Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 163: Qua Ải

Lúc này, một người đi tới quầy hàng, lấy một khối Mộc linh thạch ra:
"Xin cho ta thử một lần."
Quản sự sau quầy nhận Mộc linh thạch rồi chỉ vào cái bàn bên cạnh mà nói:
“Từ trong 50 viên Hồi Khí Đan, lấy ra viên thật.”
Người kia gật gật đầu, nhìn chăm chú 50 viên Hồi Khí Đan trên bàn, cuối cùng chỉ vào một viên:
"Viên này!"
"Sai rồi."
Quản sự mặt không đổi sắc đáp, phảng phất như nói mãi thành quen.
"Ai..."
Người kia thở dài một hơi thật sâu, lùi về sau.
Quản sự sắp xếp lại 50 viên Hồi Khí Đan kia, phòng ngừa có ai đó dựa vào phương pháp loại trừ đoán được.
Chờ hắn lần nữa quay về quầy hàng, Giang Bắc Nhiên tiến lên, lấy một khối Mộc linh thạch ra, đặt lên bàn:
"Ta thử một lần."
Quản sự nhận Mộc linh thạch, lặp lại lời cũ như máy móc.
Giang Bắc Nhiên thấy hệ thống không thông báo gì thì nhìn 50 viên Hồi Khí Đan kia, chỉ viên gần hắn nhất.
"Viên này là thật."
"Đáp..."
Quản sự đang muốn trả lời theo phản xạ thì mắt trừng lớn, hơi kinh ngạc nhìn Giang Bắc Nhiên:
"Rất tốt, ngươi đáp đúng, chính là viên này."
"Oa!"
Đám người vây xem lập tức kêu thốt, mãi tới tận trưa vẫn chưa ai đoán đúng. Thậm chí có người từng nghĩ trong số đó không có viên thật, ai ngờ lại có người nhận ra.
"Vậy ta có thể lấy nó được chưa?"
Giang Bắc Nhiên chỉ về phía Huyền Dương Tiên Thảo.
"Không, ngươi còn phải lại thông qua mấy vòng khảo nghiệm nữa mới được, dưới bảng hiệu có ghi."
Theo hướng quản sự chỉ, Giang Bắc Nhiên thấy được mộc bài bị đám người che khuất, phía trên thật sự có viết chữ qua năm cửa mới có thể được nhận Huyền Dương Tiên Thảo.
Đám người này mãi chưa giải được lại đứng đây nửa ngày xem náo nhiệt? Đúng là rảnh mà...
Giang Bắc Nhiên thầm chửi một câu đậu đen rau muống rồi nhìn quản sự:
"Vậy xin hỏi cửa thứ hai là gì?"
Đầu tiên quản sự đánh giá Giang Bắc Nhiên một lần, cuối cùng nhìn mặt hắn:
"Xin hỏi ngươi là Luyện Đan sư mấy phẩm?"
"Nhất định phải trả lời?"
"A, cũng không cần, huynh đài không muốn trả lời cũng không sao."
Quản sự khoát tay, cất 50 viên Hồi Khí Đan kia đi, lấy một cái hộp đồng có cái lỗ phía trên rồi nói với Giang Bắc Nhiên:
"Cửa thứ hai là trong tình huống không mở hộp, nói được tên dược liệu trong đó.”
Thấy đề mục của cửa thứ hai, đám người nhao nhao nghị luận.
"Vậy cũng quá đơn giản rồi?"
"Đúng vậy a, ngửi dược liệu không phải năng lực cơ bản nhất của Luyện Đan sư à?"
"Đây không phải tặng không sao?"
Nhưng lúc này một thanh âm hùng hậu vang lên:
"Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo! Không phải sáng sớm mấy người các ngươi cũng bảo năng lực cơ bản nhất của Luyện Đan sư là phân biệt đan dược thật giả à! Kết quả thì sao? Tới tận trưa nay cũng có thấy ai trong các người nhận ra đâu, lãnh phí một khối linh thạch của lão tử!”
Lời này vừa nói xong, mọi người nhất thời ngậm miệng lại.
Thật ra đám người này nói cũng không sai, đối với Luyện Đan sư mà nói, phân biệt dược phẩm thật giả là năng lực cơ bản nhất. Mà Hồi Khí Đan là loại đan dược bình thường nhất trong số các loại đan dược phổ thông. Cơ mà lúc họ tới nhìn mới phát hiện 50 viên Hồi Khí Hoàn này giống nhau như đúc, vô luận hương vị hai linh lực ẩn chứa bên trong đều giống y như thật. Vì thế cả đám bọn họ mới thất bại.
Cách nghĩ này dù đơn giản nhưng đoán chừng cũng như cửa ải một, trong đó có huyền cơ.
Chờ tiếng ồn ào đình chỉ, quản sự nói với Giang Bắc Nhiên:
"Mời."
Dù khi quản sự vừa đem hộp ra, Giang Bắc Nhiên đã đoán được bên trong có dược liệu gì, hắn vẫn ngửi hồi lâu, biểu lộ trên mặt cũng không ngừng biến hóa.
Qua một hồi lâu, Giang Bắc Nhiên mở mắt ra rồi nói:
"Trong này có..."
"Chờ chút…"
Quản sự nói xong thì lấy giấy bút rồi mới bảo tiếp:
"Huynh đài viết trên giấy là được."
"Được."
Gật đầu, Giang Bắc Nhiên nhận bút rồi viết tên dược liệu lên, sau đó trả lại cho quản sự.
Quản sự nhận rồi nhìn, trở nên vạn phần kinh ngạc, sửng sốt hồi lâu mới nói Giang Bắc Nhiên:
"Đáp... Đáp đúng rồi."
"Oa! Liên tục qua hai cửa, người này có chút bản sự a."
"Ta nói rồi mà, đoán thuốc rất đơn giản."
Nghe nói như thế, Ngô Thanh Sách lẫn trong đám người lập tức nổi giận, dám chất vấn sư huynh hắn? Ngô Thanh Sách vừa tính kéo người nói ra ngoài đánh một trận thì nghe tiếng quát.
"Đơn giản sao ngươi không lên đi! Cửa đầu còn không qua được lại ở đây đánh rắm."
"Đừng nói ngươi nghĩ cửa thứ hai đơn giản hơn cửa thứ nhất nhé? Bớt đần đi!”
Tên này bị nói đến mức phải cúi đầu im miệng.
Thấy người kia không nói lời nào, Ngô Thanh Sách mới thôi. Dù sao đánh xong có thể hắn sẽ bị sư huynh mắng vì vô cớ gây sự.
Quản sự cũng rất muốn chửi đám người này không có mắt nhìn. Người có bản lĩnh này há có thể đơn giản!
Trong hộp đồng này có chứa mười hai dược liệu, mùi hương xen lẫn vào nhau, đặt chung sẽ tạo ra hỗn hợp thiên biến vạn hóa, cộng với để trong hộp đồng sẽ khiến mùi hương càng thêm gay mũi. Độ khó này dù là Dược sư tam phẩm cũng chưa chắc vượt qua được. vậy mà người trước mắt chỉ ngửi một lúc đã phân biệt xong!
Bạn cần đăng nhập để bình luận