Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 156: Hòa Giải

"Tê..."
Nghe được câu này, tất cả đệ tử vây xem đều hít sâu một hơi sâu, quá độc ác a... Ngô Thanh Sách kia tối đa cũng chỉ là Huyền Sư, Lục Dận Long lại muốn tên này bắt đệ tử của cường giả Huyền Hoàng ngay trước mặt đối phương. Này chẳng phải đẩy hắn và hố lửa à.
Nhưng Ngô Thanh Sách không chút do dự, quay đầu chắp tay với Lục Dận Long, đáp được một tiếng rồi đi thẳng về chỗ ở của Chân Võ tông ở Nghênh Tân quán.
"Ngươi dám!"
Dư Chính Dương nổi giận gầm lên một tiếng, trong nháy mắt thân hình xuất hiện trước mặt Ngô Thanh Sách, tay phải bắt lấy bờ vai hắn.
"Có gì mà không dám!"
Theo tiếng đáp lại, Lục Dận Long xuất hiện sau lưng Ngô Thanh Sách, bắt lấy cánh tay phải của Dư Chính Dương. Hai cỗ chi khí Huyền Hoàng đụng vào nhau không ảnh hưởng gì tới đệ tử vây xem hoặc phòng ốc xung quanh. Có thể thấy được mức độ khống chế huyền khí của hai người này đã đạt tới cấp bậc đỉnh phong.
Thấy tay phải mình bị nắm chặt, Dư Chính Dương căm tức nhìn Lục Dận Long:
"Ngươi muốn chết!"
Lục Dận Long khinh thường cười một tiếng:
"Phải xem ngươi có bản lãnh này không đã."
Mắt thấy hai vị Huyền Hoàng lộ ra dáng vè điên cuồng tươi cười, chúng đệ tử vây xem đột nhiên cảm nhận được một cỗ huyền khí bàng bạc trong thiên địa hướng về phía mình.
"Không phải chứ... Hai vị tông chủ này thật muốn đánh nhau?"
"Nhìn đi! Màu sắc huyền khí thay đổi rồi!"
"Còn nhìn gì nữa, mau chạy đi!"
Nói đùa, nếu hai cường giả Huyền Hoàng này đánh nhau thật. Mà họ, chỉ cần chịu chút tác động, đoán chừng sẽ bị hôi phi yên diệt.
Ngay lúc chúng đệ tử vây xem chuẩn bị vắt chân lên cổ chạy thì một cơn gió màu xanh lá đột nhiên thổi tới từ phía tây, lập tức hóa giải tâm tình khẩn trương của tất cả mọi người, thậm chí bao gồm cả hai cường giả Huyền Hoàng kia nữa.
"Hai vị hiền đệ, có chuyện gì thì từ từ nói, làm gì lại động can qua như vậy."
Giữa không trung, một nam tử mặc áo cà sa màu tím đáp xuống, vừa ra tay đã xua đi huyền khí bàng bạc của hai vị cường giả Huyền Hoàng.
Lục Dận Long và Dư Chính Dương thấy người tới thì đồng loạt buông tay, quay người hành lễ:
"Gặp qua Quan tông chủ."
"Chẳng lẽ là ta chiêu đãi không chu đáo, đã chọc hai vị tông chủ không vui?"
Lục Dận Long cùng Dư Chính Dương nghe xong vội chắp tay:
"Quan tông chủ nói quá lời rồi, chỉ là chút ma sát nhỏ thôi."
"Nếu chỉ là hiểu lầm thì ngồi xuống tâm sự một chút. Đi đi đi, vừa vặn ta mới mở một vò rượu ngon, hai vị hiền đệ tới uống cùng ta đi."
"Nếu như thế, chúng ta cung kính không bằng tuân mệnh, đa tạ Quan tông chủ."
"Ha ha ha ha, hai vị hiền đệ không cần khách khí như thế. Tới, mời qua bên này."
"Không dám, xin Quan tông chủ dẫn đường."
"Không cần giữ lễ tiết như vậy, đã đến đây, tất cả đều là khách của ta, khách đi theo chủ mới đúng, xin mời.” Thấy hai vị tông chủ bất động, Quan tông chủ cười to:
"Ha ha ha, được rồi, nếu hai vị hiền đệ đã khách khí thế, lão phu dẫn đầu."
Nói xong ba người cùng nhau rời khỏi khu vườn.
Mãi đến khi thân ảnh ba người hoàn toàn biến mất, không ít đệ tử vẫn chưa lấy lại tinh thần, sững sờ đứng tại chỗ, cứ như chuyện vừa xảy ra chỉ là giấc mộng.
Trong lúc nói cười đã hóa giải mâu thuẫn giữa hai vị Huyền Hoàng. Trong toàn bộ Phong Châu, người có thể làm được chuyện này chỉ có một. Đó chính là tông chủ đương đại của Yểm Nguyệt tông, vừa đột phá tới cấp bậc Huyền Tông, đệ nhất cường giả của Phong Châu, Quan Thập An.
Kết cục này với Giang Bắc Nhiên thật sự không ngoài ý muốn. Hai vị tông chủ cấp Huyền Hoàng thật sự sẽ đánh nhau tại Yểm Nguyệt tông? Hiển nhiên sẽ không, họ biết chỉ cần bộc phát huyền khí, khẳng định sẽ dẫn Quan tông chủ tới.
Dù sao cũng khó lòng đánh nhau, khí thế chắc chắn không thể yếu hơn bên kia, giả bộ chút là xong việc.
Ân... Đến cuối cùng cũng không phát động nhiệm vụ, xem ra tạm thời có thể bớt lo về phía Yểm Nguyệt tông rồi.
Đạt được kết quả mình mong muốn, thấy không có thêm náo nhiệt để xem nên Giang Bắc Nhiên lặng yên rời đi.
Trong hai ngày này, giống như Giang Bắc Nhiên dự đoán, đệ tử giữa các tông không ngừng xung đột. Cuối cùng thăng cấp thành xung đột giữa các tông chủ, nhưng kết cục đều được Quan tông chủ mời đi uống trà. Trong tiếng nói cười, mâu thuẫn tan thành mây khói.
Về phía Quy Tâm tông, sau chuyện vừa rồi, danh vọng của Ngô Thanh Sách trong đám đệ tử cũng vang dội hơn. Đồng thời, Lục Dận Long cũng công khai tán thưởng Ngô Thanh Sách, biểu thị sau khi về tông sẽ ngợi khen hắn thật tốt, cổ vũ các đệ tử khác nên xem Ngô Thanh Sách như tấm gương mà học tập.
"Sư huynh, người tới tìm tông chủ hôm qua có Vô Hạn trai, Tỏa Tâm các cùng Thiên Hạc môn."
Sau tòa núi giả, Ngô Thanh Sách cung kính bẩm báo với Giang Bắc Nhiên.
"Tới làm gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận