Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 133: Đội Trưởng Đại Nhân

Cố Thanh Hoan chắp tay nói.
Những người không được chọn dù rất muốn đuổi theo van cầu Giang Bắc Nhiên nhưng họ biết Hùng Bát không thể trêu vào. Vạn nhất náo tới mức Hùng Bát không vui, họ đều xong đời, thế là chỉ có thể ngồi trên mặt đất thở dài.
"Công tử gia, còn chúng ta thì sao..."
Ngay lúc Giang Bắc Nhiên muốn rời khỏi nhà kho, mấy đạo thanh âm giòn tan đột nhiên hô lên.
Giang Bắc Nhiên quay đầu nhìn lại, phát hiện mấy thiếu nữ có tướng mạo không tệ kia.
Không đợi Giang Bắc Nhiên mở miệng hỏi chuyện gì, Cố Thanh Hoan đã tiến lên ngăn mấy thiếu nữ kia lại. Sau đó chắp tay nói với Giang Bắc Nhiên:
"Đại ca, đây đều là..."
Trong nháy mắt, Giang Bắc Nhiên đã hiểu ý Cố Thanh Hoan nên khoát khoát tay, nhìn về phía năm thiếu nữ kia.
Khá lắm... Dùng để kiếm điểm thuộc tính cũng tốt.
Vừa nghĩ tới sẽ nhận năm thiếu nữ này, năm nhiệm vụ được phát động. Mà cái nào cũng đều là Huyền cấp cơ sở, so với đám người vừa rồi càng ác liệt hơn.
Sau khi lựa chọn xong, Giang Bắc Nhiên nhận được năm điểm thuộc tính. Hắn cảm thấy về sau mỗi ngày có lẽ không cần tuần sơn nữa. Vì hắn chỉ cần dùng một sự kiện phát động hệ thống vài lần thì hệ thống sẽ bãi công, ngược lại còn tăng thêm phiền phức.
Thấy Giang Bắc Nhiên dừng bước lại, đám người hầu được chọn kia trở nên gấp gáp, vạn nhất chủ tử mới muốn những thị nữ này, đá họ đi thì thảm rồi.
Nhưng vị tân chủ trước mắt này chỉ nhìn thoáng qua rồi lắc đầu rời đi, để lại đám người há hốc mồm trợn mắt.
Vị tân chủ tử... đúng là không giống bình thường a...
"Còn lại giao cho ngươi."
Lưu lại cho Cố Thanh Hoan câu này, Giang Bắc Nhiên một thân một mình quay về Quy Tâm tông.
Sáng sớm hôm sau, Ngô Thanh Sách đột nhiên đi vào sau núi, vừa thấy Giang Bắc Nhiên liền hỏi:
"Sư huynh, ngài cũng muốn tham gia Anh Kiệt Thiếu Niên Hội lần này! ?"
"Hôm nay ngươi mới nghe tới à?"
"Đúng vậy, hôm trước ta vừa về tới đường, cáo tri đường chủ ta đã đột phá đến Huyền Sư hậu đường chủ liền đem ta mang đến một gian mật thất, cũng truyền thụ cho ta chiêu thức mới cùng tâm pháp, cho đến hôm nay mới ra ngoài."
"Cho nên bây giờ ngươi xem như đệ tử nhập thất của đường chủ rồi?"
"Đây đều là sư huynh ban tặng."
Ngô Thanh Sách lập tức chắp tay.
"Đây là thành quả do chính ngươi cố gắng, hôm nay ngươi tìm ta là để hỏi chuyện này?"
"A, ta tới để nói một tiếng với sư huynh, ta cũng bị đường chủ đề cử tham gia Anh Kiệt Thiếu Niên Hội lần này. Mặt khác... Đường chủ nói rất có thể lần này sẽ để ta tới lĩnh đội."
"Ồ? Vậy ta nên gọi ngươi một tiếng đội trưởng đại nhân rồi."
"Không dám!"
"Nên gọi vẫn phải gọi, ta gọi ngươi đội trưởng, ngươi kêu ta sư huynh, chúng ta cũng như nhau thôi."
Không đợi Ngô Thanh Sách lại nói không dám, Giang Bắc Nhiên hỏi tiếp:
"Lần này để ngươi làm lĩnh đội, chỉ sợ có thâm ý khác a?"
"Sư huynh tỏ tường a."
Ngô Thanh Sách gật đầu:
"Đường chủ nói nếu lần này ta có thể có thứ hạng ở Anh Kiệt Thiếu Niên Hội, sau khi về sẽ đề cử ta làm đại đệ tử thủ tịch."
Cái gọi là đại đệ tử thủ tịch chính là đệ tử có biểu hiện ưu tứ nhưng so với các sư huynh đệ cùng lứa. Có thể nhận được tài nguyên tốt hơn rất nhiều so với các đệ tử cùng thế hệ. Cơ mà ngược lại, áp lực cũng sẽ lớn hơn, dù sao đệ tử cùng thế hệ nào cũng ngấp nghé vị trí này, đến lúc đó ngươi sẽ không biết từ bóng tối có ai nhảy ra gây sự với ngươi đâu.
"Chỉ cần có thứ hạng tốt là được? Không muốn cần ngươi nhất định đoạt giải nhất? Nghe như đường chủ các ngươi không có lòng tin với đệ nhất đệ tử Giang Bắc khu à? Chẳng lẽ bên Yểm Nguyệt tông còn có người lợi hại hơn ngươi?"
"Đúng vậy, đường chủ nói ta biết trong Yểm Nguyệt tông có một Huyền Sư tam giai chưa tới 18 tuổi, thiên phú cực cao. Mặt khác Ninh Nghi của Huyền Dương tông cùng Long Hồng của Thiên Vấn tông cũng rất giỏi.”
"Tam giai khi chưa tới 18 tuổi, có chút lợi hại à. Yểm Nguyệt tông này... không chỉ già muốn khoe khoang mà trẻ cũng muốn khoe khoang nữa.”
"Ta..."
Nghe Giang Bắc Nhiên nói câu này, Ngô Thanh Sách chắp tay có chút muốn nói lại thôi.
"Muốn đánh thắng họ?"
"Đúng vậy!"
Ngô Thanh Sách kiên định gật đầu, ánh mắt chờ đợi nhìn về phía Giang Bắc Nhiên.
"Vậy ngươi còn không mau đi luyện công? Đứng nhìn ta làm cái gì?"
"A?"
Ngô Thanh Sách nghe xong thì sửng sốt hồi lâu:
"Vâng, ta đi luyện công ngay đây."
Nhìn Ngô Thanh Sách chạy xuống núi, Giang Bắc Nhiên thầm nghĩ, trận này có đánh được hay không còn chưa biết đâu.
Sau khi ý thức được nguy cơ, Giang Bắc Nhiên bắt đầu chuẩn bị. Thời gian một tháng nhanh chóng trôi qua, sau hai ngày nữa sẽ là lúc lên đường tới Yểm Nguyệt tông.
"Ha ha ha ha! Tiểu Bắc Nhiên, ngươi vào Túy Tiên lâu của ta rồi! Mau đưa tiền, mau đưa tiền, đây là khách sạn cấp đại Chư Hầu đó, ngươi phải..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận