra đã bị ta hù dọa không ít...”
Bày trận, luyện ngọc, luyện đan.
Ba loại huyền nghệ này, chỉ cần có một cái cũng đủ để Thi gia cường ép chiêu nhập Giang Bắc Nhiên, vừa đấm vừa xoa mà khống chế.
Có thể thấy được, sở dĩ Thi gia không cứng đối cứng với Giang Bắc Nhiên hoàn toàn là vì tin tưởng sư phụ của hắn là một vị tuyệt thế cao nhân, cũng tin phía sau lưng hắn là một đại tông ẩn thế.
Đương nhiên, muốn lừa dối một vị Huyền Thánh cũng không phải chuyện dễ dàng.
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên có thể làm được chuyện này là vì hai điểm.
Một là khi đối mặt với Huyền Thánh hắn ung dung không vội, hai là năng lực của hắn hoàn toàn vượt xa phạm vi hiểu biết của Thi Hồng Vân.
Dù với kiến thức của Thi Hồng Vân đi nữa thì việc Giang Bắc Nhiên chỉ tới ngần này tuổi đã đạt tới trình độ huyền nghệ cao cỡ này, đã đủ để Thi Hồng Vân tin Giang Bắc Nhiên có xuất thân từ đại tông ẩn thế.
Bằng không thì còn cách nào giải thích nữa đâu.
"Hắc hắc hắc, Bắc Nhiên vẫn luôn thống khoái như vậy, vậy ta thay mặt cha cám ơn ngươi trước. Đương nhiên, cần vật liệu gì để luyện chế Huyền Môn Đan thì để ta lo.”
Nói xong, Thi Nguy Dịch lấy một khối lệnh bài màu bạc ra, dùng huyền khí đưa nó tới trước mặt Giang Bắc Nhiên:
"Cầm khối lệnh bài này tới nhà kho lĩnh là được."
Giang Bắc Nhiên nhận lấy khối lệnh bài rồi gật đầu:
"Luyện chế Huyền Môn Đan cần không ít thời gian, vậy vãn bối sẽ mở lô đỉnh ngay, xin Thánh Hiền kiên nhẫn chờ đợi."
"Tốt lắm, vậy ta chờ ngày nhận được tin lành a."
"Xin cáo từ."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì nhận lấy lệnh bài rồi rời khỏi phòng Thi Nguy Dịch.
Tiếng đóng cửa vang lên, Thi Nguy Dịch sờ lên Càn Khôn giới mình đeo trên ngón vô danh.
'Thật là một tiểu tử đáng sợ... Đã giỏi về trận pháp còn tinh thông luyện đan, hết lần này tới lần khác lại không có chút nào tu vi. Đến tột cùng là nơi nào bồi dưỡng được quái tài như thế...' Lòng hiếu kỳ của Thi Nguy Dịch với Giang Bắc Nhiên có thể nói là ngày càng nhiều. Nhưng vài ngày trước lão tổ tông đã hạ lệnh kêu hắn không cần tiếp tục thăm dò và điều tra Giang Bắc Nhiên nữa, cho nên hắn chỉ có thể làm vậy để ngăn cản lòng hiếu kỳ của mình trước.
Thi Nguy Dịch lần nữa nhìn về phía tấm bản đồ, không khỏi tự nhủ.
"Quái tài bậc này một khi xuất hiện... Có phải chứng tỏ Huyền Long đại lục sẽ xảy ra biến hóa to lớn gì không.....”
Sau khi rời khỏi phủ Thánh Hiền, Giang Bắc Nhiên lần lượt đi bái phỏng những người mà Thi Phương Lan bảo từng tới tìm hắn, cũng biết được đối phương chỉ tới tìm để chào hỏi hắn chứ cũng chẳng có việc gì lớn.
Giang Bắc Nhiên chỉ tưởng tượng một chút đã biết hiện tại hắn không chỉ đã dung nhập được vào Thi gia mà còn là hồng nhân của tộc thánh nhà bọn họ, móc nối mối quan hệ một chút cũng rất cần thiết đó chứ.
'Điệu thấp lâu thế mà cuối cùng vẫn thành hồng nhân của Thi gia...' 'Không được, ta phải mau rời khỏi đây!'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận