Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 682: Tiêu Nhi

"Sao ngươi lại tới đây?"
Nhìn Lâm Du Nhạn thở hồng hộc, Giang Bắc Nhiên kỳ quái hỏi.
Lâm Du Nhạn chỉ chỉ Bạch Vụ Kiếm rồi đáp:
"Là Tiêu nhi đột nhiên bay ra, ta một đường đuổi theo nó mà đến."
"Tiêu nhi?"
Giang Bắc Nhiên nhìn Bạch Vụ Kiếm hỏi.
"Ừm, đây là tên ta đặt cho nó, gọi là Lâm Tiêu."
Giang Bắc Nhiên nhịn xuống cảm xúc muốn bắt người bắt lấy chuôi kiếm rồi đưa cho Lâm Du Nhạn:
"Cầm đi."
"Đa tạ sư huynh."
Lâm Du Nhạn nhận lấy Bạch Vụ Kiếm, vừa định cắm nó ào vỏ thì thấy nó cọ cọ một chút lại bay về bên người sư huynh, còn giả làm bội kiếm treo bên hông huynh ấy nữa.
Giang Bắc Nhiên thấy thế thì nhìn về phía Lâm Du Nhạn rồi hỏi:
"Nó không nghe lời ngươi?"
"Vậy cũng không phải, bình thường nó đều rất nghe lời ta, hẳn lần này là vì sư huynh nên Tiêu nhi mới như thế.” "Ngươi mới là chủ nhân của Bạch Vụ Kiếm, nếu ngay cả nó ngươi nói cũng không nghe thì về sau ngươi khống chế nó kiểu gì?” Lâm Du Nhạn nghe xong thì có chút bất đắc dĩ nói:
"Không còn cách nào khác a, sư huynh cũng biết, nó thật sự quá lợi hại, ta không có cách nào cường ngạnh ra lệnh cho nó cả...".
Cho tới bây giờ Giang Bắc Nhiên chỉ nghe pháp bảo khai linh trí xong sẽ hỗ trợ tốt hơn cho chủ nhân chứ không ngờ lại có pháp bảo trưởng thành xong còn mạnh hơn cả chủ nhân như này.
Xem ra có được pháp bảo quá mạnh cũng chưa chắc là chuyện gì tốt a.
Giang Bắc Nhiên ghi nhận điểm này xong thì lần nữa nhìn về phía Bạch Vụ Kiếm đang treo bên hông mình rồi nói:
"Quay về với chủ nhân của ngươi đi."
Nhưng Bạch Vụ Kiếm lại không nhúc nhích chút nào, nó bày ra bộ dáng ta chỉ là một thanh kiếm bình thường, không hiểu tiếng người.
Giang Bắc Nhiên thấy nói đạo lý không thông chỉ đành trực tiếp cầm lấy rồi ném nó cho Lâm Du Nhạn.
Nhưng khi Bạch Vụ Kiếm bị ném đến giữa không trung thì nó lại "sưu" một chút, bay trở về bên hông Giang Bắc Nhiên, tiếp tục làm bộ như chưa có gì xảy ra.
Hắc...
Đối với Giang Bắc Nhiên có hơn 10.000 cách uy hiếp người ta thì nay lại chẳng có cách nào với thanh kiếm thích chơi xỏ lá này. Nói đạo lý? Người ta là kiếm mà? Dùng sức mạnh? Dù sao đây cũng là thanh kiếm hắn rèn ra, chẳng lẽ lại đi bẻ gãy nó sao?
Giang Bắc Nhiên thở dài rồi cầm lấy Bạch Vụ Kiếm và hỏi:
"Có muốn đi theo ta không?"
Ong một tiếng, Bạch Vụ Kiếm phát ra một tiếng kiếm minh, tựa hồ đang khẳng định câu trả lời của mình.
Lúc này, Lâm Du Nhạn mở miệng:
"Sư huynh, Tiêu nhi cũng do quá muốn ở cạnh huynh nên mới vậy thôi, chỉ cần huynh để nó bên cạnh một hồi là được rồi.” Giang Bắc Nhiên nhìn Bạch Vụ Kiếm, vừa muốn mở miệng nói thì trên đầu xuất hiện ba lựa chọn.
Lựa chọn một: Dẫn Lâm Du Nhạn cùng đi Lương quốc.
Ban thưởng: Thanh Long Linh Điển (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Cường ngạnh để Bạch Vụ Kiếm theo Lâm Du Nhạn trở về.
Ban thưởng: Đào Hoa Yêu Phổ (Huyền cấp trung phẩm).
Lựa chọn ba: Giữ Bạch Vụ Kiếm lại, để Lâm Du Nhạn trở về.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Nhìn ba lựa chọn trên đầu, Giang Bắc Nhiên có chút kinh ngạc, không ngờ dẫn Lâm Du Nhạn theo lại mang tới chuyện nguy hiểm như vậy.
Đồng thời, hắn cũng ý thức được một việc, đó là hắn có thể xuôi gió xuôi nước như thế ở Thịnh quốc, không vì thực lực hắn tăng lên thôi.
Lần này hắn về Thịnh quốc xong, vô luận tiếp xúc với ai cũng không nhảy ra lựa chọn nào, hoàn toàn khác biệt so với trước kia.
Mà việc này không chỉ vì thực lực hắn mạnh lên mà vì hắn đã biết đa số cự đầu ở đây, mạng lưới quan hệ đủ để bao trùm toàn bộ Thịnh quốc, cho nên vô luận trong tối hay ngoài sáng, người có thể tạo thành uy hiếp cho hắn ở Thịnh quốc có thể nói là đếm trên đầu ngón tay.
Điều này cũng chứng tỏ thực lực tổng hợp của Lương quốc cũng tương đương Thịnh quốc, nhưng không có nghĩa Giang Bắc Nhiên tới Lương quốc vẫn sẽ thuận buồm xuôi gió, Lâm Du Nhạn có thể khiến nhiệm vụ phát động cũng như một điềm báo.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên cầm Bạch Vụ Kiếm và nói:
"Ai, thật sự không cách nào ép buộc ngươi."
Lâm Du Nhạn nghe xong thì có phần đại hỉ, đang muốn đi lên cầm kiếm thì thấy sư huynh đeo kiếm bên hông rồi nói với nàng:
"Nếu đã thế, trước hết cứ để Bạch Vụ Kiếm ở bên cạnh ta, khi nào trở về ta sẽ trả lại ngươi."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm sức mạnh.
Thấy thế, Giang Bắc Nhiên lập tức điều khiến tường vân bay lên.
"Hử ?"
"Hử ?"
Nhìn tường vân nhanh chóng rời đi, Lâm Du Nhạn hô lớn:
"Tiêu nhi , theo kế hoạch làm việc! Theo kế hoạch làm việc!"
Nhưng mãi đến khi tường vân hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của nàng, Bạch Vụ Kiếm vẫn không đáp lại lời nào.
"Phản đồ !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận