Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 591: Tiểu Thất (2)

Thấy Giang Bắc Nhiên cười vui vẻ như thế, Tiểu Thất như đả xà tùy côn:
"Vương công tử, ta thấy ngài không phải người địa phương, là lần đầu tới đây à?"
"Đúng thế."
Giang Bắc Nhiên biết rõ muốn nói chuyện cùng nhân tinh phải thật bảy giả ba. Những gì lộ ra không gạt được thì thành thật vẫn hơn. Hắn có nói không phải thì vẫn lộ đó thôi. Dù sao hiện tại hắn đúng là không biết gì về Kỳ quốc thật.
"Hắc hắc, Tiểu Thất ta không có bản sự gì khác, chỉ có nhớ mặt người đặc biệt rõ ràng. Vương công tử mới đến, nếu có gì cần hỗ trợ cứ việc phân phó, Tiểu Thất ta nhất định giúp ngươi làm thỏa đáng."
Hệ thống hay thật a...
Lần này Giang Bắc Nhiên đã hiểu vì sao hệ thống nhắc nhở hắn cả buổi chiều, thì ra là vì vị tình báo viên này.
Đúng là ngủ gật gặp chiếu manh mà, quá chuyên nghiệp rồi.
Giang Bắc Nhiên vốn đang nghĩ có nên mạo hiểm triệu hồi đám Thanh Hoan tới không. Dù sao chỉ dựa vào một mình hắn mà nói, hiệu suất thực sự quá thấp.
Nhưng không ngờ hệ thống lại trực tiếp dâng người bản địa tới cửa.
Giang Bắc Nhiên đã rõ tác dụng của Tiểu Thất, lập tức nhìn thẳng vào đối phương.
Sau đó, hắn lấy một bình ngọc màu đen, đổ một viên dược hoàn ra, nói với Tiểu Thất:
“Ta đã dùng người thì không nghi ngờ, nghi người thì không dùng người. Đây là Ngũ Chi Bách Hoa Đan, ăn xong mỗi bảy ngày phải uống giải dược, bằng không sẽ ruột thủng bụng nát mà chết. Nếu ngươi thật lòng muốn làm việc cho ta thì ăn đi.” Giang Bắc Nhiên vừa dứt lời, Tiểu Thất lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai ăn luôn, một chút do dự cũng chẳng có.
Khá lắm, không hổ là người do hệ thống chọn, quả nhiên có chút bản lĩnh.
Tuy Giang Bắc Nhiên nghĩ, cuối cùng Tiểu Thất cũng ăn thôi, cơ mà chẳng ngờ đối phương lại quả quyết thế này.
Phải biết, thời gian họ gặp nhau chỉ mới chừng một chung trà, vậy mà đối phương đã đám lấy mạng mình ra cược.
Người như vậy không phải tên điên cũng là vô cùng tự tin về mình.
Mà bất kể là trước hay sau đi nữa, Giang Bắc Nhiên đều thích.
"Rất tốt, là một nhân tài, ta rất thưởng thức ngươi."
Giang Bắc Nhiên mỉm cười gật đầu nói.
"Đa tạ Vương công tử thưởng thức."
Tiểu Thất chắp tay nói.
"Nói một chút về quá khứ cùng hiện tại của ngươi đi."
"Vâng."
Tiểu Thất chắp tay, lại nhấp một hớp rượu:
"Ta vốn tên là Hàn Đại Thành, mẹ là đầu bài trong Xuân Hoa lâu, không biết cha là ai, nhưng có mấy trăm người ứng cử."
Phốc...
Vi... Vi Tiểu Bảo! ?
Giang Bắc Nhiên cảm giác Deja Vu cực mạnh, khóe miệng lập tức có chút co rút.
Đừng nói lại là người mang mệnh cách nhân vật chính nhé?
Bất quá Giang Bắc Nhiên chỉ hơi luống cuống một chút thôi. Dù sao hệ thống không nhảy ra, chứng tỏ hắn thu tiểu đệ này cũng không có vấn đề gì quá lớn.
Dù sao nhân vật chính cũng chưa toàn khắc đại ca, không phải Khang Hi vẫn sống rất tốt đó sao? Đương nhiên, đại ca bị Tiểu Bảo khắc chết cũng không ít.
"Từ nhỏ ta lớn lên và làm việc vặt trong Xuân Hoa lâu, quen biết đủ loại tam giáo cửu lưu. Về sau vì cơ duyên xảo hợp, ta gia nhập Hổ Đầu bang, nói tới bang chúng ta thì thật sự quá mức lợi hại luôn. Tông môn lợi hại nhất Thọ Tây quận chính là Thiên Cương tông, dưới Thiên Cương tông có tứ đại gia tộc phụ trách việc quản lý tạp vụ thế tục, mà Hổ Đầu bang chúng ta là chinh nhánh củ một trong bốn nhà đó.” ...
Quanh co nửa ngày lại là tay sai của tiểu gia tộc, địa vị này cũng quá thấp rồi...
Bất quá nơi này là Kỳ quốc, dù chỉ là một tiểu gia tộc có khi chẳng yếu hơn tông môn Thịnh quốc. Nghĩ vậy, Giang Bắc Nhiên lập tức có phần chờ mong với Mãnh Hổ bang này.
"Vậy ngươi có chức vị gì trong Mãnh Hổ bang?"
"Ta à? Hắc hắc."
Tiểu Thất kiêu ngạo dùng ngón tay cái chỉ vào mình:
"Tiểu nhân bất tài , là chức hoa văn lĩnh."
"Hoa văn lĩnh là sao?"
Tiểu Thất lần nữa cúi đầu xuống, gãi đầu:
"Hắc hắc, kỳ thật chỉ là cái hư chức thôi, đơn giản mà nói, những chuyện dựa vào nữ nhân kiếm tiền trong bang đều do ta phụ trách."
"Ví dụ?"
"Nghệ kỹ a, thị thiếp a, nô tỳ a, đạo cô a..."
Thứ đồ chơi gì vậy! ?
Nghe tới hai chữ đạo cô, biểu lộ khó ở của Giang Bắc Nhiên thiếu chút lộ ra ngoài. Phải là dạng gì mới dựa vào đạo cô kiếm tiền chứ.
Chờ Tiểu Thất nói xong, Giang Bắc Nhiên mới hỏi:
"Cho nên, tiểu nương tử xuất hiện ban ngày cũng do ngươi chọn?” "Tiểu nhân bất tài a."
Tiểu Thất chắp tay nói.
"Cho nên, tiểu nương tử kia... Là kỹ nữ?"
"Ha ha! Vương công tử quả nhiên thông minh hơn người, nghĩ chút là thông. Tiểu nương tử kia đúng thật là người của Xuân Hoa lâu chúng ta. Chỉ là thân thể nàng yếu đuối, không nhận được quá nhiều khách, mỗi ngày đều bị tú bà đánh, ta thấy nàng đáng thương nên dẫn theo lăn lộn.” "Đi theo ngươi lăn lộn chỉ sợ kiếm được còn nhiều tiền hơn trong kỹ viện a?"
"Vương công tử minh giám."
Tiểu Thất đang cười đùa tí tửng đột nhiên giận dữ:
"Này, kỳ thật đều là người đáng thương kiếm miếng cơm ăn thôi, trải qua không dễ gì. Ta giúp được gì thì giúp, cũng để nhiều người có cơm no.” Nhìn bộ dáng cảm khái của Tiểu Thất, Giang Bắc Nhiên cũng không biết nên đánh giá vị tiểu nhân vật tầng chót này thế nào nữa.
Đối với bọn hắn tới nói, thiện ác gì đó thật sự quá xa xỉ, có thể sống được đã là dùng hết toàn lực rồi.
Quả nhiên trên Huyền Long đại lục này, mặc kệ cường quốc hay nước yếu, dân chúng qua đều sống không dễ gì.
Nghe xong thân thế của Tiểu Thất, Giang Bắc Nhiên mở miệng nói:
"Lần này ta đến Kỳ quốc là muốn tìm người, ngươi có biết Lâm gia hay không?"
"Lâm gia?"
Tiểu Thất vừa định hỏi Lâm gia nào thì bỗng trừng mắt:
"Chẳng lẽ Vương công tử là nói... Lâm gia mà ngay cả hoàng đế cũng phải cho ba phần mặt mũi? Lâm gia có thể khuynh chuyển càn khôn ư?"
"Ừm."
Thấy Vương công tử gật đầu, trong nháy mắt Tiểu Thất thầm cuồng tiếu.
Ha ha ha ha ha ha! Lão tử liền biết trực giác mình xưa nay không sai. Quả nhiên vị tiểu ca này không phải người bình thường, vừa mới mở miệng đã nhấc tới Lâm gia!
Trong mắt Tiểu Thất, Thiên Cương tông đã trâu bò lắm rồi, hắn căn bản không dám ôm hy vọng xa vời, mà trước mặt Lâm gia, Thiên Cương tông chỉ là con kiến nhỏ mà thôi.
Đây là gia tộc đỉnh cấp chân chính của Kỳ quốc a!
Tiểu Thất thầm cao hứng xong thì lập tức quỳ trên mặt đất:
"Vương công tử yên tâm, tiểu nhân nhất định dùng hết sức giúp ngài."
Tuy nói Giang Bắc Nhiên dùng tinh thần lực thăm dò, biết Tiểu Thất thật sự chỉ là người bình thường nhưng trên phương diện thu thập tình báo, có đôi khi dùng người bình thường còn tốt hơn nhiều so với dùng người tu luyện.
Cộng với việc hệ thống thúc đẩy, Giang Bắc Nhiên thật sự ôm lòng mong chờ không nhỏ với Tiểu Thất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận