Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 732: Linh Chủ (1)

Cả đời hắn có thể nói là bình thường không có gì lạ, tối đa cũng chính là đầu óc linh hoạt mà thôi.
Mà lão tổ tông lại bảo không thích hợp, tiểu tử này có thể tránh né dưới mắt 16 vị Huyền Thánh, có thực lực như thế nhưng lai lịch vô cùng bình thường thì chứng tỏ một điều Tiểu tử này giấu tài.
Bất quá, nếu lão tổ tông cũng xác định hắn chẳng có chút tu vi gì, thật sự chỉ là Luyện Khí ngũ giai, cho nên chỗ đặc biệt của hắn khẳng định ở nơi khác.
Bây giờ, dù hỏi được Thần La Chi Thể nhưng rõ ràng lão tổ tông vẫn không hài lòng lắm.
Thi Hồng Vân ăn một hạt bồ đào rồi suy nghĩ trong chốc lát:
"Tiểu Ngũ, ngươi đoán xem, có phải Giang Bắc Nhiên là tiểu bối của nhà nào đó ném xuống nhân gian lịch luyện không?” "Cái này..."
Thi Hoằng Phương cúi đầu suy tư một hồi:
"Hồi lão tổ tông, các đại gia tộc có không ít các phương pháp lịch luyện cổ quái kỳ lạ, thật sự không bài trừ loại khả năng này."
Thi Hồng Vân lại ăn thêm 1 quả bồ đào, như có điều suy nghĩ mà nói với Thi Hoằng Phương:
"Ngươi từng gặp tiểu bối, khi đối mặt bổn quân lại có thể trấn định tự nhiên như thế không?"
"Xác thực không có."
Thi Hoằng Phương trực tiếp đáp.
Cũng không biết nên nói Giang Bắc Nhiên tâm lớn hay gì, hắn căn bản không biết cái gì gọi là rụt rè. Khi đối mặt với cường giả đứng đầu đại lục, không chỉ không khẩn trương đến cứng họng, thậm chí còn có thể chậm rãi nói chuyện. Dù là tiểu bối là lão tổ tông yêu thương nhất trong tộc cũng không làm được như vậy.
"Vậy chứng tỏ hắn từng gặp qua không ít đại nhân vật a, cho nên không sợ hãi gì khi đối mặt với Huyền Thánh."
Về điểm này, Thi Hồng Vân đã cảm nhận được từ khi còn ở Mộc linh mạch. Dưới tình huống biết Vô Tượng Tôn Giả là ai, hắn vẫn dám trực tiếp cự tuyệt nàng, phải biết lúc ấy Giang Bắc Nhiên cũng không biết Thi Hồng Vân sẽ nói giúp hắn.
Làm gì có người tu luyện nào không khát vọng có một vị sư phụ cấp Huyền Thánh, nhưng với tiểu tử này mà nói, việc này phảng phất chẳng có chút sức hấp dẫn nào.
Cho nên tổng hợp lại mà xem, lai lịch của hắn tuyệt đối không nhỏ.
Giang Bắc Nhiên đi theo Tương nhi rời khỏi Huyễn Linh Tháp, hắn cố nén tiếng thở dài, ngẫm nghĩ lại tình huống trước mắt.
Chỗ tốt thì ít nhất hắn cũng ngày càng gần khối Địa Tạng Chân Tinh kia hơn, có thể tùy thời lấy được.
Chỗ xấu là không biết đến tột cùng lão đầu tử kia sẽ nhốt hắn bao lâu. Bất quá với điệu bộ hiện tại, chỉ sợ không móc sạch hắn sẽ không bỏ qua.
Nếu hắn ở lại chỗ này quá lâu, thời gian tìm kiếm số bảo vật còn lại của hắn sẽ ngắn đi.
"Công tử? Công tử?"
Vào lúc Giang Bắc Nhiên đang tự hỏi nên làm thế nào mới có thể mau chóng rời khỏi nơi này thì thanh âm của Tương nhi đã kéo hắn về.
"Thật có lỗi, có chút thất thần."
Giang Bắc Nhiên chắp tay nói.
Tương nhi cười khẽ hai tiếng, tiếp tục nói:
"Công tử có thể được Huyền Thánh nhà ta nhìn với con mắt khác như vậy, chỉ sợ cũng là rồng phượng trong loài người. Có thể dẫn đường cho ngươi là vinh hạnh của Tương nhi a."
"Khách khí, bất quá chỉ được tông chủ để mắt tới thôi."
"Công tử thật khiêm tốn."
Tương nhi lại cười một tiếng, chỉ vào một khu kiến trúc ở phương xa:
"Công tử thích thanh tĩnh hay náo nhiệt. Nếu thích náo nhiệt thì nơi này trong nội thành, cần phóng túng gì cũng có, bình thường mọi người cũng thích ở đó hơn.” Giang Bắc Nhiên nhìn theo hướng Tương nhi chỉ rồi cảm khái nói:
"Quả nhiên khí phái, xem ra đây là nơi địa linh nhân kiệt."
Tương nhi nghe xong thì cười nói:
"Vậy nô gia sẽ an bài cho công tử...” Không đợi Tương nhi nói xong, Giang Bắc Nhiên đã nói tiếp:
"Nhưng ta vẫn thích chỗ ưa thanh tĩnh hơn, làm phiền ngài."
Nửa câu sau bị nghẹn lại trong cổ họng, Tương nhi cười làm lành:
"được rồi, để Tương nhi dẫn ngài đi chỗ khác nhìn một chút."
Trên hành lang, khi đi ngang qua vài người trẻ tuổi, họ dùng ánh mắt hiếu kỳ đánh giá Giang Bắc Nhiên.
Sau đó cung kính hành lễ, nói với Tương nhi:
"Gặp qua Linh Chủ."
Tương nhi mỉm cười với mấy người trẻ tuổi, gật gật đầu rồi tiếp tục dẫn theo Giang Bắc Nhiên đi về phía trước.
Linh Chủ?
Nghe được xưng hô này, Giang Bắc Nhiên có chút hiếu kỳ. Từ thái độ cung kính của mấy người trẻ tuổi kia, địa vị Linh Chủ hẳn là rất cao. Bất quá ngẫm lại cũng thế thôi, nói thế nào thì Tương nhi cũng là nữ nhân của vị Huyền Thánh kia, không phải người mà đám tiểu bối có thể càn rỡ.
Nhìn Giang Bắc Nhiên lộ ra vẻ mặt suy tư, Tương nhi dò hỏi:
"Công tử là đang hiếu kỳ Linh Chủ có ý gì đúng không?"
Giang Bắc Nhiên vừa muốn mở miệng đã thấy hệ thống nhắc nhở.
Lựa chọn một:
"Đúng thế, còn xin ngài giải đáp cho ta."
Ban thưởng: Tý Ngọ Lôi Đồ (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai:
"Không có."
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Hiếu kỳ cách xưng hô một chút thôi mà cũng nhảy cái lựa chọn Địa cấp trung phẩm? Có độc à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận