Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 980: Phản Ứng Bất Ngờ

"Diêm tông chủ cũng đừng có giễu cợt ta."
"Ha ha ha, ta không giễu cợt ngươi, thật sự là ngày càng không nhìn thấu được ngươi."
Diêm Quang Khánh nói xong, lần nữa tựa vào ghế dựa, mười ngón tay giao nhau:
"Nói đến đây, lão phu vẫn chưa chúc mừng ngươi a."
Tuy biết Diêm Quang Khánh nói tới chuyện gì nhưng Giang Bắc Nhiên vẫn giả bộ mặt mũi tràn đầy nghi ngờ hỏi:
"Có chuyện gì a?"
"Thịnh quốc dưới sự lãnh đạo của ngươi đã khai cương thác thổ, chẳng lẽ cái này không đáng chúc mừng sao?"
Giang Bắc Nhiên nghe xong thì giận dữ nói:
"Ai, trong chuyện này chúng ta chỉ là bị buộc bất đắc dĩ thôi, Lương quốc kia..."
"Ồ?"
Lúc này Diêm Quang Khánh đột nhiên đổi tư thế ngồi, chăm chú nhìn Giang Bắc Nhiên:
"Chẳng phải Thịnh quốc nằm dưới tay ngươi sao? Theo lão phu biết, bây giờ ngươi không còn là hoàng đế Thịnh quốc nữa, cho nên hiện đã đổi thân phận, núp trong bóng tối tiếp tục lãnh đạo Thịnh quốc à?"
'Ặc, lão hồ ly này đúng là thích chơi chữ a.’ Bất quá Giang Bắc Nhiên là cố ý nói vậy, vì lần này hắn tới là để đại biểu Thịnh quốc hảo hảo tâm sự với Huyền Tôn Diêm Quang Khánh của Đường quốc, thử xem có cơ hội hợp tác không.
Dưới tình huống này, đương nhiên hắn phải dùng thân phận đại biểu Thịnh quốc của mình rồi, bằng không hắn chỉ là một tiểu lâu la thôi, dựa vào gì mà có tư cách đàm luận với người ta?
Giang Bắc Nhiên chắp tay với Diêm Quang Khánh rồi đáp:
"Quả nhiên không gì gạt được Diêm tông chủ, đúng như ngài nghĩ, hiện tại ở trong Thịnh quốc, ta đúng là có chút quyền nói chuyện."
"Ha ha ha."
Thấy mình nói trúng, Diêm Quang Khánh cao hứng nở nụ cười:
"Tốt lắm! Năm đó lão phu vừa gặp đã cảm thấy ngươi hậu sinh khả uý, bây giờ xem ra lão phu không có nhìn nhầm."
"Diêm tông chủ quá khen, vãn bối không khỏi sợ hãi."
"Ai!"
Diêm Quang Khánh đột nhiên khoát khoát tay nói:
"Đừng sợ, vừa rồi nghe ngươi nói chẳng khác nào bị buộc vào thế bất đắc dĩ. Lão phu ngược lại hiếu kỳ ngươi là bị buộc bất đắc dĩ thế nào?”
Giang Bắc Nhiên nghe xong thở dài một hơi, khuôn mặt bất đắc dĩ nói:
"Lương quốc nhiều lần phạm vào biên cảnh nước ta, giết hại tu sĩ nước ta, lòng dạ lang thú muốn chiếm đoạt nước ta sớm đã lộ rõ, hành động lần này của chỉ đơn giản là để tự vệ thôi."
"Ồ?"
Diêm Quang Khánh nhíu mày, đổi tư thế ngồi, dùng khẩu khí cực kỳ tùy ý hỏi:
"Vậy ngươi sẽ có cảm thấy, một ngày nào đó ngươi sẽ đột nhiên cảm thấy Đường quốc chúng ta cũng sẽ nổi lên dã tâm lòng lang dạ thú muốn chiếm đoạt Thịnh quốc các ngươi không?"
'Ặc, lão hồ ly này nói chuyện cứ thích giả bộ, ý là chúng ta tự đặt ra tội danh cho Lương quốc?’ Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang thưởng thức câu nói này thì hệ thống nhảy ra ngoài Lựa chọn một:
"Ha ha ha, nếu Diêm tông chủ thật sự có dã tâm này, vậy thật sự là vinh hạnh lớn lao của Thịnh quốc. Đến lúc đó vãn bối sẽ trực tiếp dâng Thịnh quốc cho ngài bằng hai tay."
Ban thưởng: Nguyên Thủy Bá Điển , Địa cấp trung phẩm.
Lựa chọn hai:
"Diêm tông chủ nói gì thế này, nước mạnh như Đường quốc sao có thể coi trọng chút đất của Thịnh quốc chúng ta chứ?”
Ban thưởng: Long Võ Thần Đồ , Địa cấp hạ phẩm.
Lựa chọn ba:
"Nếu trong tương lai Đường quốc thật sự có lòng lang dạ thú, vậy Thịnh quốc chúng ta cũng chỉ có thể tự vệ."
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
'Khá lắm...' Giang Bắc Nhiên nhìn ba lựa chọn này thì có chút cả kinh.
'Lão hồ ly này rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt ư.' Nếu Giang Bắc Nhiên tiếp tục nói mềm như vừa rồi, lão hồ ly này sẽ một tấc lại muốn tiến một thước, mãi tới khi lột xong một tầng da của hắn xuống mới thôi.
'Sách, quả nhiên loại chuyện như chiếm đoạt Lương quốc này vẫn tạo thành ảnh hưởng không nhỏ với cao tầng Đường quốc.’ Giang Bắc Nhiên đã hiểu được suy nghĩ của Diêm Quang Khánh nên chọn số ba, hắn đứng đối diện với Diêm Quang Khánh:
"Nếu trong tương lai Đường quốc thật sự có lòng lang dạ thú, vậy Thịnh quốc chúng ta cũng chỉ có thể tự vệ."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm thể chất.
Vừa dứt lời, Lệ Phục Thành không khỏi trừng to mắt nhìn về phía Vương đại ca.
Vừa rồi sư phụ và Vương đại ca còn nói chuyện rất ổn, sao đột nhiên lại sặc mùi thuốc súng rồi? !
Nhưng bất kể thế nào đi nữa, có một việc Lệ Phục Thành có thể xác định được.
Nếu Vương đại ca và sư phụ đứng ở hai phe đối lập, hắn nhất định không chút do dự đứng về phía Vương đại ca.
Mà Diêm Quang Khánh rõ ràng cũng không ngờ Giang Bắc Nhiên lại dám nói như thế.
Trước đó Giang Bắc Nhiên vẫn luôn lấy lòng hắn, khiến hắn không ngờ khi nói tới chuyện này đối phương lại có phản ứng và khí phách ngoài dự liệu của hắn như thế.
‘Đến tột cùng người trong quẻ bói của Lâm bà năm đó là ai a. Nhưng dựa vào khí phách như thế, bối cảnh tiểu tử này chắc chắn rất lớn.’ Giang Bắc Nhiên thấy Diêm Quang Khánh không nổi giận thì xác định được lão hồ ly này cũng đang thử thăm dò điểm mấu chốt của hắn, hoặc nói là..... đăng thăm dò gì đó.
Lặng ngắt như tờ...
Gian phòng an tĩnh quỷ dị, cuối cùng tiếng cười của Diêm Quang Khánh đã phá vỡ sự trầm mặc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận