Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 909: Bán Mình Chôn Người Thân (2)

Người giúp nữ hài đuổi sai dịch tất nhiên là Giang Bắc Nhiên, dưới tình huống hệ thống không nhảy ra nhiệm vụ thì hắn vẫn thích gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ a. Chỉ là trước giờ hắn không để lại danh tính mà thôi. Mục đích tự nhiên là tận khả năng tránh cho đến tiếp sau phát động tuyển hạng.
Nhưng ngay lúc Giang Bắc Nhiên lấy người bình thường mắt thường không thể gặp tốc độ chuẩn bị buông xuống ngân lượng liền chạy, hệ thống nhắc nhở đột nhiên nhảy ra ngoài.
Lựa chọn một: Lặng lẽ để lại ngân lượng bước nhanh rời đi.
Ban thưởng: Cửu Tiêu U Kinh , Thiên cấp hạ phẩm.
Lựa chọn hai: Không quản chuyện này nữa.
Ban thưởng: Lam Hi Cổ Lục , Địa cấp trung phẩm.
Lựa chọn ba: Đặt ngân lượng ở trước mặt cho nữ hài rồi tìm lý do rời đi.
Ban thưởng: Lăng Tiêu Yêu Đồ , Địa cấp hạ phẩm.
Lựa chọn bốn: Giúp nữ hài thì giúp tới cùng.
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
'A?' Nhiệm vụ Thiên cấp đột nhiên xuất hiện khiến Giang Bắc Nhiên không khỏi ngơ ngác.
‘Chuyện gì đây? Ta đụng phải nhân vật chính mảng nữ tần rồi à? Không giúp nàng đến cùng thì thế giới sẽ bị hủy diệt sao? Hay là nói về sau nàng sẽ cứu ta trong lúc ta gặp nguy sao?’ Giang Bắc Nhiên suy nghĩ một chút, dựa vào lựa chọn số ba mà diễn giải ra.
Nếu mình chỉ vẻn vẹn giúp nàng một tay mà nói thì hoàn toàn không giải quyết được vấn đề gì, không biết nguy cơ gì sẽ quấn lên.
‘Giúp đến đấy’ hẳn là giúp nàng hoàn thành hết thảy tâm nguyện hoặc những nỗi lo về sau.
‘Thật không hợp lẽ thường...' Trước khi ra tay cứu nàng, Giang Bắc Nhiên đã dùng tinh thần lực dò xét, xác thật nàng không có chút tu vi gì, là bách tính bình thường tới không thể bình thường hơn. Giang Bắc Nhiên nghĩ mãi không ra, vì sao một bách tính bình thường lại có thể phát động nhiệm vụ Thiên cấp, thật sự không hợp thói thường.
Nhưng mặc kệ thế nào đi nữa, bây giờ hệ thống đã đưa ra nhiệm vụ, Giang Bắc Nhiên chỉ có thể chọn số bốn.
Hắn thu hồi nén bạc, đi tới trước mặt nữ hài.
Nữ hài cảm thấy trước mặt bị cản sáng thì nhìn thoáng qua Giang Bắc Nhiên rồi nói:
"Ngài muốn mua ta sao? Cái gì ta cũng có thể làm, cam đoan sẽ không khiến ngài thất vọng."
Giang Bắc Nhiên nhìn thi thể sau lưng nữ hài bèn hỏi:
"Người trong nhà của ngươi chết thế nào?"
"Ai..."
Nữ hài thở dài một hơi:
"Trước đó vài ngày trong thôn có ôn dịch, khi ta trở về từ trong thành... Cha, mẹ, em trai và em gái... đã mất."
'Ôn dịch...' Giang Bắc Nhiên lập tức nhớ tới cái thôn treo đầy vải trắng kia.
"Tên gọi là gì?"
"Hạ Linh Đang."
"Cũng là người đáng thương. Đứng lên đi, ta giúp ngươi mai táng người nhà của ngươi."
Hạ Linh Đang nghe xong thì trên mặt lập tức lộ ra dáng vè kích động tươi cười:
"Ngài nguyện ý mua ta?"
"Ừm, mua."
"Đa tạ chủ nhân!"
Hạ Linh Đang nói xong thì dập đầu với Giang Bắc Nhiên, nhưng lại bị Giang Bắc Nhiên đè vai xuống.
"Để ta làm nha hoàn của ngươi đi, không cần để ý những lễ tiết này làm gì. Đứng lên đi, chúng ta chôn cất người nhà của ngươi."
"Tạ ơn chủ nhân, tạ ơn chủ nhân!"
Hạ Linh Đang vừa nói vừa kích động đứng lên, sau đó quay người lại hành lễ với năm bộ thi thể hành lễ:
"Cha, mẹ, rốt cục chúng ta cũng gặp được người hảo tâm, có thể xuống mồ, có thể xuống mồ rồi."
Đã bán mình mai táng cả nhà, đương nhiên Hạ Linh Đang hy vọng khi hạ tang người nhà mình có thể diện một chút chứ không chỉ cuốn một tấm chiếu rồi đem chôn ở bãi tha ma.
Vì thân thích của Hạ Linh Đan đều đã chết trong trận ôn dịch kia nên cũng không cần lễ báo tang làm gì.
Dưới sự giúp đỡ của Giang Bắc Nhiên, Hạ Linh Đang cởi bỏ đồ tang tự chế, đổi lại dùng đồ tang và mũ tang được làm bằng vải bố.
"Linh đường đã được chuẩn bị xong, đi theo ta đi."
Đến đêm, Giang Bắc Nhiên đã chuẩn bị xong hết thảy, nay trở về kêu Hạ Linh Đang.
"Đa tạ chủ nhân!"
Hạ Linh Đang thi lễ với Giang Bắc Nhiên một cái rồi cùng hắn đi ra ngoài.
Hỏi thăm xong, Giang Bắc Nhiên mới xác định được thông trang vải trắng kia chính là quê của Hạ Linh Đan.
Đẩy cửa ra, Hạ Linh Đang phát hiện người nhà mình đang nằm trong quan tài, phía trước quan tài là linh bài, hoa, đèn trường minh, lư hương, cống phẩm đủ các loại.
Dù là lão gia nhà giàu chết cũng đến mức này là cùng.
"Cái này... Cái này..."
Hạ Linh Đang sửng sốt một lúc lâu mới nhìn về phía Giang Bắc Nhiên, cúi người chào:
"Đa tạ chủ nhân! Tương lai ta nhất định sẽ làm trâu làm ngựa hồi báo ngài."
"Cảm tạ thì đợi lát nữa hãy nói, lúc này ngươi hẳn nên đi làm chuyện ngươi nên làm a."
"Chủ nhân đã nói thế thì ta xin phép.”
Hạ Linh Đan đi tới chiếc quan tài đầu tiên, lễ tiết trọn vẹn xong mới quỳ xuống dập đầu.
Mặc kệ là chiếc quan tài nào thì quy củ nhập liệm cũng như nhau.
Sau khi điều điều chỉnh lại diện mạo cho người nhà, Hạ Linh Đan cầm từng tờ tiền giấy che lên mặt từng người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận