Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 919: Tiểu Đệ Duy Nhất

Lâm Du Nhạn duỗi tay ra, run rẩy nhận lấy thư tịch, khắp khuôn mặt đều là vẻ kích động.
"Ta ra ngoài một chuyến có việc, ngươi đọc cho kỹ đi.”
Nói xong thì nhìn về phía Tiểu Thất:
"Đi."
"Vâng."
Tiểu Thất đáp rồi nhìn Lâm Du Nhạn một cách đầy an ủi, sau đó mới đuổi theo Giang Bắc Nhiên rời khỏi phủ đệ.
Một đường tới bên ngoài quốc cảnh Kỳ quốc, Giang Bắc Nhiên thổi một đóa tường vân dẫn Tiểu Thất cùng bay về phía Đồng quốc.
Hắn vẫn y theo lệ cũ mà vòng vèo khắp nơi, mất ba ngày mới quay lại Đồng quốc được.
Giang Bắc Nhiên đáp xuống, nhìn về phía Tiểu Thất rồi nói:
"Trước kia ngươi từng tới Đồng quốc chưa?"
Tiểu Thất lắc đầu:
"Chưa bao giờ."
"Được, đi theo ta."
Giang Bắc Nhiên bao một gian trà lâu rồi vào ngồi trong đó, sau đó lấy một trường bài màu đen từ trong Càn Khôn giới ra đưa cho Tiểu Thất:
"Mặc vào đi, từ giờ trở đi đừng để người biết ngươi là Tiểu Thất."
"Tuân lệnh."
Tiểu Thất chắp tay, lập tức mặc trường bào vào.
Giang Bắc Nhiên kêu Tiểu Thất đứng phía sau mình rồi móc một lá bùa ra, viết lên đó mấy dòng chữ, gấp thành hạc giấy và thả ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau, Giang Bắc Nhiên vừa uống xong một bình trà thì nghe tiếng gõ cửa vang lên.
"Mời vào."
Tiếng kẹt vang lên, người đẩy cửa ra chính là Thận Thiên Hoa.
Thận Thiên Hoa ước vào phòng, đóng cửa lớn lại rồi chắp tay nói với Giang Bắc Nhiên:
“Xin chào đại sư."
Vừa ngẩng đầu lên hắn ta liền thấy được sau lưng Giang Bắc Nhiên là một người mặc áo đen.
Trong lúc Thận Thiên Hoa đang khó hiểu, Giang Bắc Nhiên mở miệng nói:
"Bắt đầu từ hôm nay, hắn sẽ giúp ngươi tìm phần cổ tịch còn thiếu, cũng đảm bảo an toàn cho ngươi.”
"Đa tạ đại sư!"
Thận Thiên Hoa cúi người chào.
Kỳ thật đã nhịn tới sắp không chịu nổi, hắn biết rõ có một tòa lăng mộ đang chờ hắn trộm nhưng mãi bị vây ở Thi phủ nên phiền muộn vô cùng.
Bây giờ nghe được rốt cục đại sư cũng tìm được hộ vệ cho mình, Thận Thiên Hoa mới thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, Tiểu Thất đứng đằng sau Giang Bắc Nhiên thật sự không hiểu gì cả.
Hắn vốn tưởng mình đi theo Vương đại ca để khám phá vùng đất mới, hiện tại xem ra không phải rồi.
'Bất quá nếu bản cổ tịch đó có thể khiến Vương đại ca hứng thú thì khẳng định không phải phàm vật.'.
Chờ Thận Thiên Hoa lần nữa đứng vững, Giang Bắc Nhiên mới đứng dậy và hỏi:
"Mặt khác, vấn đề kia ngươi suy tính thế nào rồi. Đừng giả ngốc, ngươi hẳn cũng biết ta đang hỏi ngươi cái gì."
Thận Thiên Hoa đương nhiên hiểu lời Giang đại sư nói có ý nghĩa gì.
Đơn giản là muốn hắn không cần chân chính gia nhập trận doanh của đối phương nhưng vẫn làm việc theo đối phương phân phó, hoặc nói là trở thành thủ hạ của Giang Bắc Nhiên.
Nhưng Thận Thiên Hoa độc lai độc vãng đã quen, cho tới tận bây giờ hắn chỉ biết vị Giang đại sư này thập phần thần bí và cường đại mà thôi, nhưng đến cùng cường đại tới đâu thì vẫn là một ẩn số.
Đối với chuyện ăn khổ vì phân chia lợi ích không đồng đều, Thận Thiên Hoa nếm đủ rồi, không tính nhận một nhân vật thần bí thế này làm đại ca nhanh thế.
Thận Thiên Hoa hít sâu một hơi, chắp tay lại và đáp:
"Xin đại sư cho ta chút thời gian suy nghĩ."
"Được rồi, ngươi có thể đợi chuyện này triệt để kết thúc rồi trả lời cho ta. Hiện tại ngươi có thể xuống đại sảnh dưới lầu chờ ta rồi."
Thận Thiên Hoa ngây ra một lúc, vốn tưởng khâu tiếp theo sẽ làm quen với người áo đen chứ, ai dè chưa kịp nói gì đã bị đuổi đi.
Nghĩ là nghĩ vậy nhưng Thận Thiên Hoa vẫn im lặng đẩy cửa xuống lầu.
Chờ Thận Thiên Hoa rời đi rồi, Giang Bắc Nhiên nhìn Tiểu Thất và nói:
"Ngồi xuống đi, ta tới nói cho ngươi biết nhiệm vụ lần này cần làm những gì."
"Vâng."
Chờ Tiểu Thất ngồi xuống rồi, Giang Bắc Nhiên mới kể lại đầu đuôi chuyện cổ tịch này một lần.
"Vương đại ca là muốn ta và vị Thận đại sư kia cùng đi cướp phần cổ tịch còn lại từ tay những người khác?”
"Không sai."
"Ta sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành."
Dù Tiểu Thất vẫn luôn cố gắng chứng tỏ bản thân cho Vương đại ca nhưng hắn cũng không tính làm gì vượt quá năng lực bản thân.
Từ miêu tả vừa rồi của Vương đại ca mà xe, người sở hữu phần cổ tịch còn lại hẳn có bối cảnh không nhỏ.
Mà Huyền Vương đỉnh phong như hắn tuy vẫn còn chút quyền nói chuyện với các tiểu bối nhưng với Huyền Hoàng thậm chí là Huyền Tông mà nói, hắn có thể toàn thân trở ra không vẫn là một vấn đề chứ đừng nói tới vị Thận đại sư kia.
Nghe Tiểu Thất trả lời cẩn thận như vậy, Giang Bắc Nhiên liền biết nhiệm vụ này đã làm khó đối phương rồi.
Nhưng đây chính là mục đích của Giang Bắc Nhiên.
Trước mắt, trong số các tiểu đệ của Giang Bắc Nhiên, có thể nói Tiểu Thất là người đặc biệt nhất.
Vì hắn ta là tiểu đệ duy nhất có mệnh cách nhân vật chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận