Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 773: Kỹ Thuật Cất Rượu

Rất nhanh, ba người đã tới trước một tửu phường, Lục Dương Vũ buông tay ra, nói với Giang Bắc Nhiên:
"Thế nào, công cụ nơi này có đủ để ngươi biểu diễn chưng cất chưa?”
Giang Bắc Nhiên đánh giá tửu phường một chút rồi gật đầu nói:
"Đã đủ."
Nghe được hai chữ "chưng cất", Phục Triết Hàm lộ ra thần sắc tò mò.
"Giang huynh đệ, không biết thủ pháp chưng cất này là ý gì?"
"Chưng cất nghĩa là tinh luyện nguyên liệu để cất rượu, khiến nồng độ của rượu tang cao."
“Nồng độ rượu tang cao..."
Phục Triết Hàm nghe xong thì như có điều suy nghĩ, hắn nhẹ gật đầu, tiếp đó mỉm cười nói:
"Có thể khiến Lục huynh thèm thành dạng này, chứng tỏ Giang huynh đệ hẳn đã thấy thành phẩm nhỉ?"
Tất nhiên Giang Bắc Nhiên nghe hiểu ý của Phục Triết Hàm, hắn lập tức lấy một vò Tề Vân Thanh Lộ Tửu từ trong Càn Khôn giới ra và nói:
"Bêu xấu."
"Đa tạ Giang huynh đệ."
Phục Triết Hàm nhìn Giang Bắc Nhiên gật gật đầu rồi nhận lấy vò rượu.
Mở nắp ra, Phục Triết Hàm ngửi một chút.
"Ừm !"
Cặp mắt hoa đào của Phục Triết Hàm lập tức sáng lên:
"Quả nhiên không giống bình thường."
Lục Dương Vũ ở bên cạnh nghe xong thì cười nói:
"Uống một ngụm xong, ngươi mới biết khác biệt ở chỗ nào.”
"Vậy ta không khách khí nữa."
Phục Triết Hàm nói xong thì nhìn Giang Bắc Nhiên gật gật đầu, sau đó trực tiếp nâng... . vò rượu lên, rót vào trong miệng.
Nói thế nào đây, đều là uống rượu nhưng Lục Dương Vũ trông vô cùng phóng khoáng, còn Phục Triết Hàm thì vô cùng ưu nhã.
‘Đây đại khái là khí chất đi.'.
Phục Triết Hàm buông vò rượu xuống, thoải mái thở ra một hơi rồi lấy một khối khăn gấm lau miệng, sau đó mới mở miệng nói:
"Khó trách lúc Giang huynh đệ đến lại được phủ chủ tự mình dẫn đi, quả nhiên có bản lĩnh hơn người, Triết Hàm xin bội phục."
"Phục quán chủ quá khen rồi."
Giang Bắc Nhiên chắp tay nói.
Phục Triết Hàm nâng vò rượu lên ngửi một hơi rồi hỏi:
"Rượu này sở dĩ hương thuần say lòng người như vậy, chỉ sợ có quan hệ không ít với thủ pháp chưng cất mà Lục huynh vừa nói nhỉ?”
"Đúng vậy."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì đi vào tửu phường:
"Phục quán chủ có thể cho ta mượn chỗ để làm qua một lần không?”
"Xin cứ tự nhiên."
Phục Triết Hàm mỉm cười gật đầu.
"Vậy ta không khách khí nữa."
Sau một trận loay hoay, Giang Bắc Nhiên đã làm xong một nồi chưng cất to lớn.
"Lạ à nha, chưng cất thôi mà, sao phải chuẩn bị cái nồi lớn vậy?”
Lục Dương Vũ đi quanh nồi chưng cất một vòng và cảm khái.
'Ngươi con mẹ nó đến cùng có bị mù lòa không vậy! ?'.
Nhìn Lục Dương Vũ như đang đánh giá cái nồi, Giang Bắc Nhiên khó mà tin được người này bị mù.
Sau đó Giang Bắc Nhiên cũng không để ý tới Lục Dương Vũ nữa, hắn nhìn về phía Phục Triết Hàm và nói:
"Phục quán chủ, cái này..."
"Nếu Giang huynh đệ đã xem chúng ta như huynh đệ, không giấu giếm gì cho cam thì gọi đừng gọi quán chủ làm chi cho xa lạ, không bằng cứ gọi ta là A Triết như Lục huynh đi."
‘Hít...'.
Nghe ngữ khí mềm mại của Phục Triết Hàm, Giang Bắc Nhiên cảm thấy cách gọi A Triết này có chút là lạ.
Giang Bắc Nhiên sờ sờ mu bàn tay nổi da gà:
"Phục quán trưởng là trưởng bối, vãn bối không dám đi quá giới hạn như vậy, vẫn nên gọi là quán trưởng thì hơn."
Vào lúc Phục Triết Hàm tính nói gì thêm, Lục Dương Vũ vừa đi một vòng quanh nồi chưng cất bèn hỏi:
"Ngươi chuẩn bị xong rồi hả?"
Giang Bắc Nhiên lập tức gật đầu:
"Đúng rồi."
"Vậy bắt đầu đi! Con sâu rượu trong bụng ta sắp bò ra ngoài cả rồi.”
"Đại ca đừng vội, ta nói sẽ làm là sẽ làm tới nơi tới chốn, cũng sẽ nói kỹ nguyên lý chưng cất cho hai vị mà.”
"Ha ha ha, quả nhiên là hảo huynh đệ!"
Lục Dương Vũ cao hứng vỗ vai Giang Bắc Nhiên một cái:
"Dù trên phương diện trận pháp, ngươi che che lấp lấp nhưng về mặt cất rượu thì rất thống khoái, ta cũng không tính là thua lỗ. Được rồi, nói cho ca biết, đến cùng trong này là gì."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, nhìn về phía Phục Triết Hàm và nói:
"Phục quán chủ tinh thông cất rượu, hẳn cũng hiểu khi nào thứ gì thích hợp nhất để lên men nhỉ?”
"Giang huynh đệ là đang đánh đố ta ư?"
Phục Triết Hàm nhe răng cười một tiếng rồi đáp:
"Tất nhiên là là hủ tiếu và quả vật, cả hai đều là nguyên liệu dễ lên men."
"Không sai."
Giang Bắc Nhiên gật đầu:
"Kỳ thật lên men có hai trọng điểm, một là lượng đường trong nguyên luyện, hai là lượng tinh bộ có thể chuyển hóa.”
"Chuyển hóa?"
Phục Triết Hàm hiếu kỳ lên tiếng:
"Chuyển hóa thế nào?"
Giang Bắc Nhiên cũng không tính che giấu, cho nên giảng giải một đường cho Phục Triết Hàm, để đối phương hiểu chuyển hóa là gì.
"Thì ra là thế, nghĩa là nhất sinh vạn vật sao?"
Giang Bắc Nhiên sững sờ, có chút kinh ngạc gật đầu:
"Phục quán chủ thật sự là người có tuệ căn, lý giải như vậy cũng không sai."
Bạn cần đăng nhập để bình luận