Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 409: Kế Hoạch Lâu Dài

Lạc Ngọc công chúa Đặng Thục Ngọc vẫn còn nhỏ đang tự chạy nhảy chơi một mình thấy Giang Bắc Nhiên vào thì lập tức ngã xuống đấy, bày ra tư thế dụ hoặc, không ngừng nháy mắt với Giang Bắc Nhiên.
Giang Bắc Nhiên thấy đứa nhỏ mới 10 tuổi lại to gan như thế thì trên đầu đột nhiên nổi gân xanh, xông đi ôm lấy Đặng Thục Ngọc, không ngừng đánh vào mông nàng!
"A! A! A!"
Đặng Thục Ngọc đột nhiên bị đánh nhịn không được liên tiếp kêu thảm, cảm thấy mông mình sắp nở hoa luôn rồi.
"Ô ô ô ô... Hoàng thượng, ta biết sai, đừng đánh nữa, ô ô ô."
Nghe Đặng Thục Ngọc khóc tới mức thở không ra hơi, Giang Bắc Nhiên mới thả nàng xuống, hít sâu một hơi:
"Nếu để trẫm thấy ngươi làm cái trò này nữa, không chỉ là mông nở hoa thôi đâu!"
"Ô ô ô, ta đã biết."
Đặng Thục Ngọc xoa mông khóc ròng.
Giang Bắc Nhiên thở dài, nhìn về phía Đặng Tương Hàm:
"Ngươi! Còn đưa ra mấy loại chủ ý ngu ngốc này thì coi chừng trẫm ném các ngươi ra ngoài cung!"
"Vâng, nô tỳ biết sai."
Đặng Tương Hàm xin lỗi xong thì thầm khó hiểu. Rõ ràng trước đó Giang Bắc Nhiên đâu la mắng như thế, sau này Cửu muội xuất hiện lại thành như vậy? Coi như hoàng thượng không thích con nít cũng không nhẫn tâm như vậy chứ.
Giang Bắc Nhiên phát tiết lửa giận không tên xong thì chỉ vào Đặng Thục Ngọc, nói với Khổng Thiên Thiên:
"Lấy chút mứt quả đến cho nàng ăn."
"Nô tỳ tuân chỉ."
Khổng Thiên Thiên nói xong liền đi lấy mứt hoa quả.
Chỉ chốc lát sau, Đặng Thục Ngọc ăn mứt hoa quả đã dần ngừng khóc, gắt gao nhìn chằm chằm cung nữ cầm mứt quả là Khổng Thiên Thiên. Nàng lấy một cái mứt quả đưa về phía Khổng Thiên Thiên:
"Ngươi muốn ăn sao?"
Dù Khổng Thiên Thiên rất muốn gật đầu, nhưng nhớ tới quy củ của hoàng thượng thì vội vàng lắc đầu.
Thấy Khổng Thiên Thiên lắc đầu, Đặng Thục Ngọc tiếp tục ăn mứt quả.
Mặc dù mông đau rát nhưng Đặng Thục Ngọc vẫn có chút hiếu kỳ nhìn về hướng hoàng thượng.
Giang Bắc Nhiên cảm giác có người nhìn mình thì không đọc sách nữa, hỏi Đặng Thục Ngọc:
"Thế nào."
"Không có gì."
Đặng Thục Ngọc vội cúi đầu.
Nhưng chỉ chốc lát sau, nàng lại lặng lẽ ngẩng đầu nhìn về hướng hoàng thượng.
"Có việc thì nói."
Giang Bắc Nhiên hỏi lại lần nữa.
"Ta cảm giác hoàng thượng đúng là người tốt."
Khá lắm, bị 10 tuổi tiểu nữ hài phát thẻ người tốt.
Giang Bắc Nhiên liếc mắt nhìn một cái, đang chuẩn bị xem sách tiếp thì thấy Đặng Thục Ngọc chạy tới ôm chân hắn.
"Hoàng thượng, ngài sẽ bảo hộ chúng ta chứ?"
Giang Bắc Nhiên nhìn Đặng Thục Ngọc bày ra bộ dáng đáng thương thì đáp:
"Chỉ cần các ngươi ở trong cung thì chính là người của trẫm."
Dù Đặng Thục Ngọc nghe không hiểu lắm nhưng vẫn cảm thấy rất có cảm giác an toàn. Nàng mở to miệng, muốn nói gì đó lại nhớ tới lời tỷ tỷ dặn, sau đó nuốt trở vào.
Lúc này Đặng Tương Hàm mở miệng nói:
"Để nô tỳ dẫn nàng đi, không để đứa nhỏ này ảnh hưởng tới hoàng thượng đọc sách."
Giang Bắc Nhiên gật đầu, giơ chân lên đưa Đặng Thục Ngọc cho Đặng Tương Hàm.
Thấy bóng lưng Đặng Tương Hàm ôm muội muội nhà mình rời đi. Giang Bắc Nhiên không khỏi cảm khái những công chúa này sống cũng không dễ, dáng vẻ toàn lực kiếm đường sống thật khiến người ta đau lòng.
Mọi chuyện biến thành dạng này cũng không thể trách vị phụ hoàng kia của họ, dù sao làm hoàng đế của Thịnh quốc thật sự rất khó khăn.
Trong lúc phê tấu chương, Giang Bắc Nhiên có chút trầm tư.
Theo thời gian dần trôi, hắn ngày càng thích ứng với thân phận hoàng thượng này, đồng thời cũng không còn gò bó theo khuôn phép như trước nữa.
Trước đó hắn phải học cách làm hoàng đế. Muốn thay đổi gì đó, trước hết phải hiểu rõ nó đã. Bằng không sẽ chẳng biết bắt đầu từ đâu.
Bây giờ, sau thời gian qua, Giang Bắc Nhiên đã nhìn nhận được cơ sở của Thịnh quốc, quyết định làm chút chuyện. Trước đó, hắn cần đi tuần tra các nơi, xem thử tình huống nơi này đã mục nát tới độ nào rồi.
Trước khi Giang Bắc Nhiên lên làm hoàng đế, hắn đã có kế hoạch sơ bộ trong đầu, cũng biết dáng vẻ Thịnh quốc trong mong muốn của hắn là gì.
Sau khi làm hoàng đế, kế hoạch kia dần được cụ thể hóa hơn.
Tỉ như hủy bỏ chế độ khoa cử, để bách tính học tập nhiều dạng văn hóa hơn. Dù không tìm thấy lão sư dạy toán lý hóa nhưng Giang Bắc Nhiên tin, chỉ cần cải cách thành công, nhân tài những phương diện nhân tài đó tự động sẽ như măng mọc sau mưa.
Đến lúc đó, hắn viết vài cuốn sách vỡ lòng, nói không chừng sau đó còn thấy được xe chạy bằng hơi nước.
Mặt khác, hắn cần cắt giảm thuế má, cổ vũ thương nhân.
Vì hắn biết, dù ở thời đại nào đi nữa, kinh tế mới có thể quyết định kiến trúc thượng tầng, nếu kinh tế chưa ổn mà lo cải tạo chính trị, rất dễ đưa tới hiệu quả ngược lại.
Còn phải chọn ra trung thần, để đối phương phát huy tốt lĩnh vực mình am hiểu, nếu chỉ để một mình hắn lo thì hiệu suất đem tới sẽ rất thấp.
Về phần khó khăn trong quá trình cải cách, Giang Bắc Nhiên tất nhiên cũng nghĩ tới, đồng thời cũng tìm ra cách giải quyết.
Đầu tiên, quan trọng nhất là khi các triều đại đổi thay, hoàng đế dù lợi hại tới đâu cũng không thể trừ bỏ tham quan vô lại, khó lòng khống chế được từng huyện thành.
Nhưng may mà Giang Bắc Nhiên biết bay, còn bay rất nhanh nên mới kịp nhận ra điểm này, dù hắn không ngăn chặn được hoàn toàn nhưng ít nhất cũng tốt hơn trước nhiều.
Cộng với rương báo cáo Giang Bắc Nhiên sắp ban bố nhằm cổ vũ dân chúng viết thư khiếu nại thì xem như cũng ổn.
Nếu bách tính ở chỗ xa sẽ có đãi ngộ tốt hơn một chút.
Đối với những bách tính ăn không đủ no mà nói, chuyện này thật sự đã rất tốt rồi.
Đương nhiên, hoàn toàn gửi gắm hy vọng vào rương báo cáo là không thể.
Giang Bắc Nhiên nghiên cứu lượng lớn thư tịch, nhớ lại đủ lại chế độ giám kỷ ở thế kỷ 21, hắn cũng nghĩ ra được một cách khá ổn.
Đầu tiên, muốn chỉnh đốn quan viên mục nát, nhất định phải nâng cao mức độ phạt và cơ chế giám thị. Dùng truyền thông làm vũ khí lợi hại có tính sát thương cao để khiến đám quan viên không dám làm chuyện xấu.
Mặc dù bây giờ tốc độ truyền tin không nhanh nhưng vẫn thành lập tòa soạn được, lực sát thương cũng không yếu.
Bằng những cách đó, Giang Bắc Nhiên tin sau này không cần hắn bay tới bay lui mỗi đêm nữa, quan viên địa phương cũng sẽ biết điều hơn.
Thứ hai là kết bè kết cánh, lợi ích theo tập đoàn.
Đây có thể nói là khối u của triều đình, nhưng cũng khá dễ giải quyết. Vì nhờ hệ thống mà quan viên làm việc trực tiếp với hắn chỉ có thần tử trung quân ái quốc, cũng xem như độc nhất vô nhị trong các triều đại.
Có thể nói, đã giảm bớt vô số phiền não cho Giang Bắc Nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận