Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 809: Trò Chuyện (1)

'Ân... không khác trong tưởng tượng của ta lắm.’ Giang Bắc Nhiên đứng trong đại sảnh của một tòa phủ đệ, bên cạnh là các vị đại nhân vật trong Thi gia, hắn không khỏi thầm cảm khái nói.
Hắn vốn tưởng Thi gia sẽ gọi Thần Thú Thượng Cổ hoặc cự thú Hồng Hoang chở tất cả mọi người tới Kim Đỉnh đảo, dù sao đại gia tộc khẳng định sẽ rất coi trọng mặt mũi a.
Nhưng hiện thực khác xa, tất cả mọi người cùng vào phi phủ của tộc trưởng đương nhiệm Thi gia, Thi Dương Hi rồi bay tới Kim Đỉnh đảo.
Nhìn hai bên là đại nhân vật dòng chính của Thi gia, Giang Bắc Nhiên cũng cảm thấy mình có chút không hợp.
Lần này có thể nói là toàn bộ cao tầng Thi gia đều xuất động. Thậm chí ngay cả tộc thánh Thi Hồng Vân cũng tới, điều này cũng nằm trong dự liệu của Giang Bắc Nhiên.
Dù sao nhiều cường giả như vậy hợp lại công lược Kim Đỉnh đảo hơn ba mươi năm cũng chẳng thành công, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít vẫn có chút không thoải mái, chắc chắn họ sẽ mượn cơ hội này tới đó xem một chút, ai biết sẽ có phát hiện gì không.
"Giang Bắc Nhiên đâu rồi?"
Vào lúc Giang Bắc Nhiên muốn tới nơi hẻo lánh đợi một hồi thì một nam tử trung niên ở lầu hai đột nhiên hô to một tiếng.
'Làm gì vậy... tự dưng hưng sư động chúng như vậy làm gì.' Nhìn ánh mắt mọi người từ từ hướng về phía mình, Giang Bắc Nhiên ngẩng đầu lên lầu hai, chắp tay đáp:
"Bắc Nhiên ở đây, không biết Thi tộc trưởng tìm ta có chuyện gì?"
Không sai, giờ phút này, Thi Dương Hi, gia chủ Thi gia đang đứng trên hành lang chính lầu hai.
Hiện tại Thi Dương Hi đã là Huyền Tôn lục giai, được tất cả mọi người công nhận là người có cơ hội trở thành Huyền Thánh kế tiếp của Thi gia.
Giang Bắc Nhiên từng gặp đối phương một lần, nhưng chỉ nói đôi ba câu rồi thôi.
"Đi lên đây, tộc thánh muốn gặp ngươi."
‘Không thể khiêm tốn chút à.....’.
Giang Bắc Nhiên cảm thấy da đầu tê dại, sau khi đáp được một tiếng thì dưới cái nhìn chăm chú của mọi người đi lên lầu hai.
"Đi theo ta."
Giang Bắc Nhiên ở Thi gia lâu như vậy, người khiến hắn cảm nhận rõ nhất về khí chất cường giả chính là vị tộc trưởng Thi gia này.
Đối phương mặt lạnh như tiền, nhìn ai cũng không có bất kỳ biểu tình gì, nói chuyện gọn gàng, không dây dưa dài dòng.
Chính là dạng người không kiệm lời mà Giang Bắc Nhiên không quá thích.
Đương nhiên, so với loại lão âm bỉ suốt ngày cười hì hì hà hà thì Giang Bắc Nhiên tình nguyện chung đụng với loại người mặt lạnh như tiền này hơn.
Nhìn Giang Bắc Nhiên bị dẫn đi, Thi Hoằng Phương cười, nhìn một nam tử bên cạnh:
"Ai, có phải ngươi rất muốn lão tổ tông có thể hảo hảo trừng trị hắn một phen không."
"Không có."
Nam tử kia trả lời vừa đơn giản lại dứt khoát.
"Ngươi cảm thấy ta tin ngươi à? Nếu hôm qua không có ta kéo ngươi, chỉ sợ ngươi đã vọt thẳng vào phòng hắn rồi. Đã sớm nói với ngươi đừng tới nhìn mà, ngươi không thể tiếp xúc với Lan nhi, tới nhìn chẳng phải lại tăng thêm phiền não ư. Hơn nữa ..."
Thi Hoằng Phương thấy ánh mắt Thi Diễm ngày càng sắc bén thì khoát tay nói:
"Được rồi được rồi, ta không nói, ta không nói, nhưng ngươi chú ý chút, Cốc Lương Nhân đã dặn rồi..."
"Nếu không phải Cốc tiên sinh dặn trước, căn bản hôm qua ngươi đã không có cơ hội ngăn ta lại.”
Thi Hoằng Phương nhún vai, không tiếp tục đề tài này nữa. Ngược lại bắt đầu nói về chuyện Bích Tiêu hội.
Mặt khác, Giang Bắc Nhiên được Thi Dương Hi dẫn tới trước một phòng lớn ở lầu ba.
Thi Dương Hi duỗi tay đẩy cửa lớn ra rồi đi thẳng vào trong, Giang Bắc Nhiên đứng ngây ra một lúc vì phát hiện phía sau cánh cửa là nơi tiên cảnh mình từng tới ‘Tâm niệm sở sinh... là tùy thời tùy chỗ đều có ư.' Trước khi Giang Bắc Nhiên tiến vào Linh Huyễn tháp đã nhận ra tâm niệm sở sinh chính là kết giới bản tâm, nhưng kết giới bản tâm không thể di động, bố trí ở đâu sẽ ở yên ở đó. Còn tâm niệm sở sinh thì lợi hại hơn, chính là kết giới bản tâm di động.
Giờ khắc này, Giang Bắc Nhiên đột nhiên nhớ tới trận chiến phía trên Mộc linh mạch khi trước, đánh nhau được một lúc thì những Huyền Thánh này lại biến mất, thoắt ẩn thoát hiện.
Bây giờ nghĩ lại, hẳn là chạy vào tâm niệm sở sinh của đối phương rồi.
'Huyền Thánh đánh nhau quả nhiên đủ loè loẹt a.' Giang Bắc Nhiên đuổi theo bước chân của Thi Dương Hi, hiện tại đã làm thế nào để tìm vị kia tộc thánh kia, dùng lỗ tai là được.
Giang Bắc Nhiên đi theo tiếng cười của oanh oanh yến yến, thẳng tới một bờ hồ.
Cảnh tượng trước mắt không khác gì so với Giang Bắc Nhiên tưởng tượng lắm, nhưng càng có lực trùng kích hơn.
Chỉ thấy Thi Hồng Vân đưa lưng về phía các thiếu nữ trẻ tuổi mà đếm số, các thiếu nữ trẻ tuổi thì rón ra rón rén đi lên phía trước.
'Không thể nào...'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận