Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 531: Họp Bàn (3)

Chương 531: Họp Bàn 3 Giang Bắc Nhiên như nhớ ra gì đó, thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Chẳng qua sau khi nhịn cười, hắn không khỏi nghĩ tới câu nói đầy thâm ý.
Sẽ còn quay lại... Ý của họ, họ chỉ là đội đầu. Đội đầu đã lợi hại như vậy, quân chủ lực mà tới chẳng phải sẽ san bằng cả Thịnh quốc à?
Dù những người khác không cười như Giang Bắc Nhiên nhưng đều lo lắng, nếu lần sau họ chuẩn bị sẵn sàng nhưng không có cao nhân tương trợ, Thịnh quốc sợ sẽ gặp đả kích nghiêm trọng, thậm chí trực tiếp vong quốc.
Cúi đầu trầm tư một lát, Ân Giang Hồng mở miệng nói: "Từ chướng khí và công pháp, rất có thể đây là cá lọt lưới của cổ tộc lúc trước. Chỉ là không biết họ núp ở nơi nào. Đợi bây giờ đủ lông đủ cánh liền trở về báo thù."
Dù vừa rồi Quan Thập An chế giễu Ân Giang Hồng mới ba chiêu đã bị chế phục, nhưng kỳ thật trong lòng cũng hiểu người bày trận kia lợi hại cỡ nào. Nếu là hắn, gặp gỡ chính diện khẳng định cũng không chiếm được lợi ích gì.
"Bắc Nhiên, ngươi có ý kiến gì không."
Ân Giang Hồng đột nhiên mở miệng.
"Cái này... Trẫm chỉ là một đệ tử Luyện Khí cảnh, đối với địch nhân cường đại như thế, thực sự không có chủ ý gì tốt cả."
"A."
Lúc này, Quý Thanh Lâm đột nhiên cười một tiếng:
"Tu vi ngươi không cao nhưng đầu óc không kém, chúng ta cũng nhìn trúng điểm này mới kêu ngươi tới tham gia nghị hội, ngươi cũng không thể cứ thế gạt chúng ta chứ?"
Quý Thanh Lâm vừa dứt lời, hai lựa chọn đã nhảy ra.
Lựa chọn một: "Nếu Quý giáo chủ nói thế, trẫm sẽ thử lớn mật hơn chút."
Ban thưởng: Thanh Đào Yêu Chưởng (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: "Nói vậy chẳng lẽ lại bảo trẫm qua loa qua mắt các vị?” Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Hả?
Hai lựa chọn này khiến Giang Bắc Nhiên có chút không hiểu, một câu hỏi thế này vậy mà có thể động tới Địa cấp? Chẳng lẽ nếu hắn không cẩn thận sẽ lộ ra gì đó?
Đến cùng thân phận Quý Thanh Lâm là gì...
Suy tư một hồi, Giang Bắc Nhiên chọn số hai rồi nói:
"Nói vậy chẳng lẽ lại bảo trẫm qua loa qua mắt các vị?” Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm tốc độ.
"Thật can đảm!"
Quý Thanh Lâm vỗ tay hai lần, sau đó nhìn về phía Ân Giang Hồng:
"Sư phụ, tiểu hoàng đế này hẳn bị ngài làm hư rồi."
"Sủng đến hỏng..."
Ân Giang Hồng giương mắt nhìn về phía Quý Thanh Lâm:
"Ngươi mới hỏng đấy."
"Sư phụ, lời này của ngài không hay a, ngài sủng ta khi nào? Khi ta còn bé, thấy ngài là sợ, nếu ta nói chuyện như hắn, chỉ sợ ngài đã bộp tay chết ta.” "Thật sao? Nhưng bản tôn đánh ác như vậy cũng không thấy ngươi học được tôn sư trọng đạo a, cứ luôn không nghiêm như thế, không dùng được."
"Sư phụ nói đùa, trong thiên hạ này... Còn ai tôn trọng ngài hơn ta?"
Nhìn hai sư đồ tương ái tương sát, Giang Bắc Nhiên cảm thấy bản thân đã thành công đánh trống lảng.
"Được rồi, không nói nhảm nữa, nói chính sự đi."
Ân Giang Hồng nói xong thì nghiêm túc hơn:
"Lần này, anh tài hy sinh trong chướng khí không ít. Các tông các giáo có thể nói là đại thương nguyên khí. Chúng ta là người dẫn đầu, phải cho bọn hắn một cái công đạo."
"Ân giáo chủ nói rất đúng."
Vạn An Thanh gật đầu:
"Lão đạo ta đã để đồ nhi thống kê , đợi lát nữa là có số lượng."
Nhắc tới cũng trùng hợp, Vạn An Thanh vừa nói xong thì nghe thanh âm dễ nghe vang lên:
"Sư phụ."
"Là tiểu đồ nhi của lão đạo."
Dường như Vạn An Thanh rất thích đồ đệ này, lúc nói chuyện mặt mày hớn hở.
"Vào đi."
Vạn An Thanh nói ra.
Một giây sau, vải mành bị xốc lên, người tiến vào vừa muốn mở miệng thì sửng sốt một cái, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Mặt khác, Giang Bắc Nhiên cũng bất ngờ.
Hai người cùng thầm nghĩ.
Lại là hắn (nàng)! ?
Vào trướng không phải ai khác chính là đại tiểu thư Hồng Nhã Tuyền của Hồng gia. Lúc ở Tập Nguyên trấn, Giang Bắc Nhiên từng cứu một nhà già trẻ của nàng.
"Tuyền nhi, thế nào?"
Vạn An Thanh nghi ngờ hỏi.
Tiểu đồ này của mình vừa vào đã nhìn Giang Bắc Nhiên ngẩn người nhưng trông Giang Bắc Nhiên không giống biết nàng, hẳn không phải là quen biết cũ.
Lúc này, Hồng Nhã Tuyền mới phản ứng được, nói gấp:
"Đồ nhi vốn tưởng trong trướng đều là lão tiền bối giống sư phụ ngài, nên khi thấy vị này mới hơi ngạc nhiên, mong các vị tha thứ cho."
Uầy, con hàng này không ngốc nha, khó trách hệ thống không nhảy ra.
Hơn nửa năm không thấy, cũng không biết vì tu luyện hay sao mà trông Hồng Huyễn Nhã nẩy nở hơn nhiều, khí chất cũng tăng lên không ít, thiếu đi mấy phần hương vị đại tiểu thư ngang ngược.
Bất quá sao con hàng này lại trở thành đệ tử của Vạn An Thanh...
Giang Bắc Nhiên nhớ, lúc ấy nàng chỉ là Luyện Khí cảnh, sao được làm đồ đệ của vị cự đầu này?
Mặt khác, mấy vị cự đầu khác nghe Hồng Nhã Tuyền giải thích cũng hiểu. Dù sao tiểu mao tử như Giang Bắc Nhiên ngồi cùng họ trông rất khác người, hù đến người khác cũng bình thường.
Thấy sư phụ cùng mấy vị lão tiền bối không hỏi tới, Hồng Nhã Tuyền mới thầm thở phào nhẹ nhõm. Dù nàng không xác định đối phương có phải ân nhân cứu cả nhà nàng không nhưng dưới tình huống không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, Hồng Nhã Tuyền nhớ kỹ vị cao nhân này không thích để người khác biết thân phận của hắn, cho nên mới cơ trí, tìm một cái cớ như thế.
Hồng Nhã Tuyền cố nén cảm xúc muốn liếc trộm đối phương, không khỏi thầm nghĩ.
Nếu đúng như hắn nói... Vậy đây chính là lương duyên trời ban mà bà bà nói?
Bạn cần đăng nhập để bình luận