Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 674: Lục Sư Huynh Vạn Tuế

Mặc dù Ngu Quy Thủy hết sức tò mò nhưng nàng cũng biết sư huynh không thích người khác nghe ngóng chuyện riêng của hắn, cho nên cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Nhìn Ngu Quy Thủy một chút, Giang Bắc Nhiên đáp lại:
"Ngươi muốn hỏi tại sao ta lại muốn báo đáp cho sư huynh như thế hả?” Thấy ánh mắt sư huynh nhìn mình, Ngu Quy Thủy lập tức thẹn thùng cúi đầu rồi gật một cái.
"Nói cho các ngươi biết cũng không sao, dù sao chỉ khi các ngươi hiểu rõ mới có thể chấp hành nhiệm vụ ta giao tốt hơn.” Nhìn năm người trừng to mắt, vểnh tai lên, Giang Bắc Nhiên suy tư thêm chút nữa mới mở miệng nói:
"Đầu tiên thì mạng của ta là do sư huynh cứu."
Oa!
Câu nói này có thể nói là sét đánh ngang tai với năm đóa kim hoa, họ thật sự không ngờ sư huynh thần thông quảng đại như vậy vẫn cần có người cứu vớt, đây quả thật là chuyện khó mà tưởng tượng nổi.
Nhưng các nàng vẫn không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe.
"Khi vừa vào tông, ta vẫn chưa quen, cũng chẳng có bất kỳ bằng hữu gì, khi đó dù là sinh hoạt hay tu hành thì sư huynh cũng giúp đỡ ta rất nhiều, có thể nói hắn là người dẫn đường của ta.” Nói xong, Giang Bắc Nhiên cũng nhớ lại nhiều chuyện.
Hắn nhớ tới lần được sư huynh cứu ra từ quặng mỏ, sau đó vẫn luôn mê man không biết tiếp theo nên làm gì.
Về sau vẫn là sư huynh phí hết tâm tư mới dẫn hắn về Quy Tâm tông, cho hắn một chỗ an thân trong thế giới xa lạ này.
Nhưng vào Quy Tâm tông rồi, cuộc sống của hắn vẫn không dễ chịu như cũ, trên mặt tu luyện thì hệ thống luôn ngăn cản, dù sao chỉ cần hắn biểu hiện tốt một chút đều sẽ bị hệ thống nhắc nhở.
Kể từ đó, trong nội đường hắn cha không thương mẹ không yêu, hơn nữa dưới sự ‘chiếu cố’ của Thiên Đạo, người tiếp xúc với hắn đa phần đều có ác ý, chỉ cần nói chuyện với tiểu sư muội thôi, nhiệm vụ Hoàng cấp sẽ được phát động. Nếu hắn quan tâm sư huynh trước mặt người ngoài, nhiệm vụ Huyền cấp sẽ được phát động. Lúc ra cửa trò chuyện với người khác hai cao cũng có nhiệm vụ Huyền cấp được đưa ra.
Tóm lại, những người mặt ngoài có thiện ý với hắn đa phần bên trong hoặc là xem thường hoặc là có ý xấu với hắn.
Việc này khiến Giang Bắc Nhiên thường xuyên cảm khái giang hồ hiểm ác, muốn sống thật khó khăn.
Dù có hệ thống trợ giúp nhưng mỗi lần Giang Bắc Nhiên có thể biến nguy thành an đều là lúc hắn cảm thấy vô cùng cô độc trong thế giới tràn đầy ác ý này.
Mà trong thời kỳ hắc ám đó, sư huynh lại đột nhiên tìm tới hắn.
Bởi vì khi đó Giang Bắc Nhiên cần xuống núi lịch lãm, nhưng hắn tìm thiết ấn nào thì nhiệm vụ cũng nhảy ra.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang tính làm liều một phen thì sư huynh đột nhiên tới tìm hắn, chủ động muốn làm thiết ấn cho hắn.
Mà khi ấy, hệ thống không nhảy ra bất luận lựa chọn gì.
Từ sau khi Giang Bắc Nhiên đến Quy Tâm tông, đây là lần đầu có người đối tốt với hắn thật tâm.
Lúc đó, Giang Bắc Nhiên vốn cảm thấy cô độc không gì sánh được đã trực tiếp bật khóc.
Quá khó khăn! Ai cũng không thể tin, cảm giác đó thật sự quá khó khăn! Khi mà ai ai cũng là người xấu!
Nhìn Giang Bắc Nhiên đột nhiên khóc đến tê tâm liệt phế như thế, Lục Bạch Quy đầu tiên có chút sửng sốt, ngay sau đó liền mỉm cười nói:
"Trách ta không tốt, đã dẫn ngươi vào trong tông lại không quan tâm ngươi. Yên tâm, về sau ta sẽ chiếu cố cho ngươi thật tốt."
Trong nháy mắt này, Giang Bắc Nhiên bỗng cảm thấy sư huynh chính là người chí thân của hắn. Mà Lục Bạch Quy cũng thực hiện lời hứa của mình, vô luận đời sống thường ngày hay hắn đi ra ngoài xông xáo đều quan tâm vào giúp đỡ Giang Bắc Nhiên như huynh như cha.
Giang Bắc Nhiên thu hồi ký ức, chọn đại một sự tích về sư huynh để nói cho đám Liễu Tử Câm nghe, khiến trong nháy mắt các nàng liền hiểu tầm quan trọng của Lục sư huynh đối với sư huynh.
"Yên tâm đi sư huynh, chúng ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực đi nhờ vả Lục sư huynh!"
Nghe xong câu chuyện vô cùng cảm động, Ngu Quy Thủy kích động nói.
"Được rồi, chuyện nên nói đã nói, chuyện không nên hỏi các ngươi cũng hiểu. Chỉ cần làm tốt mọi chuyện sẽ có thù lao tương ứng, cứ như vậy đi.” Giang Bắc Nhiên nói xong thì quay người biến mất trong đêm tối.
Nhìn sư huynh rời đi, phải thật lâu sau năm đóa kim hoa mới nở lại. Đây là lần đầu tiên sư huynh nói nhiều như vậy với các nàng sau lần thí luyện trước. Cũng là lần đầu tiên sư huynh tìm các nàng cộng tác!
"Lục sư huynh vạn tuế!"
Nghe Ngu Quy Miểu đột nhiên kêu lên, mấy người khác đầu tiên là sững sờ, sau đó liền theo cười lên ha hả.
Không sai, hết thảy hoàn toàn đều nhờ phúc của Lục sư huynh.
"Từ ngày mai, chúng ta phải bắt đầu làm phiền Lục sư huynh!"
Phương Thu Dao mười phần khí thế hô hào.
"Vâng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận