Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 842: Giấc Mơ

"Không nóng nảy, từ từ suy nghĩ."
"Vương đại ca, ngài chờ ta một lát, ta cố gắng nhớ lại xem sao."
Tiểu Thất nói xong thì ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại rơi vào trầm tư.
Mặt khác, Lâm Thi Uẩn đã về tới doanh địa tông môn nhà mình.
"Tiểu di mụ!"
Vừa thấy Lâm Thi Uẩn trở về, Lâm Song Văn kích động nhào vào trong ngực nàng, mới vừa rồi nàng còn tưởng tiểu di mụ một đi không trở lại chứ. Dù sao Thạch Linh kia cường đại thế nào mọi người đều rõ như ban ngày mà.
"Tiểu Thất đâu! ?"
Lâm Song Văn nhìn ra sau lưng Lâm Thi Uẩn hỏi.
"Chuyện này nói ra có chút phức tạp, chúng ta vào trước đi đã."
Sau thời gian một chén trà, Lâm Song Văn trừng đôi mắt to hô:
"Ngươi nói là đột nhiên xuất hiện một cao nhân đánh nát Thạch Linh, sau đó đem đi Tiểu Thất! ?"
"Đúng thế."
Lâm Thi Uẩn nhẹ gật đầu.
Nàng chỉ nói đại khái cho Lâm Song Văn biết mà thôi, nhưng cụ thế thế nào đại sư không cho nói thì nàng cũng chẳng nói làm gì, về phần cao nhân lợi hại ra sao thì nàng cũng không biết.
Lâm Song Văn không khỏi run lên, cảm khái nói:
"Đến cùng Bích Tiêu hội năm nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ không chỉ có người tu luyện Huyền Hoàng cảnh trở xuống mới có thể đi vào sao?"
Lâm Thi Uẩn lắc đầu:
"Ta cũng không rõ nữa, chỉ hy vọng Tiểu Thất có thể bình an."
Lúc này, Lâm Song Văn đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Lâm Thi Uẩn rồi hỏi:
"Tiểu di mụ, ngươi xem, có khi nào cao nhân lần trước cứu chúng ta cũng là người vừa cứu Tiểu Thất không?"
'Ngươi đoán thật chuẩn a.’ Lâm Thi Uẩn thầm thán phục một câu rồi lắc đầu:
"Nào có chuyện trùng hợp như vậy chứ."
"Sao lại đúng dịp vậy, cường giả trên đảo chẳng phải..."
Nói đến một nửa, Lâm Song Văn đột nhiên lo lắng:
"Tiểu di mụ, ngươi nói xem, ở trên đảo có thể có dị tộc mạnh hơn không, lần này chúng ta có thể còn sống ra ngoài chứ?"
Lâm Thi Uẩn vuốt tóc Lâm Song Văn, an ủi:
"Sợ gì chứ, dù nói có dị tộc đột phá hạn chế của Kim Đỉnh đảo nhưng chẳng phải phía bên chúng ta vẫn có cao nhân lợi hại ư. Ngươi cũng đừng lo lắng vớ vẩn, nhanh đi nghỉ ngơi đi, thương thế ngươi còn chưa tốt hẳn đâu?"
Lâm Thi Uẩn thật lòng, có dị tộc mạnh hơn hay không nàng không biết, nàng chỉ biết dù có mạnh hơn cũng chẳng mạnh hơn đại sư đâu. Vì thật nàng không sợ chuyện sẽ không ra khỏi đảo được.
"Thế nhưng..."
"Không có thế nhưng, nhanh đi đi."
"Được... nếu Tiểu Thất trở về, ngươi nhớ gọi ta ngay nhé."
"Ừm, ta hiểu rồi."
Nhìn Lâm Song Văn quay về trướng bồng của mình, lúc này Lâm Thi Uẩn mới có thời gian sửa sang lại tâm tình xốc xếch của mình một chút.
Nghĩ đến bản thân đã được bị đại sư cứu hai lần, Lâm Thi Uẩn không khỏi cảm thấy có lẽ đây là mệnh trung chú định.
Rõ ràng là vào lúc không thể nào, địa điểm không thể nào, đại sư vẫn như thần tiên giáng lâm, hai lần cứu nàng, bảo vệ nàng.
Trước đó nàng từng không nghĩ tới đại sư, không ngờ đại sư cũng tham gia Bích Tiêu hội, hơn nữa còn tiến vào Kim Đỉnh đảo.
Chuyện khó có thể tưởng tượng như vậy chỉ có thể dùng mệnh trung chú định để giải thích thôi.
Đại sư chính là cứu tinh trong số mệnh của nàng.
Vào lúc Lâm Thi Uẩn có chút nhớ nhung không rõ, trong não đột nhiên vang lên một thanh âm khiến người ta nổi da gà.
"Cô cô, ngài lại nhìn đi đâu vậy?"
Lâm Thi Uẩn lắc đầu, nhanh chóng ném hình bóng đáng sợ của Lâm Du Nhạn đi rồi thầm tự nhủ:
"Thật là, ta sợ một tiểu nha đầu như nàng làm gì chứ."
Sau đó liền quay vào trong doanh địa.
"Vương đại ca... Ta, ta... Ta không nhớ nổi."
Tiểu Thất hổ thẹn nhìn Giang Bắc Nhiên.
"Không sao, từ từ nhớ lại là được."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì thuận miệng hỏi:
"Sau lần vào bí cảnh có ta ở đó, ngươi từng vào lại đó lần nào chưa?”
Giang Bắc Nhiên nhớ rõ lần trước khi chia tay, Tiểu Thất chỉ mới là Đại Huyền Sư. Bây giờ đã hơn một năm qua đi, không ngờ đối phương đã là Huyền Vương cửu giai, tốc độ thăng cấp này thật sự chỉ có thể là nhân vật chính.
Tiểu Thất lắc đầu rồi đáp:
"Chưa từng."
"Lần này Lâm gia phái ngươi tới tham gia Bích Tiêu hội, nói rõ hai năm nay ngươi lăn lộn trong Lâm gia không tệ a."
"Vương đại ca quá khen rồi, ta chỉ làm chuyện ta nên làm thôi."
"Bây giờ không phải lúc cần khiêm tốn, ta cần biết chức vụ hiện tại của ngươi ở Lâm Gia, về sau cũng xem xem có chỗ dùng không.”
Tiểu Thất nghe xong lập tức gật đầu như giã tỏi:
"Bẩm Vương đại ca! Bây giờ ta là Hắc Kỳ của Lâm gia, phụ trách các loại tình báo, trừ Hắc Kỳ ra, ta còn kiêm nhiệm Đồng Chương, phụ trách quản lý phòng đấu giá của Lâm gia."
"Có ổn a, phòng đấu giá cũng giao cho ngươi, chứng tỏ Lâm gia rất tin tưởng ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận