Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 502: Chướng Khí (1)

Về phần tự thiếp của Lâm Du Nhạn, Giang Bắc Nhiên xem vài trang, phát hiện chữ của nàng đã phát triển rất tốt.
Mới xem được một chút, Giang Bắc Nhiên đột nhiên cảm giác được có một giải điêu đang bay về phía mình.
Giang Bắc Nhiên mở cửa sổ ra rồi quay lại ngồi xuống, giải điểu kia đậu trên vai hắn.
Giang Bắc Nhiên lấy thư ra đọc, trong đó chỉ có năm chữ.
"Huyện Nam Khê, mau tới!"
Nhìn chữ mau tới này, Giang Bắc Nhiên hơi nhướng mày, hẳn Ân Giang Hồng đang rất sốt ruột.
Giang Bắc Nhiên nhét thư vào lông giải điều, hắn không chút chần chừ, trực tiếp cưỡi mây lên đường.
Giang Bắc Nhiên từng tới huyện Nam Khê vài lần, vì gần biển mà nơi đó đa phần đều là ngư dân, hải sản phong phú.
Tới nơi, Giang Bắc Nhiên tìm một nơi hẻo lánh đáp xuống, cùng lúc đó cũng thấy một màn suốt đời hắn khó quên.
Chướng khí ngập trước, không, phải nói là chướng khí che trời!
Chướng khí như khí độc, một khi tràn ngập, người trong phương viên mấy trăm mét đều sẽ, bình thường mà nói dạng chướng khí này đa phần chỉ xuất hiện trong rừng, sao hôm nay lại xuất hiện ở đây.
Giang Bắc Nhiên từng gặp không ít chướng khí, nhất là trong đầm lầy, chướng khí nơi đó quả thực là kỳ độc không gì sánh được, phạm vi cũng cực lớn.
Nhưng bây giờ hắn không nghĩ được nhiều, so với chướng khí nơi này, chướng khí đầm lầy chỉ là tiểu đệ, không, phải là tiểu tiểu tôn tử mới đúng!
Giờ phút này, chướng khí trước mắt Giang Bắc Nhiên tuyệt đối được xưng là che khuất bầu trời, nói ít cũng phải bao phủ vài trăm dặm.
Như vậy, bao nhiêu bách tính đã thiệt mạng?
Bình dân trong chướng khí đừng nghĩ tới chuyện còn sống.
Nghĩ đến có lẽ lần này đã hy sinh rất nhiều bình dân, Giang Bắc Nhiên phi nước đại tới huyện Nam Khê, đang nghĩ cách đi tìm Ân Giang Hồng thì Ân Giang Hồng đột nhiên từ trên trời giáng xuống trước mặt hắn.
"Vừa đi vừa nói."
Ân Giang Hồng nói xong thì kéo vai Giang Bắc Nhiên bay lên.
"Ân giáo chủ, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”
Giang Bắc Nhiên vừa bay vừa hỏi.
"Chúng ta cũng chỉ vừa nhận được tin, hoàn toàn không biết lai lịch chướng khí này."
"Đột nhiên xuất hiện?"
"Trước mắt mà nói... thì đúng là thế."
Trong lúc nói chuyện, Ân Giang Hồng đã dẫn Giang Bắc Nhiên tới nơi gần chướng khí hơn.
"Ăn đi."
Ân Giang Hồng đưa cho Giang Bắc Nhiên một viên dược hoàn màu đỏ.
Giang Bắc Nhiên biết đây là Tị Độc Đan, hắn cũng có nhưng đồ miễn phí ngu gì không nhận, Giang Bắc Nhiên nhanh chóng dùng.
Chờ đến Giang Bắc Nhiên ăn Tị Độc Đan xong, Ân Giang Hồng lập tức dẫn hắn vào một nơi, Giang Bắc Nhiên nhịn không được thầm hô.
Khá lắm, tất cả đều là đại lão! Tràng cảnh này khác nào sắp tận thế!
Tông chủ Tinh La tông, Giáo chủ Thăng Dương giáo, Cốc chủ Phượng Vương cốc...
Đây đều là nhân vật phong vân của Phong Châu mà Giang Bắc Nhiên từng gặp ở Yểm Nguyệt tông lúc, bây giờ đang trong lúc Phong Châu quật khởi, có thể khiến những người này cùng lúc xuất hiện, chứng tỏ Phong Châu đang gặp phiền toái lớn.
"Tới đây, vị này là tân hoàng Giang Bắc Nhiên của Thịnh quốc, lão gia hỏa này các ngươi nhớ kỹ vào, đừng để sau này thấy hoàng thượng lại không biết nên gọi cái gì."
Trong lúc Giang Bắc Nhiên đang quan sát mọi người thì Ân Giang Hồng ôm vai Giang Bắc Nhiên giới thiệu.
Nghe Ân Giang Hồng nói xong, phản ứng các đại lão trong trướng cũng đều không giống nhau, có dò xét, có xem thường, có hiền lành... cũng có vài người lộ ra ánh mắt khó chịu.
Nhưng dù thế nào đi nữa, vị tân hoàng Thịnh quốc này cũng do chính tay Ân Giang Hồng nâng lên. Họ cũng không quá không nể mặt Ân Giang Hồng, cho nên ngoài mặt vẫn khách khí nói:
"Nguyên lai vị này chính là tân hoàng trong truyền thuyết, quả nhiên tuổi trẻ tài cao, tuấn tú lịch sự a."
Ân Giang Hồng vừa muốn lên tiếng thì một thanh âm hùng hậu vang lên từ ngoài cửa sổ:
"Đó là đương nhiên, các ngươi cũng không nhìn xem, vị tân hoàng này là ai chọn ra."
Mành trướng bị xốc lên, Quan Thập An cười ha hả đi tới.
"Gặp qua Quan tông chủ (lão ca ca)."
Trong trướng, tất cả tông chủ chính phái cùng đứng lên, chắp tay nói. Đương nhiên, trong đó cũng bao gồm Giang Bắc Nhiên.
Hành lễ xong, Giang Bắc Nhiên thầm kinh ngạc, chướng khí kia đến tột cùng là vật đại hung bậc nào lại khiến người cuồng tu luyện như Quan Thập An phải xuất quan.
"Đều ngồi xuống đi, đều ngồi xuống đi, khách sáo như thế làm gì."
Quan Thập An cười nói.
Chờ một đám tông chủ ngồi xuống, Ân Giang Hồng mở miệng nói:
"Ngài tới nhanh đây."
Quan Thập An đã quen, trực tiếp trả lời:
"Bớt nói mấy câu âm dương quái khí đi, không phải hội nghị vẫn chưa bắt đầu à."
Ân Giang Hồng không nói nhảm với Quan Thập An nữa, ngồi vào chỗ của mình rồi ngoắc ngoắc Giang Bắc Nhiên:
"Đến đây đi Bắc Nhiên, ngồi xuống đây."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, đi tới ngồi xuống bên cạnh Ân Giang Hồng, mà Quan Thập An cũng ngồi bên cạnh Giang Bắc Nhiên.
Đậu xanh... Đang làm hamburger kẹp thịt à?
Bên trái là lão đại ma giáo, bên phải là lão đại chính phái, Giang Bắc Nhiên ngồi ở giữa nghiễm nhiên trở thành thủ tọa, phảng phất như hắn là người thống nhất ma đạo và chính đạo vậy.
Giang Bắc Nhiên không muốn tiếp nhận áp lực bậc này, vì thế nhích ghế ngồi lùi ra sau.
Trong hội nghị, Giang Bắc Nhiên cũng dần hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Chướng khí này xuất hiện lúc rạng sáng, sóng linh khí mãnh liệt của nó khiến tông chủ Phong Kỳ Duệ của Ngũ Uẩn tông ở gần đây nhất chú ý.
Đến khi chạy đến, hắn phát hiện chướng khí khuếch trương với tốc độ cực nhanh, rất nhiều đệ tử bị sóng linh khí hấp dẫn tới đều bị chướng khí nuốt trọn, có vào không có ra.
Phong Kỳ Duệ có tu vi Huyền Hoàng tam giai, thực lực cực kỳ cường hãn, nhưng khi chướng khí xông tới, hắn vẫn cảm nhận được tim mình đập rất nhanh.
Điều này chứng tỏ bản năng nói cho hắn biết... chạy mau!
Phong Kỳ Duệ là người tin vào trực giác, hắn không chút do dự, lập tức giữ khoảng cách với chướng khí, mãi đến khi tốc độ khuếch trương của chướng khí chậm dần hắn mới đứng lại quan sát, đồng thời rất nhanh đã đưa ra một kết luận.
Chướng khí này thập phần nguy hiểm.
Khi chưa nắm chắc, Phong Kỳ Duệ không dám hành động thiếu suy nghĩ, tiến vào trong đó.
Gặp phải phiền phức lớn như thế, Phong Kỳ Duệ không nghĩ tới chuyện khoe khoang, trực tiếp gửi thư tới Yểm Nguyệt tông, hi vọng Quan Thập An có thể tới xem thử, đến cùng đây là dạng chướng khí gì.
Thai Anh Tung nhận được tin lập tức nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, có thể khiến Huyền Hoàng vừa thấy mà tim đã đập nhanh, mức độ nguy hiểm của chướng khí này chỉ sợ vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận