Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 523: Phá Vỡ Trận Nhãn Thứ Hai (3)

"Tiền bối! ? Ngươi không sao chứ! ? Ta có không ít thuốc giải độc, ngươi nhìn xem có dùng được không.”
Mạnh Tư Bội nói rồi móc vô số bình thuốc ra.
"Bản vương không có việc gì."
Giang Bắc Nhiên khoát khoát tay:
"Ngươi trị thương đi."
Nói xong lại ho khan hai tiếng.
Đậu xanh... Độc này có chút lợi hại a.
Muốn cứu Mạnh Tư Bội, Giang Bắc Nhiên nghĩ tới biện pháp đơn giản lại thô bạo nhất, chính truyền độc từ người nàng qua người mình, rồi dùng thể chất cường đại của bản thân tự hóa giải độc.
Nhưng Giang Bắc Nhiên tuyệt đối không ngờ, hắn vốn tưởng mình bách độc bất xâm lại kém chút nữa bị độc công phá, cảm giác được cơ thể vô cùng khó chịu.
Bất quá may mà Giang Bắc Nhiên vẫn còn thổ nạp, chỉ trong vòng mấy hơi thở, hắn đã cảm giác được trạng thái thân thể khá hơn nhiều.
Xem ra trở về vẫn phải tìm thêm nhiều công phu kháng độc thôi.
"Hô..."
Hoàn thành một lần thổ nạp, Giang Bắc Nhiên cảm giác thân thể hoàn toàn buông lỏng, lần nữa bắt đầu nghiên cứu nên tịnh hóa trái tim màu tím trước mắt này thế nào.
"Oanh!"
Hai đại Huyền Tông chiến đấu, có thể nói là khí thế mười phần. Mỗi một chiêu của Ân Giang Hồng khiến không gian kết giới run rẩy kịch liệt. Mà người bày trận kia cũng lấy ra một bảo vật hình dáng cái bình, không ngừng tản mát ra đủ các loại khí độc.
"Phá Hồn Ma Ngâm!"
"Cửu Sắc Chướng!"
"Oanh!"
Lại một va chạm thật lớn, không gian tiếp tục lay động kịch liệt.
Nhưng Giang Bắc Nhiên hoàn toàn không để ý tới, đầu tiên hắn dùng giấy vàng đốt than củi màu tím, sau đó bắt đầu dùng khói không ngừng hun sấy trái tim bị da dê bao bọc.
Người bày trận thấy thế thì trong lòng đã gấp đến đỉnh điểm, lách qua Ân Giang Hồng, lần nữa đánh về phía Giang Bắc Nhiên.
Dù Ân Giang Hồng không biết người bịt mặt kia là ai nhưng vì cái gọi là địch nhân của địch nhân là bằng hữu, người này đã muốn giết đối phương như thế, mình tuyệt đối phải ngăn hắn lại.
"Đối thủ của ngươi ở chỗ này!"
Ân Giang Hồng thuấn di tới sau lưng người bày trận, ngưng ra một đoàn chất lỏng màu đen trong tay, phun tới chỗ người bày trận.
Dường như người bày trận rất kiêng kị loại chất lỏng này, hắn vội vàng lách mình tránh thoát.
Bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp tục chiến đấu với Ân Giang Hồng.
Phía bên Giang Bắc Nhiên, khi da dê bị hun thành màu xám, hắn liền cẩn thận từng li từng tí mở da dê ra, trái tim bên trong đã khôi phục màu đỏ.
Được rồi... Tiếp theo là phá trận.
Giang Bắc Nhiên nhìn quanh bốn phía một vòng, giơ tay lấy con cóc bằng đồng đứng lên.
Sau khi lắc con cóc, sáu đồng tiền được đổ ra.
"Phụ là lớn hung, xông là tiểu cát, anh là tiểu hung... Khá lắm, mỗi một giải pháp đều hung hiểm vạn phần a."
Giang Bắc Nhiên biết không thể trực tiếp phá trận bèn lấy một cây bút ra, nhanh chóng viết xuống bốn câu chú ngữ lên một tờ giấy trắng.
Viết xong, Giang Bắc Nhiên gấp tờ giấy thành hạc giấy, thả nó thả ra ngoài.
Đợi hạc giấy bây một vòng quanh kết giới xong đã trở về trong tay Giang Bắc Nhiên, Giang Bắc Nhiên mở ra nhìn thì thấy ba chữ lâm, quân, mậu trên đó phát ra ánh sáng màu trắng.
"Vận chuyển tám môn sao. Được, vậy để ta tới làm."
"Đỗ là hung môn, nhưng lại tại bình, đảo ngược!"
Giang Bắc Nhiên nhìn về phía Mạnh Tư Bội nói:
"Còn có thể hành động không?"
Mạnh Tư Bội vẫn đang ngây người gật đầu nói:
"Cũng... có thể."
"Nhìn qua đó." Giang Bắc Nhiên chỉ vách đá.
Theo hướng Giang Bắc Nhiên chỉ, Mạnh Tư Bội thấy được một loạt trứng trùng màu tím.
"Phá vỡ toàn bộ số trứng đó."
Giang Bắc Nhiên nói xong thì ném một tấm phù triện cho Mạnh Tư Bội:
"Sau đó dán nó lên."
"Vâng."
Mạnh Tư Bội nhận lấy phù triện, bay về phía Giang Bắc Nhiên chỉ.
Dù người bày trận muốn ngăn nhưng lại bị Ân Giang Hồng gắt gao ngăn lại, thực lực hai người sàn sàn với nhau, người này cũng không thể làm gì người kia.
Mắt thấy Mạnh Tư Bội sắp hủy đi một loạt trứng trùng, người bày trận liền biết hôm nay mình gặp được cao thủ trận pháp, trong thời gian ngắn đã tìm ra cách phá đại trận của hắn!
Tuyệt đối không thể để hắn muốn làm gì thì làm như vậy.
"A!"
Cuồng hống một tiếng, trên mặt người bày trận đột nhiên nổi gân xanh, huyền khí màu xanh cũng đổi thành màu xanh đậm.
"Các ngươi đều phải chết!"
Hô lên một câu ngoan thoại, người bày trận lấy một trứng trùng màu xanh từ trong ngực ra, nuốt vào.
Sau khi người bày trận nuốt cổ trùng màu xanh lá, toàn bộ trứng trùng trong kết giới đều phát ra một loại tạp âm làm phiền lòng người, tạp âm ngày càng lớn, khiến người ta cảm thấy nôn nóng không gì sánh được.
Giữa không trung, Mạnh Tư Bội kìm lòng không được muốn che lỗ tai, bình tĩnh lại.
Ngay cả Ân Giang Hồng cũng nhíu mày, cảm giác được mọi chuyện có chút không đúng.
"A!"
Một tiếng tiếng rên rỉ thoải mái phát ra từ miệng người bày trận, chỉ thấy da trên người bắt đầu tróc thành từng mảng, lộ ra thịt và mạch máu màu đỏ bên trong.
Dù Ân Giang Hồng không biết vì sao người bày trận ăn con trùng kia nhưng không tính đứng đó mãi.
Hai tay ngưng tụ chất lỏng màu đen, trong nháy mắt Ân Giang Hồng tới từ phía sau người bày trận, tiếp đó lại thuấn di tới trước mặt người bày trận, đánh ra một chưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận