Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 574: Đặt Tên Cho Con

Lâm Du Nhạn uống xong chén trà cuối cùng thì liếc trộm sư huynh một chút.
"Muốn nói cái gì?"
Giang Bắc Nhiên bị nhìn chằm chằm nửa ngày hỏi.
"Sư huynh... Ta muốn hỏi ngài một vấn đề có được không?"
"Được."
Lâm Du Nhạn nghe xong, hai mắt lóe sáng.
Sư huynh đồng ý! ?
Lâm Du Nhạn vốn ôm tâm thái bị chửi mà hỏi, vì nàng biết sư huynh ghét nhất là bị người khác hỏi chuyện riêng tư. Chỉ là lần này nàng quá tò mò nên mới nhịn không được mở miệng hỏi.
Nhưng nàng tuyệt đối không ngờ, sư huynh vậy mà đáp ứng yêu cầu của nàng.
Vậy ... vậy không phải chứng tỏ sư huynh đã tán thành người thê tử này rồi? Đây là mở lòng sao! ?
Trong nháy mắt, Lâm Du Nhạn phát hiện sư huynh trước mắt sao mà đẹp trai quá. Càng nhìn càng thấy như huynh ấy như muốn nói:
"Du Nhạn, nếu sau này chúng ta sống chúng, đương nhiên cần tìm hiểu về nhau trước. Có gì muốn hỏi cứ hỏi đi."
A ! sư huynh ! có phải sau chuyện này, chúng ta sẽ có thể thấu hiểu luôn “thân thể” của nhau không. Nếu biết trước ta đã mặc áo yếm màu vàng rồi, nhưng may mà trước khi tới đây ta đã tắm rửa rồi, có nên quay về hun chút đào hoa lộ nữa không?
Thấy Lâm Du Nhạn ngớ người, Giang Bắc Nhiên gõ lên bàn một cái:
"Phải cân nhắc lâu như vậy sao?"
Tiếng gõ bàn này khiến Lâm Du Nhạn tỉnh lại, nàng lau nước bọt nơi khóe miệng rồi mở miệng nói:
"Ta muốn hỏi là... Sư huynh, ngài thật sự sinh ra và lớn lên ở Thịnh quốc sao?”
Vậy mà nhiệm vụ không bị phát động?
Đổi lại trước kia, nếu có người hỏi về thân thế của hắn, hệ thống nhất định nhảy ra, yêu cầu hắn trực tiếp mở miệng cự tuyệt hoặc lừa dối cho qua. Vậy mà lần này lại không, đúng là xưa nay chưa từng thấy.
Chẳng lẽ là hệ thống yên lặng thăng cấp?
Không suy nghĩ nhiều nữa, Giang Bắc Nhiên đặt chén trà xuống và hỏi:
"Cớ gì nói ra lời này?"
Lâm Du Nhạn hít sâu một hơi, cẩn thận từng li từng tí hỏi:
"Kỳ thật... Kỳ thật ta vẫn nghĩ sư huynh ngài là tán tu tới từ Trung Nguyên..."
"Tán tu?"
Giang Bắc Nhiên lần nữa lộ ra ánh mắt nghi hoặc.
"Ừm."
Lâm Du Nhạn gật đầu:
"Bởi vì ngài thật sự không đám ếch ngồi đáy giếng nơi Thịnh quốc này. Trừ việc tu luyện ra thì chẳng hiểu gì cả, mà ngài thì học bác uyên sâu, lại sâu không lường được... Cho nên... Cho nên ta mới đoán thế..... Nếu ngài là tán tu Trung Nguyên, vì chút nguyên nhân nên mới chạy tới Thịnh quốc, nhưng từ những vấn đề ngài vừa hỏi kia, dường như ngài..... chưa từng tới Trung Nguyên?”
Lâm Du Nhạn vừa dứt lời, trước mặt Giang Bắc Nhiên xuất hiện ba lựa chọn.
Lựa chọn một:
"Ta thật sự chưa từng tới Trung Nguyên."
Ban thưởng: Cẩm Vân Cổ Phổ (Địa cấp hạ phẩm).
Lựa chọn hai:
"Đây không phải chuyện ngươi nên quan tâm."
Ban thưởng: Hung Linh Huyền Quyết (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba:
"Ta đúng là đã quên vài chuyện."
Ban thưởng: Cộng một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Khá lắm... Lại là cái trò mất trí nhớ này?
Ý đồ của lựa chọn số ba rất rõ, hệ thống là muốn hắn giả là cao thủ.
Thú vị rồi đấy.
Chọn số ba xong, Giang Bắc Nhiên dùng ánh mắt hai phần thâm thúy, ba phần thần bí, năm phần tò mò đánh giá Lâm Du Nhạn:
"Ta đúng là đã quên vài chuyện."
Ban thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Cộng một điểm mị lực.
Thứ đồ chơi gì vậy! ?
Nhìn số điểm được cộng, Giang Bắc Nhiên thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Đây là lần đầu tiên hắn thấy điểm mị lực.
Hệ thống... Ngươi sẽ không thật vụng trộm thăng cấp chứ! ? Nếu đúng vậy ngươi kêu một cái coi?
Nhưng vẫn như thường ngày, hệ thống không có bất luận phản hồi gì.
Cơ mà theo đủ loại dấu hiệu, rõ ràng hệ thống đã thay đổi.
Trong lúc Giang Bắc Nhiên chấn kinh, Lâm Du Nhạn lần nữa lâm vào trạng thái cuồng hỉ.
Ta nhất định là người đầu tiên biết bí mật của sư huynh! Chẳng lẽ sư huynh... Rốt cục đã thật sự mở lòng với ta, sau đó cùng nhau song túc song sao? Đứa con đầu tiên nên đặt tên gì đây? Nếu là nam hài thì gọi là Giang Tiểu Du đi, nếu là nữ hài...
Trong lúc Lâm Du Nhạn đang não bổ, nàng đột nhiên có chút giật mình tỉnh lại, nhìn sư huynh nói:
"Sư huynh, ngài yên tâm, ta thề, tuyệt đối sẽ không nói chuyện này cho bất luận kẻ nào."
Giang Bắc Nhiên không đáp lại, tiếp tục nói:
"Từ lúc nào ngươi bắt đầu cảm thấy ta giống tán tu Trung Nguyên?"
"Khi phát hiện cái gì sư huynh ngài cũng biết."
"Nói rõ hơn."
"Tựa như ta vừa nói, người tu luyện Thịnh quốc đều là một đám ếch ngồi đáy giếng. Bọn hắn chỉ biết là tu luyện, không biết chỉ tu luyện căn bản vô dụng, chỉ có tinh thông huyền môn thập lục nghệ như sư huynh mới thật sự có thể trở thành cường giả chân chính."
Huyền môn... Thập lục nghệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận