Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 182: Ân Giang Hồng

Không sai... Quả nhiên có chuyện đột xuất xảy ra.
Quan Thập An ở trên đài cao nhíu mày, trong lòng Giang Bắc Nhiên đột nhiên buông lỏng, hắn biết chuyện hắn một mực chờ đợi, hoặc nói đại phiền toái tựa hồ đã đến.
Chỉ là Giang Bắc Nhiên không nghĩ ra, vì sao trước khi nói lại phải cười hai tiếng làm gì, có gì buồn cười à?
Trong lúc các đệ tử còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, mấy vị tông chủ đã cùng nhìn về phía Quan Thập An.
"Các vị đi theo ta nhìn một chút đi."
Quan Thập An nói xong thì bay về phía Yểm Nguyệt tông.
Lục Dận Long dẫn đầu đội ngũ Quy Tâm tông hô:
"Tất cả mọi người đuổi theo, đừng để tụt lại phía sau. Đợi lát nữa nếu gặp chuyện gì nguy hiểm thì nhớ kỹ đi theo ta bên cạnh."
Dù chúng đệ tử không hiểu ra sao nhưng vẫn lập tức trả lời:
"Vâng! Đệ tử tuân mệnh."
Giang Bắc Nhiên đi theo Lục Dận Long, từ xa đã thấy bên ngoài đại trận Yểm Nguyệt tông là một đám người mặc kỳ trang dị phục, tóc đủ loại màu sắc, trông rất có phong thái.
Nguyên lai là ma giáo đột kích... Ặc, phiền phức này không nhỏ a.
Bấy giờ, trong đầu Giang Bắc Nhiên đã nhanh chóng vẽ ra vô số đường chạy trốn, đây đều là kết quả hắn “đi dạo” Yểm Nguyệt tông mấy ngày nay đó.
Rất nhanh, các tông đã tới phía sau Quan Thập An, nhân mã song phương lấy đại trận hộ tông làm ranh giới, xếp thành một hàng.
Thấy bầu không khí đã đủ hào hùng, Quan Thập An dẫn đầu mở miệng:
"Nếu Ân giáo chủ biết bản tọa không có mời ngươi, cần gì phải tới làm cái này khách không mời mà đến ganh tỵ đâu?"
Nghe được ba chữ Ân giáo chủ này, Giang Bắc Nhiên xác định người đến đúng như hắn đoán, là giáo chủ Linh Long giáo, Ân Giang Hồng.
Nếu nói Yểm Nguyệt tông là đại tông chính phái lớn nhất Phong Châu, như vậy Linh Long giáo là ma giáo Phong Châu lớn nhất.
Cũng chỉ có vị đầu lĩnh ma giáo này mới đủ tư cách xuất hiện vào lúc này thôi.
Quan Thập An không chút khách khí, Ân Giang Hồng cười nói:
"Ai, không có cách nào khác, ai bảo bản tôn không phong sinh thủy khởi như Quan tông chủ đâu chứ? Đành phải dẫn theo thủ hạ cùng các huynh đệ tới uống chén rượu, Quan tông chủ tùy tiện an bài cho chúng ta ở nơi hẻo lánh nào đó là được rồi? Như vậy không tính quá phận chứ?"
"A! Nói nhảm."
Quan Thập An khinh thường cười một tiếng:
"Nói đi, hôm nay đến tột cùng ngươi muốn làm gì. Nếu không nói thì hôm nay trước mặt mọi người, bản tọa sẽ diệt người đứng đầu ma giáo như ngươi!"
Quan Thập An nói xong, khí thế Huyền Tông bộc phát ra trong nháy mắt, chấn động đến nhân mã song phương cùng nhau lùi về sau.
Chỉ trừ Ân Giang Hồng.
"Ôi nha nha, tính khí Quan tông chủ thật là lớn, muốn giết người hả? Được, đầu ta ở đây, nếu Quan tông chủ có bản sự thì tới lấy đi."
Ân Giang Hồng nói xong, trên thân bạo phát ra một cỗ huyền khí cường đại chẳng khác nào Quan Thập An.
"Ngươi!"
Quan Thập An trừng mắt một cái, vạn phần kinh ngạc nhìn Ân Giang Hồng vươn đầu ra.
"Thế nào, không chặt?"
Ân Giang Hồng nói xong thì lần nữa đứng thẳng người:
"Trông ngươi hình như rất kinh ngạc nhỉ, không lẽ ngươi thật sự cho rằng mấy năm qua chỉ có ngươi đột phá? Hoặc nói... Ngươi sẽ không ngu đến mức cho là ta sẽ lấy tu vi Huyền Hoàng tới đây chịu chết?"
Huyền Tông!
Tất cả tông chủ chính phái đồng loạt giật mình, dù vừa rồi họ cũng thầm đoán được Ân Giang Hồng đã đột phá Huyền Tông, bằng không hắn chắc chắn sẽ không dám chẳng chút kiêng kỵ trực tiếp chạy tới đây, nhưng bây giờ sau khi xác thật, cả đám vẫn không nhịn được mà thầm kinh ngạc.
Trong một châu, thế lực chính tà muốn đạt tới cân bằng, song phương tất nhiên phải có một người có chiến lực đỉnh phong, Ân Giang Hồng cũng như Quan Thập An, trước đây rất lâu cũng là Huyền Hoàng cửu giai, cho nên mới duy trì cân bằng vi diệu giữa hai phe chính tà.
Vừa rồi trên đài cao, Quan Thập An vốn muốn thừa dịp kích động các tông phái khác nhân lúc hắn vừa trở thành Huyền Tông mà cùng nhau tiêu diệt ma giáo trong Phong Châu, nhưng không ngờ đối phương vậy mà lại đánh tới cửa, đối phương cũng là Huyền Tông.
Quan Thập An biết Ân Giang Hồng cũng đột phá Huyền Tông thì hít sâu một hơi, nghiêm mặt nói:
"Vậy ta hỏi lại lần nữa, Ân giáo chủ tới đây đến tột cùng để làm gì?"
"Ha ha ha, Quan tông chủ không giết ta? Vậy thì tốt rồi, vừa gặp đã đánh đánh giết giết đâu, vậy chẳng phải dạy hư đám tiểu đệ tử chính phái các ngươi à?” "Cho nên, đến cùng Ân giáo chủ muốn sao?” "Ai nha, tính tình của ngươi vẫn vội như vậy, trở thành Huyền Tông rồi vẫn không có chút nào cải biến nào, trước đó không phải ta đã trả lời rồi à. Ta chính là dẫn thủ hạ tới xin uống chén rượu, tùy tiện cho chúng ta mấy cái bàn là được."
"Nếu ta nói không?"
"Vậy là do Quan tông chủ ngươi không cho Ân mỗ ta mặt mũi, chúng ta chỉ có thể tự nghĩ cách tiến vào tìm rượu uống thôi."
"Xem ra là đến gây chuyện, vậy còn nhiều lời thế kia làm gì!"
"Ai, vậy là ngươi không nói đạo lý rồi, ngươi nhìn ta đi, tới lâu như vậy rồi, có đụng qua đại trận hộ tông của ngươi miếng nào chưa? Không có đúng không, ta thật sự không có ác ý mà."
Thấy Quan Thập An rất nhanh sẽ bốc hỏa, Ân Giang Hồng đột nhiên cười to:
"Tốt tốt tốt, Quan tông chủ ngươi đã không nguyện ý đãi tà ma ngoại đạo chúng ta một bàn rượu thì... tỷ thí trên lôi đài được chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận