Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 790: Giang Bắc Nhiên Đồng Ý

Giang Bắc Nhiên thầm mắng Thi Nguy Dịch máu chó đầy đầu xong thì bình tĩnh lại.
Hắn bỗng cảm thấy việc này cũng chẳng bết bát như mình vừa nghĩ.
Đầu tiên hắn đã có được Địa Tạng Chân Tinh, vốn đang nghĩ cách làm sao rời khỏi Thi gia, chỉ là mỗi lần hắn nhắc tới chuyện này, Thi Hoằng Phương đều sẽ dung đủ các loại lý do ‘giữ’ hắn lại.
Mà lần này hắn có lý do chính đáng để rời khỏi Thi gia, nói không chừng sẽ kiếm được cớ chuồn đi. Dù gì hắn giúp Thi gia thắng được Bích Tiêu hội, cũng xem như khiến Thi gia thiếu hắn một phần nhân tình, đến lúc đó muốn chuồn đi cũng có lực hơn chút.
Về phần Kim Đỉnh đảo là chỗ quái dị nào không quan trọng với Giang Bắc Nhiên, dù sao chỉ cần hệ thống không nhảy ra, chứng tỏ hắn đủ khả năng tới đó.
Phân tích xong lợi và hại, Giang Bắc Nhiên mới chắp tay nói:
"Nếu Thánh Hiền đã cất nhắc vãn bối như thế, vãn bối sẽ cố gắng hết sức.” Thi Gia Mộ ở bên cạnh nghe thế rõ ràng có phần sửng sốt, trừng mắt hỏi:
"Đại thúc, ngươi thật sự chịu đi a?"
Một tháng ở cùng Giang Bắc Nhiên này, Thi Gia Mộ đã sớm phát hiện vị đại thúc trước mắt vô dục vô cầu chẳng khác nào tăng nhân, hoặc nói cũng không quá vô dục vô cầu, nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng chủ động muốn cái gì cả, một khi thấy có cạnh tranh sẽ lập tức buông tay.
Cho nên, khi nghe đại bá nói muốn để Giang Bắc Nhiên tới Kim Đỉnh đảo, khi ấy nàng còn ôm tâm tình xem kịch hay, xem thử đại bá am hiểu nhất thuyết phục người khác nay đụng phải đại thúc chỉ biết cự tuyệt sẽ đụng ra dạng hoa hỏa gì.
Nhưng nàng còn chưa lấy đậu rang ra vừa ăn vừa xem thì vở kịch lớn đã kết thúc.
Thấy Thi Gia Mộ như tới, Thi Nguy Dịch như đã đoán được trước Giang Bắc Nhiên sẽ đáp ứng, hắn cười nói:
"Rất tốt, không uổng công ta thích hậu sinh trẻ tuổi này, lúc cần đưa ra quyết định đều đưa ra quyết định đúng đắn, rất tốt, cực kỳ tốt."
Nghe Thi Nguy Dịch nói lời này, Giang Bắc Nhiên không cảm thấy mình được biểu dương, chỉ cảm thấy trong lời nói này có ẩn ý gì đó.
Lúc làm ra quyết định - nói rõ lão đầu này vẫn luôn chú ý tới hắn. Lúc cần đưa ra quyết định đều đưa ra quyết định đúng đắn - nói rõ nếu lần này hắn cự tuyệt, đoán chừng lão đầu này sẽ nghĩ ra chủ ý gì đó giày vò hắn.
'Cho nên ta mới nói, ghét nhất loại người cả ngày cười hì hì này, tất cả đều là lão âm bỉ.' "Ta cũng muốn đi, ta cũng muốn đi!"
Nghe Tiểu Bắc Nhiên cũng muốn đi, Thi Phượng Lan lập tức giơ tay lên hô.
"Được được, cùng đi, cùng đi."
Thi Nguy Dịch cười gật gật đầu.
‘Ngươi tưởng đây là đi dã ngoại hả!?' Nghe được Thi Nguy Dịch quyết định tùy ý như vậy, Giang Bắc Nhiên nhịn không được thầm mắng trong lòng.
Kim Đỉnh đảo nghe thì giống trận đấu hữu nghị nhưng dùng đầu ngón chân Giang Bắc Nhiên cũng biết chắc chắn sẽ có người chết.
Vật liệu đỉnh cấp, , thậm chí pháp bảo Huyền cấp, Địa cấp cộng với cả ngàn người chung đụn một chỗ, óc chó hay sao mà không nghĩ ra được sẽ đánh nhau thành cái dạng gì.
Sở dĩ Giang Bắc Nhiên đáp ứng sảng khoái như vậy, trừ việc hệ thống không nhắc nhở ra còn vì biết được người vào chỉ có từ Huyền Vương trở xuống.
Mà loại Huyền Vương này dù hắn có đang ngủ cũng chẳng đụng được tới một sợi lông của hắn.
Cho nên hắn có thể hoàn toàn yên tâm vào đó thăm dò.
Bất quá vì hắn hiểu mình nên mới yên tâm, còn lão đầu này, vì sao cũng yên tâm chứ.
‘Chẳng lẽ biết ta có thể bảo vệ đám tiểu nha đầu này?' Từ khi Thi Nguy Dịch nói cho hắn biết quyết định này, Giang Bắc Nhiên đã đoán được Thi gia ít nhiều cũng muốn mượn Bích Tiêu hội để thăm dò thực lực của hắn.
Chỉ là một đám bí đao Huyền Vương thôi, dùng trận pháp đối phó đã đủ, còn muốn thăm dò hắn?
Ngây thơ.
"Tốt quá!"
Nghe được đại bá đồng ý cho mình đi, Thi Phượng Lan cao hứng nhìn Giang Bắc Nhiên hô lên:
"Tiểu Bắc Nhiên, rốt cục chúng ta cũng có thể cùng nhau mạo hiểm!” Giang Bắc Nhiên cũng không tính dập tắt sự hung phấn của nàng, hắn gật gật đầu nhìn về phía Thi Nguy Dịch nói:
"Thánh Hiền có thể nói rõ hơn về Bích Tiêu hội để vãn bối chuẩn bị cho tốt không."
"Cụ thể thế nào ngươi hỏi Tiểu Mộ Nhi là được, nàng hẳn đã nghiên cứu rất lâu."
Lúc này Thi Gia Mộ vẫn còn bỡ ngỡ vì Giang Bắc Nhiên đồng ý đi, nghe tới tên mình nàng mới phản ứng:
"Ừm, đại bá yên tâm, cứ giao cho ta đi."
"Được rồi, chuyện đã nói xong, các ngươi trở về chuẩn bị cho cẩn thận. Thiếu gì cứ hỏi Tam bá ngươi."
"Được rồi ! đa tạ đại bá, vậy chúng ta đi đây."
Thi Gia Mộ nói xong liền níu tay Giang Bắc Nhiên cùng rời đi.
Đóng cửa lại, Thi Gia Mộ lần nữa kinh ngạc nhìn Giang Bắc Nhiên hỏi:
"Đại thúc, ngươi thật sự muốn đi a?"
"Ừm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận