Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 950: Ngủ Một Giấc

Liễu Tử Câm vươn tay vỗ vỗ phía sau lưng Phương Thu Dao, cười nói:
"Cám ơn ta làm gì, ta có làm gì đâu."
"Không."
Phương Thu Dao lắc đầu, nói với Liễu Tử Câm:
"Câu nói mãi ở bên cạnh ta của các ngươi, ta mãi sẽ không quên, nó rất quan trọng với ta.”
Nói xong, Phương Thu Dao ngẩng đầu nhìn về phía ba tỷ muội Ngu gia:
"Cám ơn các ngươi, câu nói kia thật sự rất trọng yếu với ta."
Ba tỷ muội Ngu gia nghe xong cũng cười, đi tới ôm nhau:
“Không phải chúng ta đã nói sẽ làm hảo tỷ muội cả đời ư?"
"Ừm!"
Phương Thu Dao dùng sức gật đầu.
Thâm tình ôm nhau trong chốc lát, Phương Thu Dao tỉnh táo lại nhịn không được nghi ngờ nói:
"Nhưng đến tột cùng sư huynh là thần thánh phương nào, dính tới Huyền Tôn mà hắn cũng có thể giải quyết xong một cách hời hợt như vậy, thật sự quá lợi hại rồi."
"Đúng a, ta cũng rất hiếu kỳ!"
Ba tỷ muội Ngu gia cùng lúc trừng lớn hai mắt óng ánh lấp lóe mà hô lên.
"Khục!"
Lúc này, Liễu Tử Câm bỗng tằng hắng một cái rồi nói:
"Còn nhớ hiệp ước tam chương của chúng ta với sư huynh không?”
Bốn người khác vội che miệng nhỏ giọng nói:
"Tuyệt đối không cần hỏi thăm thân thế cùng bối cảnh của sư huynh!"
Nói xong, năm người cùng cười lên ha hả, phảng phất như quay lại đêm cùng ở trong lều trại thảo luận về sư huynh.
...
Mặt khác, Giang Bắc Nhiên lần nữa quay về kết giới bản tâm.
Cố Thanh Hoan cảm nhận được sự ba động của kết giới thì rời khỏi phòng ngay lập tức, đi ra hành lễ với Giang Bắc Nhiên:
"Sư huynh."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, ừ một tiếng.
Hành lễ xong, Cố Thanh Hoan đứng thẳng nói:
"Hồi bẩm sư huynh, chuyện buổi trưa ngài kêu ta điều tra đã xong, vẫn không thấy Phương gia có dị trạng gì.”
'Quả nhiên là vậy...' Buổi trưa, khi hệ thống đặc biệt kêu Giang Bắc Nhiên hỏi thăm Phương Thu Dao, hắn lập tức viết thư kêu Cố Thanh Hoan đi điều tra ngay.
Bây giờ xem ra hệ thống kêu hắn hỏi Liễu Tử Câm xem chừng là vì chuyện bức hôn mất mặt như vậy Phương gia sẽ không truyền ra ngoài, bằng không Tuân gia cũng chẳng khinh người quá đáng như vậy.
Nói cách khác, nếu là người ngoài thì rất khó mà tìm ra chân tướng.
"Không sao, chuyện này ngươi không cần tra xét nữa."
Cố Thanh Hoan không hỏi gì, trực tiếp chắp tay nói:
"Vâng."
"Ừm, tiếp tục làm chuyện của ngươi đi."
"Vâng."
Sau khi Cố Thanh Hoan rời đi, Giang Bắc Nhiên về lại phòng ngủ trong kết giới bản tâm.
Vừa về đã gặp được nhiều chuyện như vậy khiến Giang Bắc Nhiên có phần mệt mỏi, lại nghĩ tới ngày mai còn vô số chuyện phải bận rộn nên hắn quyết định hảo hảo ngủ một giấc trước.
Giang Bắc Nhiên cứ tưởng ngủ xong giờ Mão hắn sẽ tỉnh nhưng không ngờ tới giờ Thìn mới dậy.
‘Thật dễ chịu... .’ Giang Bắc Nhiên duỗi lưng, mặc một kiện thâm y màu mực có viền hoa hồng ở rìa rồi rời khỏi phòng.
“Chào buổi sáng sư huynh.”
Vừa ra khỏi cửa, Giang Bắc Nhiên đã thấy Ngô Thanh Sách thi lễ với hắn một cái, mà Hạ Linh Đang đi theo bên cạnh cũng cùng thi lễ.
Giang Bắc Nhiên gật đầu rồi nhìn về phía Ngô Thanh Sách:
"Chuẩn bị xong chưa?"
"Vâng! Sư huynh, ta đã chuẩn bị xong rồi."
Hôm qua, sau khi đoán được Cư Tử Dân có năng lực cao hơn hắn, Ngô Thanh Sách lập tức quay về tìm mấy Huyền Vương khổ luyện một trận, đánh tới khi tinh bì lực tẫn mới quay về chờ sư huynh.
Giang Bắc Nhiên đánh giá Ngô Thanh Sách một phen rồi đột nhiên vươn tay bóp bóp vai đối phương một cái.
"Ôi, đau quá đau quá a!”
Ngô Thanh Sách liên thanh hô.
“Ta kêu ngươi điều chỉnh thể trạng cho tốt, ngươi lại mang một thân đầy vết thương về làm gì?"
"Xin sư huynh yên tâm, tuy thoạt nhìn vết thương của ta chồng chất nhưng đây cũng là trạng thái tốt nhất của ta. Ôi nha nha! Đau đau đau đau!"
Cảm giác được sư huynh lại gia tăng cường độ, mặt Ngô Thanh Sách đỏ lên.
"Ta không cần ngươi cảm thấy, ta muốn ta cảm thấy, trở về điều chỉnh thân thể của ngươi tới mức tốt nhất đi, bằng không ta sẽ không giúp ngươi tấn thăng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận