Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 929: Hạ Linh Đang Tu Luyện (1)

"Ừm, chính là nàng."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì giơ tay lên và nói:
"Linh Đang, tới chào hỏi đi, ngươi có thể nhập tông hay không đều dựa vào một câu của người ta đó.”
Hạ Linh Đang nghe xong thì lập tức đi về trước hai bước, hành lễ với Vu Mạn Văn:
"Chào... chào ngài, ta tên Hạ Linh Đang, tuy ta rất đần nhưng sẽ dụng tâm học tập, xin ngài cho ta ở lại a.”
Vu Mạn Văn đánh giá Hạ Linh Đan một chút rồi nói:
"Được rồi, chờ ta sắp xếp xong sẽ kiểm tra cho nàng.”
Giang Bắc Nhiên làm chính sự xong thì nhấp một ngụm trà, nói:
“Lúc về tông, ta phát hiện đại môn và nơi ở cho khách vừa được tu sửa, trên đường tới Thủy Kính đường cũng thấy có nhiều chỗ đang được thi công, lần này tông chủ chơi lớn a.”
Vu Mạn Văn nghe xong cười nói:
"Không chỉ Thủy Kính đường đâu, hai mươi ba đường khác cũng đang được tu sửa. Đoán chừng chỉ mấy tháng là làm xong thôi."
"Gặp được chuyện gì tốt à?"
"Nghe tông chủ nói đã lấy được không ít chỗ tốt ở Lương quốc, ngoài ra còn có không ít đệ tử tông môn Lương quốc sắp tới gia nhập tông chúng ta. Tông chủ là thế là muốn giữ thể diện cho Thịnh quốc."
"A !"
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu, đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Đây rõ ràng là ăn mỡ nên miệng chảy đầy mỡ mà.
'Cũng không biết vụ chia của bên Lương quốc kết thúc ra sao nữa.....’ Hàn huyên xong, Giang Bắc Nhiên nói thêm chút việc vặt rồi cáo từ.
Nhưng hắn vừa đứng dậy thì hệ thống đã nhảy ra.
Lựa chọn một: Rời khỏi Thủy Kính đường đi làm chuyện khác.
Ban thưởng: Thực Cốt Huyền Kinh , Địa cấp thượng phẩm.
Lựa chọn hai: Ở bên cạnh xem Hạ Linh Đang hoàn thành khảo thí.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
'Ta con mẹ nó chứ...'.
Giang Bắc Nhiên nhìn lựa chọn số hai thì không khỏi chửi bậy khỏi miệng.
‘Cái quái quỷ gì đây hả? ! Làm bảo mẫu giữ trẻ chắc? Lựa chọn này có khác nào bảo ta phải ở mãi bên nàng cứ? Có thể để hài tử tự do phát triển không? Cứ phải dính chặt lấy nhau như vậy mới được hả!’ Giang Bắc Nhiên thầm mắng xong thì chọn số hai rồi nói với Vu Mạn Văn:
"Đứa nhỏ này sợ người lạ, vẫn nên để ta bồi nàng tham gia kiểm tra thì hơn.”
Hạ Linh Đang nghe xong thì cực kỳ cảm động, run rẩy vươn tay bắt lấy vạt áo của Giang Bắc Nhiên.
Vu Mạn Văn có hơi kinh ngạc, trong ấn tượng của nàng, cho tới bây giờ nàng chưa từng thấy Giang Bắc Nhiên để tâm mới một người như vậy, thật sự chưa từng có.
Việc này khiến Vu Mạn Văn không khỏi đánh giá lại vài lần Hạ Linh Đang.
"Được, vậy chúng ta ta đi luôn đi.”
Vu Mạn Văn đứng dậy, gật đầu nói.
"Ta cũng muốn đi!"
Thi Phượng Lan lập tức giơ tay lên.
Vu Mạn Văn nghe xong thì cười nói:
"Ta đã gọi đám Tử Câm tới rồi. Ngươi theo ta thì các nàng tới sẽ gặp ai chứ.”
Thi Phượng Lan nghe chút lập tức do dự.
Trước khi về nàng vô cùng mong chờ được chơi mô phỏng tu tiên, đơn phương ngược chết đám Tử Câm không chừa một mảnh, vì thế nghe nói họ sắp tới, nàng lập tức ‘ngứa nghề’.
“Vậy... các ngươi đi nhanh về nhanh nha.”
Thấy Thi Phương Lan thoải hiệp, Vu Mạn Văn gật đầu:
“Được rồi, chúng ta làm xong việc sẽ trở lại.”
s "Ừm, các ngươi về sớm chút a !"
Thi Phượng Lan huơ hai tay hô.
Dưới thanh âm căn dặn Thi Phượng Lan bên trong, nhóm ba người rời khỏi Đinh Lan thủy tạ, đi tới Thúy Dung các.
Đã nhiều năm như vậy rồi nhưng quá trình kiểm tra người bình thường của Quy Tâm tông chưa từng thay đổi.
Vẫn là luyện thành Quy Tâm Quyết và thức thứ nhất của Nhất Tự kiếm pháp, từ đó căn cứ vào tốc độ luyện thành để đoán ra thiên phú cao thấp thế nào.
"Ta... Ta không biết chữ."
Hạ Linh Đan nhìn hai quyển sách mà Lam Kỳ của Thủy Kính đường lấy ra thì vô cùng ngượng ngùng cúi đầu.
"Không sao."
Vu Mạn Văn lắc đầu:
"Lam Kỳ tỷ tỷ sẽ dạy ngươi nên làm thế nào, ngươi cứ học theo là được."
Lam Kỳ nghe xong cũng thuận thế mỉm cười gật đầu với Hạ Linh Đang.
Nhưng Hạ Linh Đang vẫn có chút khẩn trương như cũ, không khỏi quay đầu lại nhìn về phía Giang Bắc Nhiên.
"Đi thôi, muốn theo bên cạnh ta phải là người đi cùng đường với ta.”
Giang Bắc Nhiên không an ủi, cũng không cổ vũ, nhưng câu này lại như tiếp thêm sức cho Hạ Linh Đang.
"Hô..."
Hạ Linh Đan thở dài một hơi rồi thi lễ với Giang Bắc Nhiên và Vu Mạn Văn, tiếp đó đi về phía Lam Kỳ.
Giang Bắc Nhiên nhìn bóng lưng kiên định của Hạ Linh Đan, thầm đoán trong bao lâu nàng sẽ luyện thành thức thứ nhất của kiếm pháp.
'Một canh giờ?' 'Không không không, vậy là quá xem nhẹ mệnh cách nhân vật chính rồi, một nén nhang, thậm chí nửa nén hương cũng không phải không được.' Nhưng Giang Bắc Nhiên đã đoán sai, vô cùng sai.
Ròng rã ba canh giờ mà Hạ Linh Đang vẫn chưa biết cách hấp thụ linh khí xung quanh, dừng lại mãi ở bước này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận