Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 725: Trò Chuyện Với Thi Hoằng Phương

Thi Phượng Lan đẩy cửa phòng ra, cùng đi vào với Giang Bắc Nhiên.
So với sự tráng lệ bên ngoài, gian phòng này trông mộc mạc hơn. Đương nhiên, cũng không phải không lòe loẹt, Giang Bắc Nhiên vừa liếc mắt là thấy được mấy kiến bảo bối trong đó.
Khốn Long Kiếm Huyền cấp thượng phẩm! ?
Huyền Lâm Lô Huyền cấp trung phẩm! ? Chờ một chút, hắn đang dùng dược lô đốt hương là pháp Huyền cấp trung phẩm! ? Đây chính là thế giới của thổ hào sao?
Cái gối đầu kia... Nếu không sai thì chính là Lưu Quang Noãn Ngọc! Con mẹ nó ! Ngọc này ta tìm lâu rồi cũng không thấy!
Trong lúc thoáng qua, Giang Bắc Nhiên đã nhận ra trong căn phòng này có đủ loại dị bảo, cuối cùng tất cả đều hóa thành một câu thán phục.
Thổ hào tới mức vô nhân tính...
Những bảo bối có tiền không mua được ở Thịnh quốc nay trở thành ‘đồ nội thất’ ở chỗ này. Đồ trang trí đã thế thì đủ để biết cuộc sống bình thường cao cấp thế nào.
Thật xa xỉ!
Đương nhiên, dò xét những bảo vật này chỉ là nhân tiện, từ khi Giang Bắc Nhiên đi vào trong phòng vẫn luôn để ý tới người trung niên ngồi trên ghế mây.
Huyền Tôn.
Dù Giang Bắc Nhiên đã nghĩ đến cậu của Thi Phượng Lan khẳng định rất mạnh nhưng không ngờ lại trực tiếp là Huyền Tôn.
Lúc này, Thi Hoằng Phương ngồi ung dung trên ghế mây mở miệng nói:
"Lan nhi, ngươi đi ra ngoài trước đi, cậu có mấy lời muốn đơn độc tâm sự cùng hắn."
Nghe Thi Hoằng Phương nói vậy, Giang Bắc Nhiên và Thi Phượng Lan đều sững sờ.
Trước khi Thi Phượng Lan có nói:
"Cậu ! ta sẽ không quấy rầy các ngươi, ngươi để ta đợi ở trong này đi !”
"Ngoan, đi ra ngoài trước đi."
Thi Hoằng Phương khẽ cười nói.
Lời này dù nói mềm mỏng nhưng Thi Phượng Lan không còn nũng nịu nữa mà trực tiếp gật đầu:
“Được rồi, cậu này, ngươi khi dễ Tiểu Bắc Nhiên quá đó nha."
Thi Phượng Lan nói xong thì nhìn Giang Bắc Nhiên một chút, sau đó làm động tác vỗ ngực, ý bảo hắn an tâm.
"Yên tâm, cậu của ta là người rất tốt."
Nhỏ giọng nói câu đó xong, Thi Phượng Lan liền lui ra ngoài.
Theo thanh âm cửa gỗ đóng lại, đầu tiên Thi Hoằng Phương giơ tay cầm chén trà ở bên cạnh lên nhấp một ngụm, sau đó mới khẽ cười nói:
"Giang Bắc Nhiên... Đúng không?"
"Vãn bối Giang Bắc Nhiên gặp qua Thi tiền bối."
"Ngồi đi."
Thuận Thi Hoằng Phương thủ thế, Giang Bắc Nhiên chắp tay cảm ơn ngồi xuống ghế.
Khá lắm, không hổ là ghế được làm từ Kim Dương Mộc, vừa ngồi lên đã cảm thấy kinh mạch toàn thân đều thông, nếu ngồi trên đây tu luyện, tốc độ hẳn sẽ vượt trội không ít.
Thi Hoằng Phương đánh giá một lần Giang Bắc Nhiên rồi hỏi:
"Ngươi và Lan nhi có quan hệ như nào?"
"Bạn bè."
Giang Bắc Nhiên mặt không đổi sắc hồi đáp.
"À."
Thấy Giang Bắc Nhiên thẳng thắn trả lời, Thi Hoằng Phương có phần bất ngờ.
Tâm tính quả nhiên vô cùng tốt.
Khen xong, Thi Hoằng Phương lại nhấp một ngụm trà rồi hỏi:
"Số bảo bối Lan nhi ăn cắp kia không khiến ngươi động tâm dù chỉ một lần?"
Quả nhiên...
Giang Bắc Nhiên vẫn luôn cảm thấy có người bên cạnh Thi Phượng Lan. Bằng không hệ thống sẽ không nhắc hắn cẩn thận đừng để bại lộ thực lực.
Về sau Thi Phượng Lan luôn có thể trộm đồ từ nhà nàng ra, tất cả đều là bảo vật nổi danh trên kỳ trân phổ đã chứng minh cho điểm này. Nếu không phải có người luôn bên cạnh Thi Phượng Lan, người nhà nàng sao có thể an tâm để nàng lấy mấy món đồ này đi.
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang tự hỏi những vấn đề này thì ba lựa chọn đột nhiên nhảy ra ngoài.
Lựa chọn một:
"Chưa từng."
Ban thưởng: Thiên Cực Tiên Trục (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai:
"Chỉ là tục vật, như mây khói thoảng qua thôi."
Ban thưởng: Nguyệt Minh Huyễn Thư (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba:
"Tiền bối, nghe ngài đang nói gì kìa, để loại bảo vật kia trước mặt người khác, có ai mà không động tâm đâu, ta cũng không ngoại lệ.”
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Hả?
Nhìn ba lựa chọn, Giang Bắc Nhiên có chút ngơ ngác. Hắn hiểu ý của từng lựa chọn nhưng cách trả lời sao lạ vậy.
Dù thầm mắng trong lòng nhưng Giang Bắc Nhiên vẫn quả quyết chọn số ba, hắn cười nói:
"Tiền bối, nghe ngài đang nói gì kìa, để loại bảo vật kia trước mặt người khác, có ai mà không động tâm đâu, ta cũng không ngoại lệ.”
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm mị lực.
Đáng chết! Tại sao lại là đẹp trai hơn! ? Cái này còn có để người ta sống nữa không a.
Thi Hoằng Phương nghe xong thì không khỏi sững sờ, có chút không rõ vì sao Giang Bắc Nhiên đột nhiên tùy ý như vậy.
Là chê cười ta không đủ uy nghiêm ư?
Bất quá so với đám tiểu bối luôn lo sợ bất an trước mặt hắn thì hắn không chán ghét biểu hiện này của Giang Bắc Nhiên, thậm chí còn thấy khá là mới lạ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận