Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 553: Kết Giới Bản Tâm (3)

Đầu tiên, chỗ thần kỳ là có thể tự tạo ra linh khí, giống như động thiên phúc địa, nồng độ linh khí nó thai nghén ra rất đậm. Đây có thể nói là tin cực tốt với Giang Bắc Nhiên.
Vô luận chăn nuôi tiểu khả ái, linh thảo, linh thạch, linh mộc là chế tạo đan dược, pháp bảo, phù triện phẩm cấp cao, linh khí nồng nặc đều là thứ hỗ trợ cực lớn.
Nhưng phiền phức là, kết giới bản tâm quá hoang phí.
Muốn duy trì kết giới bản tâm, mỗi ngày phải tiêu hao một lượng lớn linh thạch, theo việc linh khí kết giới bản tâm thai nghén ngày càng nồng đậm, Giang Bắc Nhiên phát hiện linh thạch hạ phẩm đã nhanh không cách nào thỏa mãn được nó, phải dùng linh thạch trung phẩm mới được.
Mà linh thạch thượng phẩm được xem như chí bảo của Thịnh quốc, linh thạch trung phẩm có thể nói là đồng tiền mạnh nhất của người Huyền Linh cảnh trở lên, muốn có được đúng là không dễ dàng gì.
Dù hiện tại vốn liếng Giang Bắc Nhiên coi như phong phú, nhưng tốc độ phát triển hiện tại của kết giới bản tâm tương đối nhanh, cứ thế, sớm muộn gì hắn cũng không gánh nổi.
“Đầu tiên, nhất định phải nghĩ cách kiếm một ít linh thạch trung phẩm. Mặt khác... nếu có cơ hội có thể tới thỉnh giáo vị Diêm tông chủ kia một chút."
Vì ngày mai là ngày ước định của Giang Bắc và Huyền Tôn Đường quốc, phải cùng Lệ Phục Thành về hoàng cung gặp hắn.
"Tiếp đó sẽ về tông một chuyến..."
Trừ báo cáo tình huống bên ngoài với tông chủ, Giang Bắc Nhiên còn phải bàn bạc với Chư bạch phiến.
"Bái kiến sư huynh."
Vào lúc Giang Bắc Nhiên vừa ăn bánh vừa suy nghĩ kế hoạch tiếp theo thì sau lưng hắn đột nhiên vang lên thanh âm của Cố Thanh Hoan.
Quay đầu lại, Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Mọi chuyện thế nào rồi?"
"Theo sư huynh phân phó, đã rải lưới ra."
Cố Thanh Hoan nói xong thì đưa hai viên Càn Khôn giới cho sư huynh:
"Đây là linh thạch lần này trong giao dịch lần này. Tổng cộng có 142 khối linh thạch hạ phẩm, 12 khối linh thạch trung phẩm."
Linh khí trong kết giới bản tâm nồng nặc, bây giờ tu vi đám Ngô Thanh Sách đã khá ổn định, chuyện Giang Bắc Nhiên có thể làm cho họ cũng ngày càng nhiều.
Tuy linh thạch hạ phẩm nhiều nhưng vô pháp thỏa mãn hiện tại nhu cầu của hắn.
Giang Bắc Nhiên nhận lấy Càn Khôn giới, suy nghĩ một lát rồi mở miệng nói:
"Nếu ta cho ngươi một linh đan và linh khí tốt hơn, ngươi có lòng tin bán được chúng với giá cao không?"
Không chút do dự, Cố Thanh Hoan lập tức chắp tay:
"Thanh Hoan tất không phụ sự nhờ vả của sư huynh."
"Rất tốt."
Giang Bắc Nhiên ném cho Cố Thanh Hoan bốn viên Càn Khôn giới rồi nói:
"Bán hết đồ ở trong, giá cả thế nào tự chính ngươi quyết định."
"Vâng, xin sư huynh yên tâm!"
"Ừm, vậy ngươi lập tức đi làm đi."
"Vâng!"
Cố Thanh Hoan nói xong thì thi lễ một cái, quay người rời đi.
Dù Thanh Hoan có thể xử lý nhưng với số linh thạch trung phẩm này, chỉ sợ vẫn không đủ dùng cho kết giới bản tâm. Hay cứ từ từ rồi nghĩ cách vậy.
Giang Bắc Nhiên lấy Quyển Vân Đồng ra, thổi một đám mây, ngồi lên rồi bay về phía hoàng cung.
Tới hoàng cung, việc đầu tiên Giang Bắc Nhiên làm là dò xét trên không một vòng, sau khi phát hiện hết thảy đều bình thường, hắn mới chậm rãi đáp xuống Tĩnh Tâm điện.
"Hoàng thượng ! ".
Giang Bắc Nhiên vừa bước xuống đã thấy Khổng Thiên Thiên chạy như bay đến.
"Ngừng."
Nhìn Khổng Thiên Thiên muốn nhào vào lòng mình, Giang Bắc Nhiên mở miệng nói.
Khổng Thiên Thiên đang phi nước đại nghe xong thì vội thắng gấp, vững vàng đứng trước mặt Giang Bắc Nhiên:
"Hoàng thượng, từ xa ta đã thấy một đám mây đáp xuống, biết ngay nhất định là ngài!"
"Ngươi rất rảnh à? Không có việc gì thì đếm mây chơi a."
"Không phải nô tỳ đang chờ bệ hạ ngài về à, lần này ngài đi thật lâu."
"Có chút chuyện muốn làm."
Giang Bắc Nhiên vừa nói vừa đi vào thư phòng:
"Gần đây trong cung có gì tốt không?"
"Nói thật... cũng không tốt, hoàng thượng ngài không ở đây, mọi người đều mặt ủ mày chau, nhất là sư tỷ, đương nhiên còn có ta."
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì cười một tiếng:
"Không có trẫm trong cung, lúc ngươi ăn vụng chẳng phải không ai phạt ngươi à?"
Nghe ngữ khí hoàng thượng ôn nhu như vậy, Khổng Thiên Thiên lập tức cười ngây ngô rồi đáp:
"Không có hoàng thượng phạt nô tỳ ăn vụng, ăn vụng cũng không còn ngon như trước.”
Giang Bắc Nhiên nghe xong lập tức nghiêm mặt, trừng mắt liếc Khổng Thiên Thiên:
"Cho nên, ý của ngươi là, trước kia ngươi biết rõ sẽ bị trẫm phạt nhưng vẫn ăn vụng sao? Ngươi có biết đây là tội gì không?"
Khổng Thiên Thiên thấy sắc mặt Giang Bắc Nhiên thay đổi bất thường, bị hù đến vội quỳ xuống đất:
"Hoàng thượng tha mạng, nô tỳ biết sai rồi."
"Tự mình đi lĩnh đánh gậy đi, tám mươi."
Khổng Thiên Thiên nghe xong, cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu lên:
"Có thể đợi chút hãy chịu phạt không. Hoàng thượng ngài vừa về, để nô tỳ hầu hạ ngài một lát đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận