Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 581: Chuyển Hóa Thể Chất (2)

"Pháp... Pháp bảo?"
Vốn Chúc Dung Trà đã đủ khiến Cố Thanh Hoan rung động, nay hắn lại quỳ xuống:
"Sư huynh ý ngài là..."
"Ừm, pháp bảo Hoàng cấp trung phẩm, nếu ngươi sử dụng tốt, nói không chừng nó sẽ thăng cấp.” Trong ba tháng này, Giang Bắc Nhiên không chỉ lấy được lượng lớn tài bảo từ Lương quốc, mấy người Ngô Thanh Sách còn lấy được một nhóm phụ tài cực phẩm ở nơi Thanh Loan từng nghỉ ngơi.
Từ đó, Giang Bắc Nhiên rốt cục cũng chế tạo được kiện pháp bảo Hoàng cấp đầu tiên.
Thấy Cố Thanh Hoan đứng dậy, Giang Bắc Nhiên nói ra:
"Từ khi biết ngươi thích hợp với nghề rèn đúc, ta liền biết Hỏa linh khí là thích hợp nhất với ngươi, lúc ta đi, nhớ chuyên cần rèn luyện."
"Xin sư huynh yên tâm, Thanh Hoan tất không phụ sự vun trồng của sư huynh!"
"Mặt khác, ngươi đi theo ta."
Giang Bắc Nhiên nói xong bèn đi tới đẩy một cánh cửa trúc ra, dẫn Cố Thanh Hoan vào.
"Nơi này chính là trận nhãn của đại trận này, ngươi nhớ kỹ chưa. Ơ... Này? Thanh Hoan, ngươi bị gì vậy?"
Nhìn Cố Thanh Hoan đột nhiên lộ vẻ mặt thống khổ, Giang Bắc Nhiên nghi hoặc hỏi.
"Sư... Sư huynh, ta cảm thấy huyền khí trong cơ thể bị thứ gì đó hút ra ngoài.” Cố Thanh Hoan thống khổ nói.
Giang Bắc Nhiên nghe xong hơi nhướng mày, nhưng rất nhanh đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Chẳng lẽ nói...
Giang Bắc Nhiên đặt tay trước ngực Cố Thanh Hoan, nhắm mắt lại tụng niệm.
"Bắc Đẩu tru phạt, trừ bỏ hung ương."
"Năm thần đạo ta, chu du bát phương."
Quả là thế...
Dựa vào thần thức, Giang Bắc Nhiên phát hiện linh khí Cố Thanh Hoan đang bị trận nhãn hút đi, mà trận nhãn chính là mấu chốt duy trì kết giới bản tâm.
Đây là xem Thanh Hoan thành linh thạch?
Giang Bắc Nhiên không khỏi kinh ngạc.
Vì Chân Nguyên Thiên Cương Quyết giúp người tu luyện tích trữ linh khí nên Cố Thanh Hoan nay chẳng khác nào một khối linh thạch biết đi. Nhưng hắn thật sự không ngờ đúng là linh thạch biết đi thật.
Chờ một chút...
Bấy giờ, Giang Bắc Nhiên nhướng mày, lần nữa chỉnh đốn lại biện pháp mình vừa nghĩ ra.
"Thanh Hoan, đừng hoảng hốt, linh khí của ngươi chỉ bị kết giới này hút đi thôi, ngươi vẫn có thể hút trở về."
"Xin sư huynh dạy ta."
"Ngồi xếp bằng xuống."
Cố Thanh Hoan gật đầu làm theo.
Giang Bắc Nhiên lấy mấy tấm phù triện vào phù bóc ra, dán xung quanh Cố Thanh Hoan.
"Được rồi, hiện tại bắt đầu vận hành Chân Nguyên Thiên Cương Quyết."
"Vâng."
Cố Thanh Hoan đáp xong, bắt đầu vận hành Chân Nguyên Thiên Cương Quyết.
Quả nhiên có thể thực hiện!
Nhìn linh khí dần tràn vào thân thể Cố Thanh Hoan, sau đó linh khí trong thân thể Cố Thanh Hoan lại bị kết giới hút đi một phần.
Thật con mẹ nó đây không phải là động cơ vĩnh cửu à! ?
Nếu xem Cố Thanh Hoan như "linh thạch" để duy trì kết giới, sau đó dựa vào Chân Nguyên Thiên Cương Quyết để hắn tăng tốc độ hấp thu linh khí, hai bên sẽ đạt được cân bằng.
Kể từ đó, Giang Bắc Nhiên căn bản không cần sầu lo về việc tiêu hao linh thạch nữa.
"Cảm giác thế nào?"
Giang Bắc Nhiên vỗ vai Cố Thanh Hoan hỏi.
"Hồi bẩm sư huynh, vận hành Chân Nguyên Thiên Cương Quyết ở chỗ này có hiệu suất cao hơn bên ngoài, nhưng... Thời gian ta tu luyện sẽ ngắn hơn bên ngoài.” Ai... Đây cũng là phiền phức.
Dù Cố Thanh Hoan có thể làm động cơ vĩnh cửu nhưng dù sao hắn cũng là người, tu vi lại không cao, không thể nào liên tục hóa huyền khí thành linh khí được.
Nhưng bất kể thế nào, đây là một biện pháp rất tốt, không chỉ có thể duy trì kết giới bản tâm, còn có thể giúp Cố Thanh Hoan tu luyện Chân Nguyên Thiên Cương Quyết tốt hơn.
Chờ tu vi Cố Thanh Hoan cao hơn, Chân Nguyên Thiên Cương Quyết thuần thục hơn, Giang Bắc Nhiên cảm thấy có lẽ ngày mình thấy được “động cơ vĩnh cửu" không xa.
"Thanh Hoan, ngươi luôn có thể mang tới kinh hỉ cho ta. Từ hôm nay trở đi, mỗi ngày ngươi hãy vào đây tu luyện Chân Nguyên Thiên Cương Quyết, giúp đại trận tiếp tục vận hành."
"Vâng!"
Nghe vậy, Cố Thanh Hoan vô cùng cao hứng.
Thấy bộ đáng muốn liều mạng của Cố Thanh Hoan, Giang Bắc Nhiên đưa cho hắn một hạt châu:
"Về sau mỗi lần tu luyện trong kết giới hãy dùng hạt châu này. Nếu gặp tình trạng phản phệ hoặc tình huống khác, cắn nát nó sẽ giúp ngươi lập tức rời khỏi kết giới."
"Đa tạ sư huynh."
Cố Thanh Hoan nhận lấy hạt châu, hành lễ.
"Được rồi, trong thời gian này, kết giới giao cho ngươi."
Giang Bắc Nhiên vỗ vai Cố Thanh Hoan, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Nhìn xung quanh không còn ai, Cố Thanh Hoan thi lễ thật sâu theo hướng Giang Bắc Nhiên vừa đứng khi nãy:
"Ta nhất định sẽ không để sư huynh thất vọng."
Giang Bắc Nhiên rời khỏi kết giới bản tâm, ngồi tường vân về Thủy Kính đường, đi vào Đinh Lan thủy tạ, gõ cửa.
Phanh một tiếng, đại môn bị mở ra, đi ra không phải Tiểu Đóa, mà là Thi Phượng Lan.
"Tiểu Bắc Nhiên, mau tới, mau tới, ta lại nghiên cứu được một cách chơi mới,” Giang Bắc Nhiên nhìn Thi Phượng Lan hưng phấn không gì sánh được thì bất đắc dĩ lắc đầu, quyết định bồi nàng chơi một ván trước rồi hãy nói chuyện muốn rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận