Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 314: Ở Lại Tập Nguyên Trấn

Vừa vào sân, Vu Mạn Văn đã thấy Thi Phượng Lan chạy tới chỗ nàng:
"Hỏi chưa? Hỏi chưa?” Vu Mạn Văn cười lắc đầu đáp:
"Hỏi rồi, dường như Trương đường chủ cũng không rõ Giang Bắc Nhiên đi đâu."
"Ngô !"
Thi Phượng Lan nghe xong thì quệt miệng:
"Đã sắp một tháng rồi, sao chút tin tức gì cũng không có, thật là!"
"Sẽ về nhanh thôi, trước khi đi hắn đã nói sẽ không đi quá lâu."
"Hừ! Đợi hắn về, ta nhất định bắt hắn bồi ta chơi liên tục ba ngày! Không đúng! Năm ngày!"
Vu Mạn Văn nghe xong thì cười phụ họa vài câu, bất quá trong lòng vẫn có chút bận tâm, bởi vì dù Giang Bắc Nhiên làm gì cũng có kế hoạch rất cụ thể, cho nên hắn đã nói về sớm mà sao nay lại về trễ thế kia.
Không biết có phải hắn đã đụng phải phiền toái gì không nữa?' ...
Trên Tập Nguyên trấn, lúc này Giang Bắc Nhiên đang yên lặng đứng trên một thân cây, nghiêm túc nhìn Diệp Phàm đang tu luyện phía dưới.
Từ sau chuyện cái vòng tay bị hủy, Giang Bắc Nhiên tính sẽ trực tiếp về Quy Tâm tông, nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện thì hệ thống đã nhảy ra hai lựa chọn.
Lựa chọn một: Trở lại Quy Tâm tông.
Ban thưởng: Ngọc Hành linh sách (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai: Ở lại Tập Nguyên trấn.
Ban thưởng: Một điểm thuộc tính cơ bản ngẫu nhiên.
Mặc dù chỉ có hai lựa chọn nhưng Giang Bắc Nhiên đã nhận được một lượng tin lớn.
Hắn đoán vì vòng tay bị hủy nhưng lão gia gia bên trong vẫn chưa hoàn toàn bị tiêu diệt, sẽ thông qua những phương thức khác để tiếp cận Diệp Phàm, triệt để khống chế đối phương rồi đem lại phiền toái cho hắn.
Dù sao trừ cái này ra, Giang Bắc Nhiên thật sự không nghĩ ra được còn nguyên nhân gì khác sẽ khiến hệ thống bắt hắn tiếp tục ở lại Tập Nguyên trấn.
Cho nên, sau khi phân phó ba người Ngô Thanh Sách xong, Giang Bắc Nhiên lại lần nữa bắt đầu bí mật quan sát Diệp Phàm.
Sau khi khôi phục thiên phú, chỉ vẻn vẹn một tuần Diệp Phàm đã trực tiếp thăng lên sáu cấp, trực tiếp đột phá Huyền Giả. Mặc dù đột phá Luyện Khí tương đối dễ nhưng chỉ mất hai ngày đã thăng cấp như hắn thì có thể nói là trước nay chưa từng có.
Tu vi đột nhiên tăng vọt khiến Diệp Phàm nhận được vô số tung hô từ Diệp gia. Chỉ mấy ngày ngắn ngủi, hắn từ phế vật bị người chế giễu lần nữa trở thành thiên chi kiêu tử.
Điều này khiến đám đệ tử Diệp gia từng khi dễ hắn có chút hoảng, nhất là Diệp Vịnh, thấy Diệp Phàm là đi đường vòng.
Nhưng lần này, Diệp Phàm đã trải qua nhiều chuyện không thèm để ý nữa, càng chẳng có hứng thú đi trả thù giun dế Diệp Vịnh. Hắn chỉ muốn nhanh chóng mạnh lên để có thể giúp đỡ được cho tiên nhân.
"Hô..."
Diệp Phàm tu luyện xong thì mở mắt ra, cảm thụ nhận được huyền khí tràn đầy trong cơ thể thì càng thêm cảm lạy ông trời một lạy. Đây là để nhắc nhở bản thân, hết thảy hắn có đều là nhờ tiên nhân ban tặng.
"Diệp Phàm ca ca, ta cảm giác được dường như ngươi lại sắp đột phá.” Tân Đông Nhi vẫn luôn bồi bạn bên cạnh Diệp Phàm cao hứng nói.
"Ân, cũng nhanh."
Diệp Phàm gật đầu.
"Quá tốt rồi! Ta biết Diệp Phàm ca ca là người tuyệt nhất!"
Nhìn Tân Đông Nhi chân thành cao hứng vì mình, trong mắt Diệp Phàm tràn đầy ôn nhu.
Vô luận bản thân là thiên chi kiêu tử hay sỉ nhục của Diệp gia, nữ hài trước mắt này đều thủy chung làm bạn bên cạnh hắn, hắn biết nữ hài này đáng giá để hắn dùng một đời bảo hộ.
Trong lúc Diệp Phàm ôn nhu nhìn Tân Đông Nhi, Giang Bắc Nhiên trên cây nhìn Tân Đông Nhi tràn đầy lo lắng. Đương nhiên, phần lo lắng này không phải vì Tân Đông Nhi mà vì chính hắn.
Bây giờ thiên phú Diệp Phàm đã trở về, buff từ hôn cũng bị chính tay Giang Bắc Nhiên xóa đi. Kịch tính này vừa qua liệu có phải Huyền Tông của cổ tộc sẽ tới đón Tân Đông Nhi về?
Nếu như vậy, thời gian an bình của Diệp Phàm cũng không lâu. Vì cứu… hoặc nói vì xứng đôi với Tân Đông Nhi, Diệp Phàm sẽ phải đi lên con đường đầy chông gai để mạnh hơn.
Đừng nói ta thật sự sẽ phải làm bàn tay vàng cho hắn chứ? Con mẹ nó, đây là nghề nghiệp có tỷ lệ tử vong rất cao à nha... .
Nhưng Giang Bắc Nhiên ngẫm lại thì thấy cũng không đến nỗi. Dù sao Tân Đông Nhi cũng tốt, Diệp Phàm cũng tốt, chuyện của họ liên quan gì tới hắn? Hệ thống nhảy ra lựa chọn cũng vì để hắn sống tiếp, cũng đâu vì Diệp Phàm.
Ai... Trong hai mươi ngày này, Diệp Phàm yêu nghiệt thế nào hắn tận mắt chứng kiến, nhưng rốt cuộc hắn phải chờ ở đây bao lâu nữa?
Diệp Phàm uống sạch nước chè Tân Đông Nhi đưa tới rồi cùng nàng quay về chỗ Ngô Thanh Sách.
"Ngô giáo đầu."
Diệp Phàm tiến lên cung kính thi lễ.
Trong mắt Diệp Phàm, chỉ cần Ngô giáo đầu vẫn còn ở đây, tiên nhân vẫn chưa rời khỏi trấn. Cho nên lần này hắn nhất định phải cố gắng nỗ lực hơn, tuyệt đối không thể để tiên nhân thất vọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận