Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 466: Thai Anh Tung

Trả tiền xong, Giang Bắc Nhiên đứng dậy chậm rãi rời khỏi quán trà.
Giang Bắc Nhiên quay về hoàng cung, ngồi trước long án bắt đầu múa bút thành văn, bây giờ kế hoạch sơ bộ coi như thuận lợi thi hành, nhưng cũng mới là sơ bộ thôi, chờ đến khi những tộc trưởng kia nếm đủ ngon ngọt mới là lúc cải cách bắt đầu.
"Thùng thùng."
Nghe được tiếng đập cửa, Giang Bắc Nhiên cũng không ngẩng đầu đã trả lời:
"Vào đi."
Kẹt kẹt một tiếng, cửa gỗ bị đẩy ra, Mộc Dao cẩn thận từng li từng tí bưng một cái hộp đựng thức ăn tiến vào.
Mộc Dao bưng hộp cơm đến trước long án, mở miệng nói:
"Ta kêu Thiên Thiên dạy mình làm chút thức ăn, tính trở về sẽ hiếu kính cha lớn... Không cẩn thận làm hơi nhiều nên đem tới cho ngươi ăn.”
Giang Bắc Nhiên để bút xuống, nhìn hộp cơm mỉm cười hỏi:
"Lần đầu nấu ăn?"
Mộc Dao chọc chọc ngón tay, cà lăm nói:
"Đúng, đúng... Đúng a, qua mấy ngày nữa là sinh thần cha lớn, ta muốn cho hắn chút niềm vui bất ngờ chứ không phải cố ý làm cho ngươi ăn đâu, chỉ là không muốn lãng phí thôi."
"Nha."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, lần nữa cầm bút nói:
"Không ăn, đem đi đi."
Mộc Dao gấp gáp hô:
"Ngươi! Ngươi nhìn cũng không nhìn sao đã bảo không ăn!”
"Lần đầu làm đồ ăn sao có thể ngon được, trẫm chỉ có hứng thú với mỹ thực."
"Hừ! Không ăn thì thôi."
Mộc Dao hất đầu, cầm hộp cơm chạy khỏi thư phòng.
Thấy sư tỷ chạy ra, Khổng Thiên Thiên trốn sau cửa hỏi:
"Sao nhanh vậy, bệ hạ ăn xong có khen không?"
"Hắn làm gì có phúc được ăn đồ bản tiểu thư làm! Này, đều cho ngươi!"
Mộc Dao nói xong thì nhét hộp cơm vào trong ngực Khổng Thiên Thiên.
Khổng Thiên Thiên nhìn sư tỷ cấp tốc chạy đi, cẩn thận từng li từng tí mở nắp ra, thấy được trong hộp cơm là thứ gì đó không ra hình thù.
Hả? Ta chỉ sư tỷ làm khoai tây sợi, sao lại có màu xanh lá?
Khổng Thiên Thiên cầm một sợi khoai tây ra xem thử, nhìn một hồi cũng không thấy đây là thứ có thể ăn được.
Hít sâu một hơi, lòng hiếu kỳ khiến Khổng Thiên Thiên cầm đũa nếm thử một chút, nhưng bản năng cầu sinh cuối cùng vẫn khiến nàng từ bỏ ý nghĩ này.
"Hô..."
Trong lúc Khổng Thiên Thiên thở dài, nàng đột nhiên cảm nhận được một đạo ánh mắt nhìn chòng chọc mình, ngẩng đầu nhìn lại thì thấy sư tỷ trốn sau cây cột, dùng ánh mắt hung tợn quan sát nàng, ý tứ trong ánh mắt chỉ có một.
"Ăn hết!"
Khổng Thiên Thiên đầu tiên là cười ngu ngơ một tiếng, sau đó ôm hộp cơm phi nước đại ra khỏi tẩm cung.
"Dừng lại!"
Cảm nhận được Khổng Thiên Thiên càng chạy càng xa, Giang Bắc Nhiên đang hoàn thiện kế sách lắc đầu, đồng thời cũng mỉm cười.
Không ngờ lại có người làm ra được món ăn hắc ám như thế, theo một góc độ nào mà nói, cũng xem như thiên phú kinh người.
Hai ngày sau, Giang Bắc Nhiên ngồi tường vân đi tới Yểm Nguyệt tông, không còn tiếng người huyên náo như lần trước, lần này Yểm Nguyệt tông mang đến cho Giang Bắc Nhiên một loại cảm giác an tĩnh tường hòa.
Nhảy khỏi mây, Giang Bắc Nhiên chậm rãi đi tới cửa ra vào Yểm Nguyệt tông.
Một tên đệ tử thủ vệ mặc trang phục môn phái màu nâu xanh đi tới nhìn Giang Bắc Nhiên một chút, sau đó chắp tay nói:
"Người đến là hoàng đế Thịnh quốc?"
"Vâng, trẫm được Quan tông chủ mời tới."
Giang Bắc Nhiên gật đầu nói.
"Tại hạ đợi ngài đã lâu, mời theo ta."
Thấy đệ tử thủ vệ khách khí như thế, Giang Bắc Nhiên liền biết Quan Thập An đã đặc biệt thông báo. Bằng không đệ tử đệ nhất tông Phong Châu kiêu ngạo bậc nào, không dùng lỗ mũi nhìn hắn đã xem như không tệ rồi.
Theo đệ tử thủ vệ một đường đi vào chủ phong. Tới nơi thì đổi một đệ tử nội môn khác dẫn đường, đi một lúc rốt cục Giang Bắc Nhiên cũng tới nơi.
"Xin đợi ở đây, ta đi bẩm báo cho đường chủ."
Đệ tử nội môn nói.
"Làm phiền huynh đài."
Giang Bắc Nhiên gật đầu.
Chỉ chốc lát sau, Quan Thập An mặc một thân hạc bào dẫn theo mấy người trung niên cùng vào phòng chính, Giang Bắc Nhiên vừa đứng lên hành lẽ thì cười nói:
"Ngồi đi, không cần khách khí, người tới đều là người nhà.”
Giang Bắc Nhiên đương nhiên sẽ không ngồi thật, hắn chắp tay hành lễ:
"Bái kiến Quan tông chủ."
"Được được được, ngồi đi."
Thấy Quan Thập An ngồi lên chủ vị, Giang Bắc Nhiên mới lần nữa ngồi xuống.
"Bắc Nhiên a, lần này gọi ngươi người tới là muốn giới thiệu nòng cốt của Yểm Nguyệt tông cho ngươi, chờ bản tọa bế quan, nếu ngươi có việc thương lượng có thể tìm họ.”
Khi ba người này xuất hiện, Giang Bắc Nhiên đã đánh giá sơ lược bọn hắn một lần, phát hiện một trong số đó là tả tướng Thai Anh Tung mình từng gặp ở Lạc Hà trấn.
"Vị tả tướng này ngươi hẳn cũng có ấn tượng nhỉ."
Quan Thập An nhìn Thai Anh Tung.
"Đương nhiên nhớ kỹ."
Giang Bắc Nhiên nói xong liền chắp tay hành lễ với Thai Anh Tung:
"Gặp Thai tả tướng."
Thai Anh Tung nhìn Giang Bắc Nhiên gật gật đầu, mỉm cười nói:
"Lần trước từ biệt, ta biết chẳng mấy chốc chúng ta sẽ gặp lại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận