Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 765: Thi Gia Mộ (3)

Lúc này, Thi Gia Mộ đã có ba nhóm thẻ chính của nàng, chơi tới nghiện rồi, nàng nào chịu nhận thua, vì thế lập tức hô lên:
"Mới chơi chút mà, chơi thêm đi chứ.”
Giang Bắc Nhiên đứng lên nói:
"Ngươi có thể chơi với Thi đường chủ."
Nói xong, hắn đưa thẻ của mình cho Thi Phương Lan.
Thi Phượng Lan nhận lấy thẻ, hưng phấn dị thường, nàng ngồi xem cả một đêm, trong lòng sớm đã ngứa ngáy khó nhịn.
"Trước khi chơi dẫn ta vào phi phủ đi.”
"Được rồi ! vậy chúng ta cùng vào chung."
Thi Phượng Lan vừa dứt lời, trong nháy mắt ba người đã vào tới phi phủ của nàng.
Giang Bắc Nhiên nhìn Thi Gia Mộ rồi nói:
"Chơi ở lầu một đi, không cho phép đến thư phòng trên lầu hai."
"Biết, biết."
Thi Gia Mộ gật đầu nói.
Nhìn hai người không kịp chờ để được chơi, Giang Bắc Nhiên quay người đi lên lầu hai, bất quá vào lúc hắn tiến lên thang lầu thì bỗng quay sang chỗ khác, dung tinh thần lực kiểu tra tu vi Thi Gia Mộ.
'Huyền... Vương?'.
Đầu Giang Bắc Nhiên ong ong, dù trước đó hắn đã cảm giác được tiểu bối Thi gia đều là ăn tiên đan mà lớn, nhưng không ngờ người nhỏ như vậy đã là Huyền Vương?
Còn để những người khác sống không vậy?
'Chẳng lẽ là đồng nhân?'.
Bất quá Giang Bắc Nhiên không có hứng thú tra hỏi căn nguyên, dù sao mặc kệ nàng là Huyền Vương mười mấy tuổi cũng được hay đồng nhan hai ba mươi tuổi cũng tốt, đều không liên quan gì tới hắn.
Đi vào thư phòng trên lầu hai, Giang Bắc Nhiên ngồi xếp bằng, thở dài nhẹ nhõm.
'Quả nhiên ngồi trên trận nhãn vẫn dễ suy nghĩ hơn.'.
Có kinh nghiệm thất bại trước đó, lần này Giang Bắc Nhiên không chỉ tìm hiểu cách dựng của trận pháp mà nghĩ cách nắm bắt nguyên lý của chúng.
Nói đương nhiên dễ hơn là, trong phi phủ khổng lồ tinh tế này, muốn tìm được đầu nguồn chẳng khác nào mò kim đáy biển.
'Cứng rắn khẳng định không tìm được... Nhất định phải chỉnh lý lại suy nghĩ.'.
Rất nhanh, một ngày đã qua, Giang Bắc Nhiên cảm thấy đại não đã có chút nóng, hắn vuốt vuốt huyệt thái dương, quyết định đi ra ngoài nghỉ ngơi một lát.
"Đông, đông, đông..."
Giang Bắc Nhiên vừa bước xuống bậc thang cuối cùng ở lầu một đã nghe được tiếng hô của Thi Gia Mộ.
"Đại thúc! Rốt cục ngươi cũng xuống."
Giang Bắc Nhiên lườm nàng một chút, Giang ngáp một cái nói:
"Có chuyện gì sao?"
"Mau tới chơi, tiểu di mụ quá yếu, thắng nàng không có cảm giác gì hết."
"Ngươi mới yếu!"
Thi Phượng Lan không phục hô lớn.
"Vậy tiểu di mụ, hôm nay ngươi đã thắng hết thảy mấy ván rồi?"
"Cái kia... Đó là..."
Thi Phượng Lan chỉ dựa vào vận may bỗng giậm chân một cái, nhìn về phía Giang Bắc Nhiên hô lên:
"Tiểu Bắc Nhiên! Nàng khi dễ ta!"
'...'.
'Nàng không phải tay chân ngươi tìm đến sao?'.
Giang Bắc Nhiên nghĩ thầm xong thì đi đến bên cạnh Thi Phượng Lan:
"Dẫn ta ra ngoài đi, ta có chuyện muốn làm."
Thi Phượng Lan nghe xong chỉ đành a một tiếng rồi dẫn Giang Bắc Nhiên và Thi Gia Mộ rời khỏi phi phủ.
"Đại thúc, chơi hai ván đi.”
"Hai người các ngươi ở lại đây chơi đi, ta còn có việc cần làm."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đẩy cửa rời đi.
Nghiên cứu tới trưa, Giang Bắc Nhiên phát hiện loại học thuật này cần được nghiên cứu và thảo luận mới được, một mình hắn rất dễ đi vào ngõ cụt.
Càng nghĩ, hắn càng cảm thấy nên đi tìm ai đó cùng nghiên cứu về phương diện trận pháp một phen.
Vừa vặn cuốn sách trận pháp cũng đã biên soạn xong, có thể đưa cho Cao Lan Văn, tiện đường còn có thể bái phỏng vị đại sư trận pháp trong Linh Lung phường.
Giang Bắc Nhiên đưa ra quyết định xong thì đi tìm Thi Hoằng Phương.
Dù sao Linh Lung phường là một trong những trọng địa của Thi gia, người ngoài như hắn khẳng định không thể tùy ý đi lại, phải đi cùng Thi Hoằng Phương mới vào được.
"Hắc, khách quý ít gặp a."
Thấy Giang Bắc Nhiên đến nhà bái phỏng, Thi Hoằng Phương cười lớn hô.
Chỉ là vào lúc muốn kêu hai chữ "Bắc Nhiên" thì bỗng có chút do dự.
Sở dĩ có thời gian dài như vậy hắn không đi tìm Giang Bắc Nhiên không chỉ vì đối phương biên soạn sách giúp Cao Lan Văn, càng vì từ lần trước sau khi gặp lão tổ tông, hắn bắt đầu không xác định được thân phận của Giang Bắc Nhiên.
Trước mắt, hắn cảm thấy khả năng cao Giang Bắc Nhiên là Thánh Nhân chuyển thế.
Thánh Nhân chuyển thế là người tu luyện cường đại ý thức được tuổi thọ mình sắp hết hoặc mình trọng thương sắp đi đời nhà ma nên để linh hồn đi chuyển thế đầu thai.
Sau khi chuyển thế xong, đối phương sẽ không nhớ mình là ai ngay mà sẽ từ từ nhớ lại.
Vì quá trình này dài dằng dặc nên đại đa số người chuyển thế đều sẽ lựa chọn điệu thấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận