Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 166: Thông Qua Cửa Ải Thứ Ba

Năm người đồng loạt cảm khái.
Không hổ là sư huynh!
Lúc này Giang Bắc Nhiên đang chiết xuất vật liệu thì lộ ra tươi cười, nghĩ thầm Luyện Đan hội đúng là chơi trò con nít, số dược liệu này đều đã “cao tuổi” cả rồi.
Dược liệu có hai thời điểm luyện chế tốt nhất, một là khi vừa hái xuống, linh khí no đủ, hai là tuổi thọ vừa đạt trăm hoặc ngàn. Nhưng loại sau thì hiếm có hơn, không phải dược liệu nào cũng có thể giữ được linh khí thời gian dài mà không xói mòn.
Khó xử nhất là số dược liệu mấy chục năm tuổi trong lò này. Linh lực cơ hồi đã tản mát hết, chỉ còn lại một chút xíu linh khí, khó chiết xuất vô cùng.
Mặt khác, thuộc tính số linh dược này không giống nhau, có loại là thuộc tính Hỏa, Tử Dương Hoa là thuộc tính Thủy, Bích Vũ Thảo là thuộc tính Kim... Những thứ này xung đột nhau, khó lòng chiết xuất.
Nhưng đối với Giang Bắc Nhiên mà nói, khó khăn này chẳng là gì cả.
Sau nửa canh giờ, Giang Bắc Nhiên tắt lửa lô đỉnh, quay đầu nói với quản sự:
"Chiết xuất xong rồi."
"Nhanh như vậy! ?"
Quản sự cùng quần chúng vây xem đồng thời kinh hô.
Chỉ có mấy người Liễu Tử Câm không hiểu gì về luyện đan còn đang ngơ ngác. Nhưng quan trọng là các nàng biết sư huynh lợi hại là được.
Lô đỉnh được mở ra, một cỗ kỳ hương bay ra từ trong lò, quản sự xích lại gần nhìn thì thấy dược liệu trong lò đã hoá lỏng, phân biệt rõ ràng, hoàn toàn không hòa tan vào nhau.
"Ừng ực..."
Nuốt ngụm nước bọt, quản sự quay đầu nói với Giang Bắc Nhiên:
"Huynh đài thật có bản lãnh."
"Đa tạ, xin hỏi ta đã vượt qua kiểm tra chứ?"
"Đương nhiên, hoàn mỹ thông qua."
Nghe quản sự tuyên bố Giang Bắc Nhiên thông qua, các đệ tử vây xem lần nữa kinh hô. Là Luyện Đan sư, họ hiểu rõ chiết xuất dược liệu khó thế nào, chỉ sợ dù là sư phụ của họ cũng chưa chắc làm được.
"Quá lợi hại... Đây rốt cuộc là cao nhân phương nào."
Nghe nam đệ tử bên cạnh tự lẩm bẩm, Ngu Quy Miểu cẩn thận từng li từng tí hỏi:
"Xin hỏi vị huynh đài kia đang làm gì vậy?"
Nam đệ tử kia có hơi sửng sốt, hỏi:
"Cô nương không hiểu gì về luyện đan?"
Ngu Quy Miểu thủ thế:
"Chỉ biết chút xíu, vừa mới bắt đầu học nên mới tới đây xem náo nhiệt, xin vị huynh đài này chỉ giáo cho."
Nghe được hai chữ thỉnh giáo, trong nháy mắt nam đệ tử cảm thấy hắn thật tài giỏi, bèn hắng giọng giải thích:
"Cô nương, ngươi nghe kỹ, trong quá trình luyện dược liệu thành đan dược, chiết xuất là bước trọng yếu nhất, cũng là bước khó khăn nhất, chỉ có học xong chiết xuất mới có thể xem như chính thức trở thành Dược sư nhất phẩm."
"A !"
Ngu Quy Miểu gật đầu.
"Nhưng mỗi loại dược liệu có độ khó về chiết xuất khác nhau. Ví dụ Dược sư nhất phẩm chỉ có thể chiết xuất một ít thảo dược thông thường như bạch chỉ, thu tang, trạch lan, nhưng vị huynh đài này vừa rồi luyện chế là Bạch Thanh, Bội Lan, Đông Quỳ xương cứng, gọi là Đông Quỳ xương cứng vì tinh hoa bên trong nó rất khó để chiết xuất ra, khiến Luyện Đan sư chúng ta vừa thấy đã phải đau đầu.” "Thì ra là vậy, cho nên vị huynh đài kia rất lợi hại?"
"Há chỉ là lợi hại! Thật sự như thần, loại xương cứng kia đừng nói tinh luyện riêng đã khó cỡ nào, nay còn trộn chung với các loại dược loại khác để chiết xuất. Vậy mà vị huynh đài kia chỉ tốn nửa canh giờ đã chiết xuất thành... Khả năng cao hắn có thể là Luyện Đan sư tứ phẩm a."
Một đệ tử yên lặng lắng nghe cuộc trò chuyện nãy giờ rốt cục cũng tìm được có hội chen miệng vào:
"Đâu chỉ tứ phẩm! Ta thấy có khi là ngũ phẩm ấy chứ.” "Thôi thôi thôi, toàn bộ Phong Châu mới bao nhiêu Luyện Đan sư ngũ phẩm, sao có thể xuất hiện ở đây được? Tứ phẩm đã rất lợi hại rồi."
"Ta thấy ngươi căn bản không hiểu lô đỉnh kia khó chiết xuất cỡ nào đâu. Sư phụ ta là Luyện Đan sư tứ phẩm, nói nghe có hơi đại bất kính nhưng nếu để sư phụ ta tới đây, chỉ sợ dù hơn nửa canh giờ cũng chưa chắc tinh luyện thành công.” Đệ tử kia nghe xong lập tức phản bác:
"Đó là sư phụ ngươi không được! Luyện Đan sư tứ phẩm cũng phân tầng đấy, sư phụ ta có thể."
"Khoác lác! Tới tới tới, sư phụ ngươi tên gì. Để ta xem thử là cao nhân phương nào.” "Thôi thôi... Cắt, dựa vào cái gì ta phải nói với ngươi, có bản lĩnh thì ngươi nói tên sư phụ ngươi trước đi."
"Ta thấy ngươi không dám thì có!"
Thấy hai người đột nhiên gây nhau, Ngu Quy Miểu vội khuyên can:
"Đừng cãi nữa, nói tiếp về vị huynh đài kia đi."
"Không được!"
Hai cái đệ tử cùng quát Ngu Quy Miểu.
Nói xong, hai người bắt đầu phân cao thấp bằng những việc sư phụ họ có thể làm.
Ngu Quy Miểu thấy khuyên can không có kết quả cũng không quan tâm hai người nữa, quay người nhìn bốn người còn lại, ý là... sư huynh lợi hại ghê!
Bên cạnh lô đỉnh, Giang Bắc Nhiên thấy quản sự nửa ngày không nói gì liền hỏi:
"Xin hỏi cửa thứ tư là gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận