Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 642: Thử Lòng (1)

Giang Bắc Nhiên vừa nói xong, Lục Bạch Quy cũng không chối từ nữa, cầm lấy hai bình đan dược kia.
trong nháy mắt mở nắp bình, Lục Bạch Quy cảm nhận được một cỗ huyền khí đặc biệt đập thẳng vào mặt, chỉ mới hít vào một ngụm đã cảm thấy tinh thần vô cùng phấn chấn, rõ ràng không phải là phàm vật.
"Bắc Nhiên, đến tột cùng thuốc này..."
Vì phòng ngừa sư huynh hoài bích có tội, Giang Bắc Nhiên cũng không giấu giếm, trực tiếp đáp:
"Sư huynh, hai bình thuốc này đều dùng Mộc linh khí để luyện chế, cực kỳ trân quý. Ngày bình thường ngươi tuyệt đối đừng tùy ý lấy ra, để tránh bị người hữu tâm ghi nhớ."
Mộc linh khí!
Lục Bạch Quy giật mình, là người tu luyện, đương nhiên hắn biết dùng Mộc linh khí luyện dược là khái niệm gì. Đơn giản mà nói, là chuyện mà tất cả Dược sư tha thiết ước mơ có được. Không, phải nói ngay cả nằm mơ cũng không dám mơ tới ấy chứ.
"Không được, cái này quá quý giá."
Lục Bạch Quy nói xong thì vàng đóng nắp bình lại, trả hai bình về cho Giang Bắc Nhiên.
"Sư huynh, ta..."
"Không cần nhiều lời, thuốc này ngươi giữ lại đi, ta tuyệt đối sẽ không thu."
Thấy sư huynh kiên quyết cự tuyệt như vậy, Giang Bắc Nhiên cũng biết phần lễ ngày hôm nay khẳng định không đưa được.
Nhìn Giang Bắc Nhiên cất thuốc đi, lúc này Lục Bạch Quy mới gật đầu:
"Xem ra chuyến này ngươi thu hoạch tương đối khá, thế nào, có gì giúp cho ngươi tăng tu vi lên không?"
"Cái này..."
Giang Bắc Nhiên lắc đầu:
"Ta vẫn là Luyện Khí ngũ giai."
"Ha ha ha."
Lục Bạch Quy nghe xong thì cười to một trận:
"Luyện Khí ngũ giai lại có thể thu được chí bảo như thế. Bắc Nhiên, ngươi phải giữ cho kỹ, ngàn vạn lần đừng để người khác nhìn thấy."
"Ừm, ta đã rõ."
Tiếp đó, Giang Bắc Nhiên lại hàn huyền cùng sư huynh, kể lại chuyện hắn gặp một năm nay. Trong lúc đó Giang Bắc Nhiên vẫn không tìm được cơ hội đưa đồ cho sư huynh.
Ai, xem ra phải nghĩ biện pháp khác rồi.
Lần này Giang Bắc Nhiên không chỉ có linh đan cho sư huynh mà còn có một bộ pháp bảo vô cùng thích hợp với huynh ấy nữa.
Chỉ là bây giờ ngay cả sư huynh đan dược cũng không chịu thu chứ đừng nói chi là pháp bảo.
Cho nên, Giang Bắc Nhiên cũng chỉ có thể tạm thời cáo từ, để lần khác tìm cách.
Lúc Giang Bắc Nhiên rời đi thì sắc trời đã tối, hắn nghĩ hẳn tông chủ cũng đã trở về nên lần nữa đi tới Thiên Vân phong.
Sau khi hỏi thăm hai vị yêu mãn mới biết, quả nhiên tông chủ đã trở về, Giang Bắc Nhiên lập tức đi vào.
Giang Bắc Nhiên đi tới trước phòng chính, chắp tay hành lễ với bên trong nói:
"Bái kiến tông chủ."
Lục Dận Long ngồi tại chủ vị ngẩng đầu nhìn Giang Bắc Nhiên một chút, khóe miệng đột nhiên cong lên, cười nói:
"Ha ha ha, không ngờ vậy mà có ngày ngươi cũng lâm vào hiểm cảnh a.” Người hiểu ta chỉ có tông chủ!
Chỉ ngắn ngủi một câu đã đủ chứng minh Lục Dận Long hiểu Giang Bắc Nhiên thế nào.
Ai, nếu không phải hệ thống bắt, ta thật sự thích trạch ở trong tôn không đi đâu cả.
Giang Bắc Nhiên thầm thở dài một tiếng, chắp tay với tông chủ rồi nói:
"Để tông chủ chê cười rồi."
"Ai!"
Lục Dận Long khoát khoát tay:
"Cái này có gì đáng cười, điều này nói rõ ngươi đã có đột phá, bản tọa nên cao hứng vì ngươi mới đúng, chỉ là... không biết ngươi có thể giúp được gì cho bản tạo không nữa?” "Chỉ cần tông chủ ra lệnh, núi đao biển lửa, đệ tử tuyệt không chút nhíu mày."
Đối với tính tình Lục Dận Long, Giang Bắc Nhiên cũng hiểu rất rõ. Hắn không thích ép người khác làm gì cả, càng thích thông qua cách hợp tác để đôi bên cùng có lợi hơn, cho nên loại lời nói khách sáo này đệ tử như Giang Bắc Nhiên cần cho đối phương chút mặt mũi.
Quả nhiên, Lục Dận Long nghe xong thì thoải mái cười to, hết sức hài lòng với câu trả lời của Giang Bắc Nhiên.
Cười to xong, Lục Dận Long tiếp tục mở miệng nói:
"Hơn một năm nay ngươi không có về, nhưng hẳn đã biết đại sự gần đây nhất của Thịnh quốc?"
"Tông chủ đang nói về ôn dịch?"
"Không sai, hôm nay ta ra ngoài cũng vì việc này."
"Có cách giải quyết rồi chứ?” "Có thì có đó."
Lục Dận Long gật gật đầu:
"Bất quá nhắc tới cũng kỳ, vốn mọi người đã thúc thủ vô sách, ai người Ân ma đầu ngồi xổm một hồi, lúc về vậy mà đã có cách nha, kỳ lạ.” Vào lúc Giang Bắc Nhiên chuẩn bị trả lời thì ba lựa chọn nhảy ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận