Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 918: Không Luyện Được Thì Thôi

Giang Bắc Nhiên rời khỏi Thượng Phẩm hiên thì quay về phủ đệ của mình.
Hắn dùng tinh thần lực quét quanh một lần, rất nhanh đã phát hiện vị trí của Lâm Du Nhạn.
Giang Bắc Nhiên đi xuyên qua hành lang, tới trung tâm linh khí của phủ đệ thì thấy Lâm Du Nhạn đang cẩn thận đọc Chân Nguyên Thiên Cương Quyết, hai mắt từ đầu tới cuối đều nhắm lại.
"Tu luyện ra sao rồi?"
Giang Bắc Nhiên hỏi.
Nghe được thanh âm của sư huynh, Lâm Du Nhạn lập tức đứng dậy rồi đáp:
"Vẫn mong sư huynh thư thả cho ta mấy ngày, công pháp này... Có chút khó hiểu."
'Hả?'.
Nghe Lâm Du Nhạn nói vậy, Giang Bắc Nhiên có chút bất ngờ.
Dưới tình huống không có chút căn cơ vững chắc nào mà Thanh Hoan vẫn có thể tiến bộ thần tốc khi luyện Chân Nguyên Thiên Cương Quyết, không có đạo lý gì Lâm Du Nhạn lại thấy khó hiểu cả.
'Hẳn là... Chân Nguyên Thiên Cương Quyết có chỗ đặc thù ư?'.
Thiên phú của Lâm Du Nhạn rất không tệ, ít nhất cũng cao hơn Thanh Hoan không biết bao nhiêu lần.
Vì thế không có đạo lý gì Thanh Hoan đều có thể nhẹ nhõm luyện tập thành công mà nàng lại thấy khó hiểu cả.
Lý do duy nhất chính là Chân Nguyên Thiên Cương Quyết có chỗ đặc thù, chỉ có người đặc biệt mới có thể luyện thành.
Dù sao quyển công pháp này sư huynh cũng không luyện được, nay tới phiên Lâm Du Nhạn hẳn cũng cùng lý do.
Giang Bắc Nhiên gật đầu rồi nói:
"Ừm, không cần cưỡng cầu, tiếp tục luyện đi."
Giang Bắc Nhiên vẫn luôn cảm thấy công pháp không khác gì toán học, một khi không giỏi thì làm thế nào cũng chẳng giỏi. Tuy trên cơ bản Lâm Du Nhạn nói khó hiểu nhưng tội gì không thử thêm, lỡ mà có đột phá thì sao?
Tới nơi, Giang Bắc Nhiên lấy Huyền Không Phi Tinh Bàn ra.
Dù từng có kinh nghiệm bố trí kết giới bản tâm nhưng vẫn không ảnh hưởng gì tới việc đây là loại kết giới rất khó bày.
Vì thế lần này Giang Bắc Nhiên vẫn vô cùng cẩn thận, chẳng dám khinh thường dù chỉ là một chút.
Cứ thế qua ba ngày, Giang Bắc Nhiên bố trí cơ bản kết giới bản tâm thì đi ra ngoài, tới chỗ Lâm Du Nhạn.
‘Xem ra đúng là không luyện được a.’.
Nhìn Lâm Du Nhạn vẫn nhíu mày như cũ, Giang Bắc Nhiên liền biết nàng chẳng thể nào học được Chân Nguyên Thiên Cương Quyết rồi.
Giang Bắc Nhiên đi về phía Lâm Du Nhạn, vừa muốn mở miệng nói chuyện thì đối phương đã chủ động lên tiếng:
"Sư huynh! Xin cho ta thêm mấy ngày..."
Nhưng Giang Bắc Nhiên lại lắc đầu:
"Không cần lãng phí thời gian vào mấy chuyện ngươi không giỏi. Hẳn ngươi cũng hiểu, dù ngươi có luyện thành đi nữa cũng khó lòng phát huy công pháp này tới cực hạn. Cho nên tới đây thì ngừng đi.”
Dù Lâm Du Nhạn vẫn không có cam lòng nhưng nghe sư huynh dạy bảo xong thì gật đầu nói.
"Vâng, Nhạn Nhi đã rõ."
Giang Bắc Nhiên còn tính nói gì đó thì tiếng gõ cửa vang lên ở đại môn.
Giang Bắc Nhiên nhìn thoáng qua cửa lớn và nói:
"Đi mở cửa đi, là Tiểu Thất."
"Vâng."
Lâm Du Nhạn đáp lại rồi đi về phía cửa lớn.
Tiếng kẹt vang lên, Tiểu Thất đứng ở cửa chính đang chỉnh lý lại hành lý, phát hiện là Lâm Du Nhạn bèn hô lên:
"Xin chào tẩu tẩu."
Hai tiếng tẩu tẩu này quét sạch tâm tình phiền muộn trong lòng Lâm Du Nhạn, nàng nhiệt tình hoan nghênh:
"Đã lâu không gặp a, Tiểu Thất."
"Tẩu tẩu, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ."
"Ừm, mau vào đi, sư huynh đang ở trong chờ ngươi đấy."
"Vâng! Đa tạ tẩu tẩu."
Tiểu Thất chắp tay với Lâm Du Nhạn một cái rồi theo nàng đi vào nhà.
Đi vào trung đình, Giang Bắc Nhiên theo thói quen dùng tinh thần lực quét Tiểu Thất một lần, sau đó kinh ngạc nói:
"Ngươi tấn thăng đến Huyền Vương đỉnh phong rồi?"
Tiểu Thất cũng chẳng tính giấu giếm việc này với Vương đại ca nên lập tức chắp tay nói:
"Đúng vậy, hôm qua vừa tấn thăng."
‘Đúng là người mang ánh sáng nhân vật chính mà...'.
Giang Bắc Nhiên nhớ rõ khi còn ở trên Kim Đỉnh đảo, lúc gặp lại Tiểu Thất, đối phương vừa tấn thăng Huyền Vương cửu phẩm. Không ngờ bây giờ đã đột phá đến Huyền Vương đỉnh phong rồi, cách Huyền Hoàng chỉ vẻn vẹn một bước mà thôi.
Hơn một năm trước, hắn vẫn chỉ là người bình thường đó.
'Quả nhiên tốc độ thăng tiến của nhân vật chính không hề hợp thói thường mà.;
"Xem ra ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng."
"Vâng, xin Vương đại ca yên tâm!"
"Được rồi."
Giang Bắc Nhiên gật gật đầu, trầm tư một lát rồi lấy một cuốn thư tịch màu nâu đỏ ra đưa cho Lâm Du Nhạn:
"Quyển sách này là liên quan tới tu luyện sát khí, ngươi xem một chút xem có trợ giúp gì cho ngươi không.”
Lâm Du Nhạn nghe xong thì thiếu chút đứng không vững.
‘Quả nhiên trong lòng sư huynh tất cả đều là ta... Dù có cách xa, hắn vẫn lo lắng cho ta như vậy... Ai nói giữa tình cảm phu thê sẽ phai dần theo thời gian chứ? Tình yêu của sư huynh đối với ta chưa bao giờ suy giảm!’.
"Đa... Đa tạ sư huynh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận