Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 165: Hỏi Thăm

"Tử Câm tỷ, Tử Câm tỷ !"
"Bên này, bên này."
"Ở đây náo nhiệt ghê!"
Trong huyền phường, ba tỷ muội Ngu gia như con chim nhỏ được ra khỏi lồng, chạy nhảy khắp nơi. Từ lúc tới Quy Tâm tông đến nay, đây là lần đầu tiên các nàng được tới nơi náo nhiệt như vậy, trong lúc nhất thời vui vẻ không gì sánh được.
Phương Thu Dao đang đứng trước một gian hàng, lựa chọn vật liệu để tặng cho sư huynh, Liễu Tử Câm hỏi:
"Bên này không có thu hoạch gì thì qua kia xem thử đi.” Thở ra một hơi, Phương Thu Dao ngẩng đầu nhìn sang.
Dù sư huynh cái gì cũng biết nhưng nàng muốn tìm ra thứ sư huynh thích nhất, cũng vì cái này mà nàng đã thức trắng gần như cả đêm.
Nàng đi theo Liễu Tử Câm cùng ba tỷ muội Ngu gia tới khu nghiệp đoàn.
Ba tỷ muội Ngu gia thấy khắp nơi đều có người đứng thành từng cụm thì hưng phấn loạn hết cả lên.
Phương Thu Dao thì xem như tới đây có mục đích, nàng liếc mắt một cái là thấy được Luyện Đan hội ở gần đó nhất.
Luyện đan khẳng định là một trong những thứ sư huynh yêu thích nhất. Sư huynh tiện tay đã lấy ra nhiều đan dược lợi hại như vậy, nhất định sư huynh có khả năng này!
Xác định xong, Phương Thu Dao lập tức nói với Liễu Tử Câm:
"Tử Câm tỷ, chúng ta tới bên Luyện Đan hội xem thử chút đi. Nói không chừng bên đó có lô đỉnh gì tốt có thể mua."
Liễu Tử Câm nghe xong thì gật đầu, gọi ba tỷ muội Ngu gia đang ở cách đó không xa:
"Đừng có chạy lung tung nữa, mau tới đây."
"Vâng ! ".
Âm thanh này khiến vài người chú ý tới, nhìn về phía đám Liễu Tử Câm.
Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều cùng hướng về một nơi.
Dù năm nữ tử đều đeo mặt nạ nhưng khí chất cùng tư thái khó mà giấu được. Trong đầu mọi người đã bắt đầu não bổ xem phía dưới năm lớp mặt nạ kia là dung nhan tuyệt thế cỡ nào.
Mắt thấy có không ít người chuẩn bị tới bắt chuyện, Phương Thu Dao lần nữa sờ sờ mặt nạ, nói với bốn người khác:
"Thật nhớ mũ rơm sư huynh cho chúng ta."
"Đúng vậy a."
Ba tỷ muội Ngu gia đồng loạt gật đầu.
Lúc chưa dùng mũ rơm của sư huynh. Kỳ thật các nàng đã tập thành thói quen bị mọi người nhìn, nhưng từ khi được trải nghiệm cảm giác dùng Mẫn Nhiên sáo trang, các nàng dần bị nghiện cảm giác không được ai chú ý.
"Đi thôi, vào trước đi."
Liễu Tử Câm nói xong thì quay người tiến tới chỗ Luyện Đan hội.
Năm người hết nhìn đông lại nhìn tây, rất nhanh sau đó liền phát hiện dường như mọi người đang vây xem gì đó nên lập tức tò mò tiến vào.
Ngu Quy Miểu đứng ngoài đoàn người dùng sức nhảy hai lần, thấy được bên trong có một lô đỉnh đang được thiêu đốt.
Thế là lập tức nói với những người khác:
"Ta thấy hình như có người đang luyện dược."
"Luyện dược?"
Phương Thu Dao nghe xong thì ra sức ngửi hai lần, nhất thời trên mặt là thần sắc kinh ngạc, thanh hương đặc thù này giống y đúc Thanh Tâm Đan mà sư huynh cho nàng, không sai đi đâu được! Mỗi ngày nàng đều ngửi, tuyệt đối không sai!
Thế là nàng lập tức nói với đám Liễu Tử Câm:
"Đây là hương vị của sư huynh!"
"A?"
Bốn người khác không khỏi sững sờ, có chút không rõ Phương Thu Dao có ý gì.
"Các ngươi đi theo ta thì biết."
Nói xong, Phương Thu Dao chen vào đám người:
"Xin chào, ta có thể hỏi một chút không?"
Người bị chen vốn có chút khó chịu nhưng quay đầu lại nhìn thấy Phương Thu Dao cùng đám Liễu Tử Câm sau lưng nàng thì khó chịu lập tức biến mất, lui về sau một bước.
"Tạ ơn."
Sau khi nghe xong, đám Phương Thu Dao nhẹ nhàng chen lên trước.
"Quả..."
Phương Thu Dao hưng phấn vừa muốn hô lên quả nhiên là sư huynh, nhưng nghĩ tới lúc này mà kêu lên nhất định sẽ bị sư huynh nghe được, thế là chỉ vào lô đỉnh rồi nhìn đám Liễu Tử Câm bằng ánh mắt kích động.
Liễu Tử Câm gật đầu, mũ rơm cùng giày cỏ quen thuộc, lại thêm sự xác định của Phương Thu Dao, người phía sau lô đỉnh không phải sư huynh còn có thể là ai?
Bất quá vì sao sư huynh lại tới nơi này luyện đan?
Phương Thu Dao đang suy nghĩ thì Ngu Quy Miểu đã hỏi một đệ tử đứng bên cạnh:
"Xin chào, ta có thể hỏi một chút đây là đang làm gì không?"
Đệ tử vây xem đang nghĩ cách bắt chuyện với những nữ tu này, nghe thấy Ngu Quy Miểu hỏi mình, lập tức lưu loát đáp:
"Là một hoạt động của Luyện Đan hội, chỉ cần thông qua năm khảo thí họ bày ra là có thể lấy được Huyền Dương Tiên Thảo. Ầy, treo trên kia kìa."
Thuận theo hướng chỉ tay của tên đệ tử, đám Liễu Tử Câm nhìn về một phía, sau đó nhẹ gật đầu.
Thế là đệ tử kia nói tiếp:
"Khảo nghiệm này tới trưa vẫn không ai thông qua được cửa đầu. Cho tới bây giờ mới có vị huynh đài kia, đã thông qua hai cửa, nay đang tiến hành tham gia khảo thí cửa thứ ba.” "A !"
Ngu Quy Miểu gật đầu:
"Cám ơn ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận